Đề tài Không gian và thời gian nghệ thuật trong truyền kì mạn lục
Từ thế kỉ X văn xuôi tự sự trung đại Việt Nam cùng với thơ ca đã từng bước khẳng định vị trí của mình trong nền văn học dân tộc. Nói như Nguyễn Đăng Na-nhà nghiên cứu phê bình:“Văn xuôi tự sự Việt Nam không chỉ là một bộ phận cấu thành của nền văn học dân tộc mà còn là ánh xạ phản chiếu trình độ tư duy nghệ thuật của nền văn học đã sản sinh ra nó. Văn xuôi tự sự trung đại cũng vậy, vừa phản ánh tư duy nghệ thuật của người Việt Nam vừa gắn liền quá trình phát triển của văn học dân tộc” [16;3]. Trong tiến trình đó, thế kỉ XVI được xem là thời kì khởi sắc của văn xuôi tự sự bằng chữ Hán. Với sự ra đời của thiên cổ kì bút Truyền Kì Mạn Lục của Nguyễn Dữ. Với tác phẩm này như Nguyễn Đăng Na nhận xét:“Đến với Truyền Kì Mạn Lục, Nguyễn Dữ đã phóngthành công con tàu văn xuôi tự sự vào quĩ đạo nghệ thuật: văn học lấy con người làm đối tượng và trung tâm phản ánh” [15;13]. Xuất phát từ vị trí quan trọng đó, người viết đã chọn phần“Không gian và thời gian nghệ thuật trong Truyền Kì Mạn Lục” để khảo sát. Vì vậy: