Trong xu thế toàn cầu hóa, bất kì sự thay đổi nào của nền kinh tế thế giới cũng ảnh hưởng đến nền kinh tế nội bộ của mỗi quốc gia. Việt Nam ngày nay đã có quan hệ làm ăn, buôn bán với rất nhiều quốc gia và từng bước hòa nhập vào nền kinh tế thế giới. Tiến trình này đã đem đến cho nhà nước ta nhiều thuận lợi trong việc phát triển kinh tế đất nước nhưng theo đó cũng kéo theo không ít những trở ngại, khó khăn. Nền kinh tế Việt Nam chủ yếu vẫn là kinh tế nông nghiệp với hàng hóa mũi nhọn trong xuất khẩu là các sản phẩm nông nghiệp. Vì thế, sự biến động về giá cả của các mặt hàng này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tình hình sản xuất, làm cho người sản xuất lầm vào tình trạng khó khăn vì thua lỗ do sự rớt giá. Họ sẽ không dám đầu tư cho năm sản xuất tiếp theo nếu không nắm được thông tin về giá cả hoặc sự ổn định về giá cả trên thị trường và năm sau giá của các loại nông sản vì thế mà lại tăng. Sự bất ổn đó làm mất đi tính chủ động của nhà sản xuất và dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng cả đến nền kinh tế của đất nước. Để khắc phục tình trạng này đồng thời tạo ra sự phù hợp với hoạt động thương mại cũng như pháp luật thế giới, Nhà nước ta đã xác định về một loại hợp đồng mới và tạo cho nó môi trường hoạt động bằng pháp luật. Luật thương mại đã quy định về các hành vi thương mại cụ thể, trong đó có quy định về loại hợp đồng mua bán hàng hóa có tên gọi là “ Mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch hàng hóa ”
16 trang |
Chia sẻ: ngtr9097 | Lượt xem: 2574 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem nội dung tài liệu Bài tập lớn Mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
A. Lời nói đầu
Trong xu thế toàn cầu hóa, bất kì sự thay đổi nào của nền kinh tế thế giới cũng ảnh hưởng đến nền kinh tế nội bộ của mỗi quốc gia. Việt Nam ngày nay đã có quan hệ làm ăn, buôn bán với rất nhiều quốc gia và từng bước hòa nhập vào nền kinh tế thế giới. Tiến trình này đã đem đến cho nhà nước ta nhiều thuận lợi trong việc phát triển kinh tế đất nước nhưng theo đó cũng kéo theo không ít những trở ngại, khó khăn. Nền kinh tế Việt Nam chủ yếu vẫn là kinh tế nông nghiệp với hàng hóa mũi nhọn trong xuất khẩu là các sản phẩm nông nghiệp. Vì thế, sự biến động về giá cả của các mặt hàng này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tình hình sản xuất, làm cho người sản xuất lầm vào tình trạng khó khăn vì thua lỗ do sự rớt giá. Họ sẽ không dám đầu tư cho năm sản xuất tiếp theo nếu không nắm được thông tin về giá cả hoặc sự ổn định về giá cả trên thị trường và năm sau giá của các loại nông sản vì thế mà lại tăng. Sự bất ổn đó làm mất đi tính chủ động của nhà sản xuất và dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng cả đến nền kinh tế của đất nước. Để khắc phục tình trạng này đồng thời tạo ra sự phù hợp với hoạt động thương mại cũng như pháp luật thế giới, Nhà nước ta đã xác định về một loại hợp đồng mới và tạo cho nó môi trường hoạt động bằng pháp luật. Luật thương mại đã quy định về các hành vi thương mại cụ thể, trong đó có quy định về loại hợp đồng mua bán hàng hóa có tên gọi là “ Mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch hàng hóa ”
B. Nội dung
I. Khái quát về mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch
1. Khái niệm mua bán hàng hoa qua sở giao dịch
Điều 63- Luật thương mại 2005 quy định: “ Mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch hàng hóa là hoạt động thương mại, theo đó các bên thỏa thuận thực hiện việc mua bán một lượng nhất định của một loại hàng hóa nhất định qua Sở giao dịch hàng hóa theo nhưng tiêu chuẩn của Sở giao dịch hàng hóa với giá được thỏa thuận tại thời điểm giao kết hợp đồng và thời gian giao hàng được xác định tại một thời điểm trong tương lai”
Từ khái niệm trên có thể thấy việc mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch hàng hóa có những dấu hiệu riêng biệt so với mua bán hàng hóa thông thường.
Thứ nhất, trong mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch, Sở giao dịch hàng hóa có tư cách là trung gian giữa các bên trong giao dịch.
Thứ hai, đối tượng giao dịch là hàng hóa có cung cầu lớn và thường xuyên có sự biến động về giá trên trường
Thứ ba, việc mua bán hàng hóa được thực hiện theo các tiêu chuẩn nhất định do Sở giao dịch hàng hóa quy định, gồm các tiêu chuẩn về loại hàng, số lượng, phẩm cấp hàng, giá cả, thời hạn giao kết hợp đồng và thời hạn giao hàng tại một thời điểm trong tương lai.
Thứ tư, mục đích của mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch hàng hóa là tìm kiếm lợi nhuận do sự chênh lệch giá giữa lúc ký kết và lúc giao hàng và bảo hiểm rủi ro về giá.
2. Đặc điểm của mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa
Mua bán hàng hóa qua Sở giao dịch cũng là một hoạt động thương mại nên nó mang đầy đủ các đặc điểm như những hoạt động thương mại khác. Bên cạnh đó, mua bán hàng hóa qua sở giao dịch là một hoạt động thương mại đặc thù nên có những đặc điểm rieng mà các hoạt động thương mại khác không có.
2.1. Chủ thể mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa
Cũng giống như hoạt động mua bán hàng hóa thông thương, chủ thể tham gia vào hoạt động mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa cũng gồm bên bán và bên mua. Bên cạnh đó còn có một số chủ thể đặc biệt mà hoạt động mua bán hàng hóa thông thường không có. Trong thị trường hàng hóa tương lai có tổ chức, có ba chủ thể chính tham gia là các nhà giao dịch, nhà môi giới và khách hàng.
Nhà giao dịch là những thành viên tham gia vào hoạt động mua bán hàng hóa kỳ hạn, quyền chọn cho chính bản thân họ, giao dịch từ chính tài khoản của họ. Những nhà giao dịch tham gia thị trường hàng hóa tương lai với mục đích đầu cơ hoặc tự bảo hiểm rủi ro cho mình và thường là những nhà kinh doanh hay nhà sản xuất lớn, am hiểu về mua bán kỳ hạn, quyền chọn.
Nhà môi giới là một loại thương nhân ở sở giao dịch hàng hóa, có thể là nhà buôn độc lập hoặc đại diện cho công ty môi giới lớn. Họ thực hiện các giao dịch cho những người không phải thành viên của sở giao dịch để kiếm tiền bằng cách thu một khoản tiền gọi là phí hoa hồng của người mua hay bán các hợp đồng ký hạn hoặc quyền chọn khi họ tham gia vào mua bán hàng hóa ở sở giao dịch hàng hóa.
Khách hàng là người bán hoặc người mua tham gia vào giao dịch hàng hóa tương lai thông qua nhà môi giới. Khách hàng ủy thác cho nhà môi giới thực hiện việc mua bán tại sở giao dịch trên cơ sở thiết lập một hợp đồng môi giới. Sau đó người môi giới sẽ bảo đảm với sở giao dịch về việc thực hiện hợp đồng được ký với khách hàng bằng việc chính nhà môi giới là người ký hợp đồng.
Bên cạnh ba chủ thể chính nêu trên, trong thị trường mua bán kỳ hạn tại sở giao dịch còn có một số chủ thể khác. Đó là những nhà tư vấn thực hiện việc phân tích thị trường, lập báo cáo, co ý kiến tư vấn hoặc đưa ra các đề xuất về việc mua bán hợp đồng kỳ hạn cho một người nào đó và thu phí dịch vụ. Các đại lý giao dịch được cấp phép làm đại lý cho công ty môi giới hàng hóa giao sau trong việc môi giới các lệnh mua bán từ khách hàng…
2.2. Đối tượng mua bán qua sở giao dịch hàng hóa
Hàng hóa mua bán qua sở giao dịch hàng hóa là những hàng hóa mang những đặc điểm riêng biệt. Điều đó thể hiện ở những đặc điểm sau:
- Những hàng hóa có sự biến động lớn về giá trong thị trường giao ngay. Sự tiềm ẩn nguy cơ biến động lớn về giá của các loại hàng hóa này buộc các nhà sản xuất và nhà chế biến phải đối mặt với nguy cơ thua lỗ nếu biến động giá theo một hướng nào đó. Điều này thúc đẩy họ tham gia thị trường kì hạn và quyền chọn để tự bảo hiểm. Tức là chuyển rủi ro về giá sang các nhà nắm rủi ro chuyên nghiệp và cho phép có một cơ chế giá phục hồi.
- Hàng hóa đưa vào mua bán ở sở giao dịch hàng hóa còn là loại hàng hóa thu hút được khối lượng lớn các bên tham gia và không có bên nào chi phối được thị trường. Vì nếu giá cả chỉ do một người ấn định thì không có sự biến động tự phát về giá, do đó cũng không còn nhu cầu một thị trường về các hợp đồng kỳ hạn hoặc quyền chọn.
Theo quy định của nghị định 158/2006/NĐ-CP, danh mục hàng hóa giao dịch tại sở giao dịch hàng hóa sẽ do Bộ trưởng bộ thương mại công bố trong từng thời kỳ.
2.3. Hình thức của mua bán hàng hóa qua sở giao dịch
Hoạt động mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa được thực hiện trên cơ sở hợp đồng. Theo điều 64 Luật thương mại 2005 thì hợp đồng này gồm hai loại:
Hợp đồng kỳ hạn: là thỏa thuận theo đó bên bán cam kết giao, bên mua cam kết nhận hàng hóa tại một thời điểm hoặc một thời hạn trong tương lai theo hợp đồng. Trong hợp đồng này nếu các bên không có thỏa thuận gì khác thì người bán buộc phải giao hàng theo hợp đồng, bên mua có nghĩa vụ nhận hàng và thanh toán. Trường hợp các bên có thỏa thuận về việc bên mua có thể thanh toán bằng tiền và không nhận hàng thì bên mua phải thanh toán cho bên bán một khoản tiền bằng khoản chênh lệch giữa giá thỏa thuận trong hợp đồng và giá thị trường do sở giao dịch hàng hóa công bố tại thời điểm hợp đồng được thực hiện . Nếu các bên thỏa thuận bên bán có thể thanh toán bằng tiền và không giao hàng thì bên bán phải thanh toán cho bên mua một khoản tiền bằng khoản chênh lệch giữa giá thị trường do sở giao dịch hàng hóa công bố tại thời điểm hợp đồng được thực hiện và giá thỏa thuận.
Hợp đồng quyền chọn: Hợp đồng về quyền chọn mua hoặc quyền chọn bán là thỏa thuận, theo đó bên mua quyền có quyền được mua hoặc được bán một hàng hóa xác định với mức giá định trước (giá giao kết) và phải trả một khoản tiền nhất định để mua quyền này (tiền mua quyền). Bên mua quyền có quyền chọn thực hiện hoặc không thực hiện việc mua hoặc bán hàng hóa đó. Như vậy, bên mua quyền hoàn toàn có quyền chủ động trong việc mua hoặc bán hàng hóa và việc quyết định thực hiện quyền chọn sẽ tùy thuộc vào biến động giá cả trên thị trường của hàng hóa đó tại thời điểm thực hiện hợp đồng.
2.4. Phương thức giao dịch
Việc mua bán hàng hóa được thực hiện tại sở giao dịch hàng hóa. Sở giao dịch hàng hóa là tổ chức được thành lập để cung cấp các tiện ích cho việc tiến hành các giao dịch kỳ hạn, quyền chọn và một số giao dịch khác. Về mô hình, sở giao dịch hàng hóa thường được tổ chức dưới hình thức doanh nghiệp ở các nước phát triển và việc thành lập các sở giao dịch ở các nước này hoàn toàn theo nhu cầu thị trường. Trong khi đó, ở một số nước đang phát triển (Trung Quốc, Thái Lan), sở giao dịch thường là một tổ chức có tư cách pháp nhân được quản lý điều hành bởi Nhà nước.
Việc mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa, các chủ thể được sở giao dịch cung cấp nhiều tiện ích như:
- Cung cấp và duy trì một nơi mua bán cụ thể (thường gọi là sàn giao dịch hay khung trường), tại đây hợp đồng kỳ hạn và quyền chọn được các thành viên của sở mua và bán.
- Đề ra các quy tắc, quy chế để điều hành hoạt động kinh doanh hàng hóa giao sau diễn ra tại sở và giám sát, thực thi các quy tắc, quy chế đó.
- Thúc đẩy hoạt động mua bán kỳ hạn và quyền chọn của các thành viên. Bản thân sở không tham gia vào việc mua bán kỳ hạn mà chỉ cung cấp những tiện nghi cho các bên tham gia vào hoạt động mua bán hàng hóa giao sau tại sở.
II. Pháp luật về mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa
1. Tổ chức và hoạt động của sở giao dịch hàng hóa
1.1. Địa vị pháp lý của sở giao dịch hàng hóa
Sở giao dịch hàng hóa là pháp nhân được thành lập và hoạt động dưới hình thức công ty trách nhiệm hữu hạn, công ty cổ phần theo quy định của Luật Doanh nghiệp và quy định của Nghị định 158/2006/NĐ-CP.
1.2. Điều kiện thành lập sở giao dịch hàng hóa
Sở Giao dịch hàng hóa được thành lập nếu đáp ứng đủ các điều kiện sau:
- Vốn pháp định là một trăm năm mươi tỷ đồng trở lên;
- Điều lệ hoạt động phù hợp với quy định của Nghị định này;
- Giám đốc hoặc Tổng giám đốc phải có bằng đại học, cử nhân trở lên và có thời gian công tác trong lĩnh vực kinh tế - tài chính ít nhất là 05 năm; có đủ năng lực hành vi dân sự và không thuộc đối tượng bị cấm quản lý doanh nghiệp theo quy định của Luật Doanh nghiệp;
- Các điều kiện khác theo quy định của Luật Doanh nghiệp;
Như vậy, sở giao dịch hàng hóa chỉ được thành lập nếu đáp ứng các điều kiện trên, trong đó điều lệ hoạt động của sở giao dịch phải phản ánh được tư cách thành viên sở giao dịch, loại hàng hoá, tiêu chuẩn, đơn vị đo lường của hàng hoá giao dịch, mẫu hợp đồng và lệnh giao dịch, hạn mức giao dịch, kí quỹ, phí giao dịch, phương thức giao dịch, chế độ thông tin, báo cáo hoạt động, báo cáo tài chính, quản lí rủi ro, giải quyết tranh chấp.
1.3. Quyền và trách nhiệm của sở giao dịch hàng hóa
Quyền và trách nhiệm của sở giao dịch hàng hóa được quy định khá cụ thể trong các điều 15,16 Nghị định 158/2006/NĐ-CP. Sở giao dịch có quyền lựa chọn hàng hoá cơ sở đưa vào danh mục giao dịch tại sở; tổ chức điều hành và quản lí hoạt động giao dịch qua sở; chấp thuận, huỷ bỏ tư cách thành viên của các công ty có “chân” tại sở giao dịch; yêu cầu các thành viên kí quỹ để thực hiện giao dịch; thu các loại phí theo quy định; ban hành quy chế niêm yết, công bố thông tin; kiểm tra, giám sát hoạt động giao dịch; yêu cầu thành viên áp dụng biện pháp quản lí rủi ro; làm trung gian giải quyết tranh chấp theo yêu cầu... Đồng thời, sở giao dịch hàng hóa cũng có nghĩa vụ tổ chức giao dịch một cách vô tư, công bằng và hiệu quả; công bố các giấy tờ chứng minh tư cách như giấy phép thành lập, điều lệ hoạt động, mẫu hợp đồng, mẫu lệnh giao dịch... của sở giao dịch; thực hiện chế độ báo cáo... và là chủ thể chịu trách nhiệm đến cùng về các giao dịch.
1.4. Thành viên của sở giao dịch hàng hóa
Thành viên của sở giao dịch hàng hóa bao gồm:
Thứ nhất, thương nhân môi giới. Theo Điều 19 Nghị định 158, thành viên môi giới phải đáp ứng đầy đủ các điều kiện sau đây: “Là doanh nghiệp được thành lập theo quy định của Luật doanh nghiệp; vốn pháp định là 5 tỉ đồng trở lên; giám đốc hoặc tổng giám đốc phải có bằng đại học, cử nhân trở lên, có đủ năng lực hành vi dân sự và không thuộc đối tượng bị cấm quản lí doanh nghiệp theo quy định của Luật doanh nghiệp; các điều kiện khác theo quy định của Điều lệ hoạt động của sở giao dịch hàng hoá”. Thương nhân môi giới thực hiện các hoạt động môi giới mua bán hàng hoá qua sở giao dịch hàng hóa. Họ có quyền và nghĩa vụ theo quy định của pháp luật và điều lệ hoạt động của sở giao dịch hàng hóa mà họ tham gia.
Thứ hai, thương nhân kinh doanh thực hiện các hoạt động mua bán hàng hoá qua sở giao dịch hàng hóa. Điều kiện trở thành thành viên kinh doanh của sở giao dịch hàng hóa bao gồm: “Là doanh nghiệp được thành lập theo quy định của Luật doanh nghiệp; vốn pháp định 75 tỉ đồng trở lên; giám đốc hoặc tổng giám đốc phải có bằng đại học, cử nhân trở lên, có đủ năng lực hành vi dân sự và không thuộc đối tượng bị cấm quản lí doanh nghiệp theo quy định của Luật doanh nghiệp; các điều kiện khác theo quy định của Điều lệ hoạt động của sở giao dịch hàng hoá” (Điều 21 Nghị định 158). Họ có quyền thực hiện các hoạt động tự doanh hoặc nhận uỷ thác mua bán hàng hoá qua sở giao dịch hàng hóa cho khách hàng; yêu cầu khách hàng kí quỹ để thực hiện giao dịch...
2.Hoạt động mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa
2.1. Hợp đồng mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa
Hợp đồng được sử dụng làm công cụ để giao dịch theo quy định của Luật Thương mại là “hợp đồng kì hạn” và “hợp đồng quyền chọn” và là loại hợp đồng song vụ, theo đó các bên cam kết thực hiện nghĩa vụ trong tương lai.
Theo quy định tại Khoản 2 Điều 64 Luật thương mại 2005: “Hợp đồng kì hạn là thoả thuận, theo đó bên bán cam kết giao và bên mua cam kết nhận hàng hoá tại một thời điểm trong tương lai theo hợp đồng”. Như vậy, theo cách định nghĩa truyền thống, hợp đồng kì hạn giống như những hợp đồng mua bán thông thường, đó là sự thoả thuận, thống nhất ý chí giữa các chủ thể giao kết để chuyển quyền sở hữu hàng hoá cho người mua và đổi lấy khoản tiền là giá trị hàng hoá. Tuy nhiên, khác với mua bán thông thường, việc kí kết hợp đồng kì hạn không phải là kí kết trực tiếp giữa người bán và người mua mà được thực hiện thông qua sở giao dịch hàng hóa với tư cách là cơ quan trung gian. Khi một người muốn mua hàng hoá qua sở giao dịch, người đó sẽ phải tuân thủ các quy định pháp luật điều chỉnh hoạt động mua bán hàng hóa qua sở giao dịch hàng hóa cũng như quy tắc, điều lệ hoạt động của sở giao dịch hàng hóa đó. Cụ thể, người này sẽ phải kí quỹ thông qua thành viên kinh doanh của sở giao dịch để đảm bảo giao dịch. Mức kí quỹ (hay còn gọi là tiền bảo chứng, bao gồm tiền bảo chứng ban đầu và tiền bảo chứng duy trì) do từng sở giao dịch quy định. Hợp đồng kì hạn chứa đựng yếu tố rủi ro cao hơn so với hợp đồng mua bán thông thường nhưng bên mua và bên bán nhiều khi lại tìm kiếm lợi nhuận trên cơ sở sự biến động đó của thị trường.
Trên cơ sở hợp đồng kì hạn đã giao kết, hai bên có thể kí tiếp hợp đồng quyền chọn. Hợp đồng quyền chọn bao gồm hợp đồng về quyền chọn bán hoặc quyền chọn mua. Hợp đồng về quyền chọn bán hoặc quyền chọn mua là thoả thuận, theo đó bên mua quyền có quyền được mua hoặc được bán một hàng hoá xác định với mức giá định trước (gọi là giá giao kết) và phải trả một khoản tiền nhất định để mua quyền này (gọi là tiền mua quyền). Bên mua quyền có quyền chọn thực hiện hoặc không thực hiện việc mua bán hàng hoá đó (khoản 3 Điều 64 Luật thương mại). Hợp đồng quyền chọn thực chất là sự tự bảo hiểm cho chính hợp đồng kì hạn mà hai bên đã kí kết; theo đó cho phép dồn nghĩa vụ về một bên (bên bán quyền). Khi giá cả hàng hoá trên thị trường tăng hoặc giảm so với giá thoả thuận trong hợp đồng, bên mua quyền có quyền thực hiện hoặc không thực hiện nghĩa vụ theo hợp đồng kì hạn. Bên bán quyền trong hợp đồng quyền chọn phải sẵn sàng đón nhận hàng hoá nếu bên mua quyền thực hiện quyền giao hàng, mặc dù có thể hợp đồng đó không còn có lợi cho mình. Bù lại, bên bán quyền chắc chắn đã được hưởng một khoản tiền (tiền bán quyền) chứ không phải là lợi nhuận mà hợp đồng mang lại. Điều này đòi hỏi bên bán quyền trong hợp đồng quyền chọn phải là những chủ thể có tiềm lực kinh tế mạnh để sẵn sàng chấp nhận rủi ro đồng thời vẫn thu được lợi nhuận.
2.2. Loại hàng hóa được phép giao dịch
Danh mục hàng hóa được phép giao dịch qua SGDHH đã được Bộ Công Thương xây dựng tại Quyết định 4361/QĐ-BCT ngày 18/8/2010. Theo đó, có 8 loại hàng được phép giao dịch là: cà phê nhân, chưa rang, chưa khử chất cafein; Mủ cao su tự nhiên, đã hoặc chưa tiền lưu hóa; Cao su tự nhiên ở dạng tấm cao su xông khói; Cao su tự nhiên đã được định chuẩn kỹ thuật; Các sản phẩm thép không hợp kim được cán phẳng, có chiều rộng từ 600 mm trở lên, được cán nóng, chưa phủ, mạ hoặc tráng; Các sản phẩm thép không hợp kim được cán phẳng, có chiều rộng từ 600mm trở lên, cán nguội, chưa dát phủ, mạ hoặc tráng; Các sản phẩm thép không hợp kim được cán phẳng, có chiều rộng từ 600mm trở lên đã phủ, mạ hoặc tráng; Các sản phẩm thép không hợp kim ở dạng thanh và que khác, mới chỉ qua rèn, cán nóng, kéo nóng hoặc ép đùn nóng, kể cả công đoạn xoắn sau khi cán.
Đối với hợp đồng quyền chọn, đối tượng của hợp đồng không phải là hàng hoá mà là quyền chọn mua, quyền chọn bán đối với hàng hoá. Nói cách khác, đối tượng của hợp đồng quyền chọn không hướng tới hàng hoá hữu hình mà hướng tới quyền thực hiện hoặc không thực hiện quyền và nghĩa vụ mà bên mua quyền đã tạo ra trong hợp đồng kì hạn. Tuy nhiên, hợp đồng quyền chọn chỉ là hợp đồng phái sinh từ hợp đồng kì hạn, được các bên kí kết trên cơ sở hợp đồng kì hạn, vì vậy, đối tượng của hợp đồng quyền chọn không trực tiếp là hàng hoá nhưng có liên quan mật thiết đến hàng hoá, hướng tới mục tiêu giảm thiểu rủi ro mà hợp đồng kì hạn mang lại.
2.3. Phương thức giao dịch
Cũng như trên thị trường chứng khoán tập trung, sở giao dịch hàng hóa thực hiện phương thức giao dịch thông qua việc khớp lệnh tập trung trên cơ sở lệnh mua, lệnh bán với nguyên tắc: Là mức giá thực hiện đạt được khối lượng giao dịch lớn nhất; nếu có nhiều mức giá đạt được khối lượng giao dịch lớn nhất thì lấy mức giá trùng hoặc gần với giá thực hiện của lần khớp lệnh gần nhất. Và nếu có nhiều mức giá thoả mãn điều kiện trên thì lấy mức giá được trả cao nhất. Đồng thời, việc khớp lệnh dựa trên cơ sở lệnh có mức giao cao hơn được ưu tiên thực hiện.
Thời gian giao dịch do sở giao dịch công bố theo ngày, theo phiên giao dịch, thời gian khớp lệnh, mở cửa, đóng cửa... và công bố các thông tin liên quan đến việc thay đổi thời gian kể trên.
Hạn mức giao dịch: Nghị định của Chính phủ số 158/2006/NĐ-CP đã giới hạn tổng mức giao dịch của toàn bộ các hợp đồng trong thời gian giao ưdịch không được vượt quá 50% tổng khối lượng hàng hoá đó được sản xuất tại Việt Nam, tính theo năm trước đó. Mỗi thành viên chỉ được giao dịch không vượt quá 10% tổng hạn mức giao dịch kể trên.
Để được tham gia giao dịch, Nghị định số 158/2006/NĐ-CP cho phép sở giao dịch hàng hóa căn cứ vào điều kiện của mình mà quy định mức kí quỹ giao dịch nhưng không được thấp hơn 5% trị giá của từng lệnh giao dịch và phải đảm bảo số dư tài khoản kí quỹ mở tại trung tâm thanh toán. Ngoài ra, Nghị định này cũng đặt ra các trường hợp ngoại lệ.
Thời hạn giao dịch hợp đồng được tính từ phiên giao dịch đầu tiên của ngày đầu tiên giao dịch hợp đồng đó cho đến phiên giao dịch cuối cùng của ngày cuối cùng giao dịch hợp đồng đó. Khi hết hạn giao dịch, các bên nắm giữ hợp đồng có nghĩa vụ phải thực hiện các quyền và nghĩa vụ ghi trên hợp đồng.
2.4. Phương thức thực hiện hợp đồng
Các bên trong quan hệ hợp đồng có thể lựa chọn,thực hiện theo thủ tục thanh toán bù trừ qua trung tâm thanh toán hoặc giao hàng.
Trung tâm thanh toán là tổ chức thực hiện chức năng cung cấp dịch vụ thanh toán trong hoạt động mua bán hàng hoá qua SGD hàng hoá. Trung tâm giao nhận hàng hoá là tổ chức thực hiện chức năng lưu giữ, bảo quản và giao nhận hàng hoá cho các hoạt động MBHHQSGDHH (khoản 1, 2 Điều 26; khoản 1, 2 Điều 29 Nghị định số 158).
2.5. Chế độ ủy thác mua bán hàng hóa qua sở giao dịch
Nghị định của Chính phủ số 158/2006/NĐ-CP cũng quy định chi tiết việc thực hiện chế độ uỷ thác mua bán hàng hoá qua SGDHH của tổ chức, cá nhân