Hà nội- một trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội của cả nước. Ở đây thường xuyên diễn ra những họat động phức tạp. Chính vì vậy, việc quản lý đô thị Hà Nội là một vấn đề hết sức quan trọng và cần thiết. Hơn thế nữa, bộ máy quản lý nhà nước ở đô thị là một tổ chức công quyền của dân, thực hiện chức năng hành pháp của quyền lực nhà nước, phục tùng sự lãnh đạo của Đảng. Tuy nhiên, nếu nhìn nhận nghiêm khắc về chất lượng thì họ còn yếu kém về năng lực hành chính, không được đào tạo theo hướng chính quy nghiệp vụ hành chính, do đó hiệu quả quản lý trên các lĩnh vực ở đô thị không cao. Chính vì vậy, công tác tổ chức bộ máy quản lý và phân công công tác cho từng thành viên trong bộ máy quản lý là một yếu tố quan trọng tạo ra hiệu quả trong việc quản lý nhà nước ở đô thị. Tuy nhiên, việc phân công công tác cho các thành viên chỉ có hiệu quả trong một thời điểm nhất định. Khi các điều kiện chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội thay đổi thì cần thiết có sự phân công lại quyền hạn, nhiệm vụ của các thành viên. Mặt khác, hiện nay với xu hướng hội nhập và mở cửa luôn luôn có sự tác động của các điều kiện bên ngoài. Vì thế, đòi hỏi cần có sự rà soát thường xuyên nhiệm vụ quyền hạn của các thành viên nhằm giảm thiểu sự chồng chéo hoặc trùng sót trong phân công công tác quản lý. Do đó, việc đánh giá tính chất hợp lý của việc phân công là rất cần thiết để phát huy những điểm mạnh và khắc phục những điểm yếu trong bộ máy quản lý nhà nước. Từ đó, sẽ giúp cho bộ máy quản lý nhà nước ở đô thị hoạt động hiệu quả, trơn tru tạo điều kiện cho sự phát triển kinh tế xã hội ở đô thị
Với lý do chủ yếu như trên, nhóm nghiên cứu chúng tôi xin có một số ý kiến trao đổi về bản quyết định số 99/2004/QĐ_UB về việc phân công công tác của các thành viên của UBND Thành phố Hà Nội. Chúng tôi cho rằng UBND Thành phố Hà Nội chỉ là một bộ phận của bộ máy quản lý đô thị Hà Nội nhưng đây là bộ phận quan trọng nhất. Những nội dung chủ yếu trao đổi ở đây là những ưu điểm, và những hạn chế của việc phân công và tìm ra phương an khắc phục.
Nội dung của bản báo cáo này gồm 3 phần( không kể phần mở đầu):
1, Một số nội dung cơ bản về quản lý đô thị.
2, Đánh giá những ưu điểm và hạn chế của bản quyết định hiện hành.
3, Các phương án đề xuất và kiến nghị
25 trang |
Chia sẻ: tuandn | Lượt xem: 2052 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Một số đánh giá cơ bản về thực trạng phân công công tác của các thành viên ủy ban nhân dân Thành phố Hà Nội, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Mở đầu
Hà nội- một trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội của cả nước. Ở đây thường xuyên diễn ra những họat động phức tạp. Chính vì vậy, việc quản lý đô thị Hà Nội là một vấn đề hết sức quan trọng và cần thiết. Hơn thế nữa, bộ máy quản lý nhà nước ở đô thị là một tổ chức công quyền của dân, thực hiện chức năng hành pháp của quyền lực nhà nước, phục tùng sự lãnh đạo của Đảng. Tuy nhiên, nếu nhìn nhận nghiêm khắc về chất lượng thì họ còn yếu kém về năng lực hành chính, không được đào tạo theo hướng chính quy nghiệp vụ hành chính, do đó hiệu quả quản lý trên các lĩnh vực ở đô thị không cao. Chính vì vậy, công tác tổ chức bộ máy quản lý và phân công công tác cho từng thành viên trong bộ máy quản lý là một yếu tố quan trọng tạo ra hiệu quả trong việc quản lý nhà nước ở đô thị. Tuy nhiên, việc phân công công tác cho các thành viên chỉ có hiệu quả trong một thời điểm nhất định. Khi các điều kiện chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội thay đổi thì cần thiết có sự phân công lại quyền hạn, nhiệm vụ của các thành viên. Mặt khác, hiện nay với xu hướng hội nhập và mở cửa luôn luôn có sự tác động của các điều kiện bên ngoài. Vì thế, đòi hỏi cần có sự rà soát thường xuyên nhiệm vụ quyền hạn của các thành viên nhằm giảm thiểu sự chồng chéo hoặc trùng sót trong phân công công tác quản lý. Do đó, việc đánh giá tính chất hợp lý của việc phân công là rất cần thiết để phát huy những điểm mạnh và khắc phục những điểm yếu trong bộ máy quản lý nhà nước. Từ đó, sẽ giúp cho bộ máy quản lý nhà nước ở đô thị hoạt động hiệu quả, trơn tru tạo điều kiện cho sự phát triển kinh tế xã hội ở đô thị
Với lý do chủ yếu như trên, nhóm nghiên cứu chúng tôi xin có một số ý kiến trao đổi về bản quyết định số 99/2004/QĐ_UB về việc phân công công tác của các thành viên của UBND Thành phố Hà Nội. Chúng tôi cho rằng UBND Thành phố Hà Nội chỉ là một bộ phận của bộ máy quản lý đô thị Hà Nội nhưng đây là bộ phận quan trọng nhất. Những nội dung chủ yếu trao đổi ở đây là những ưu điểm, và những hạn chế của việc phân công và tìm ra phương an khắc phục.
Nội dung của bản báo cáo này gồm 3 phần( không kể phần mở đầu):
1, Một số nội dung cơ bản về quản lý đô thị.
2, Đánh giá những ưu điểm và hạn chế của bản quyết định hiện hành.
3, Các phương án đề xuất và kiến nghị
Chúng tôi hi vọng rằng bản báo cáo sẽ là tài liệu tham khảo có ích cho UBND Thành phố và các nhà quản lý đô thị. Chúng tôi xin chân thành cảm ơn UBND Thành phố Hà Nội đã giúp đỡ chúng tôi hoàn thành bản báo cáo này. Bản báo cáo này chắc còn nhiều thiếu sót, mọi ý kiến đóng góp xin gửi về địa chỉ e-mail: Banhbeonghean99@yahoo.com. Chúng tôi xin tiếp thu và cảm ơn.
Hà Nội ngày 19 tháng 3 năm 2007
Phần I: Một số vấn đề về lý luận chung
1.Vì sao phải có lý luận chung
Lý luận chung có vai trò rất quan trọng vì nó là cơ sở để đi vào thực tiễn. Ta cần hiểu rằng đô thị là điểm tập trung dân cư với mật độ cao chủ yếu là lao động phi nông nghiệp, có cơ sở hạ tầng thích hợp, là trung tâm tổng hợp hay trung tâm chuyên nghành có vai trò sự phát triển kinh tế xã hội của cả nước, của một miền lãnh thổ, của một tỉnh, một huyện hoặc một vùng trong tỉnh, trong huyện. Hơn thế nữa, đô thị có nhiều đặc trưng: Trong đô thị có các vấn đề luôn tiềm ẩn như tội phạm, tệ nạn xã hội, thiên tai , hỏa họa, dịch bệnh, ô nhiễm môi trường…; ccác thách thức kinh tế luôn được đặt ra như cung cấp dịch vụ, đất đai, nhà ở, đảm bảo công ăn việc làm, giao thông đi lại…chính vì vậy mà chúng ta cần tìm hiểu rõ những đặc điểm cơ bản của đô thị để tổ chức bộ máy quản lý và phân công công tác cho các thành viên một cách hợp lý nhằm khắc phục những điểm yếu và phát huy những điểm mạnh của đô thị.
Hà Nội- trung tâm chính trị , kinh tế, văn hóa xã hội nên nơi đây mở ra nhiều cơ hội việc làm cho mọi người. Chính vì thế ở đây có mật độ dân cư cao nhất nhì cả nước do dòng di dân lớn từ các nơi khác đổ về . Do đó việc quản lý lao động rất khó khăn. Hơn thế nữa, Hà Nội luôn diễn ra các hoạt động kinh tế sôi động, là nơi thu hút nguồn vốn đầu tư từ nước ngoài, có cơ sở vật chất kỹ thuật hiện đại, tiếp thu được những công nghệ tiên tiến từ bên ngoài. Hà Nội cũng luôn diễn ra các hoạt động văn hóa mang tầm cỡ quốc gia . Mặt khác, giao thông Hà Nội đã và đang là một vấn đề bức xúc vì thường xuyên xảy ra ùn tắc, tai nan…Với những lý do kể trên ta thấy được sự cần thiểt trong việc tổ chức và phân công công tác cho các thành viên của UBND Thành phố Hà Nội nhằm đưa thủ đô luôn là lá cờ đầu của cả nước trên tất cả các lĩnh vực.
Khi đã hiểu rõ đặc điểm của Hà Nội và những gì đang diễn ra ở Hà Nội, những điểm yếu, điểm mạnh của thủ đô sẽ giúp cho các nhà lãnh đạo trong việc tổ chức bộ máy quản lý sao cho phù hợp và phân công công tác cho các thành viên một cách hợp lý. Từ đó tránh sự chồng chéo hay trùng sót trong nhiệm vụ và quyền hạn của các thành viên đồng thời giúp cho bộ máy lãnh đạo của UBND hoạt động có hiệu quả hơn xứng đáng với nhiệm vụ mà Đảng, Nhà nước và nhân dân giao phó.
2.Những khái niệm cơ bản: Đô thị, đô thị hóa, quản lý đô thị
a, Khái niệm đô thị
Ở nước ta, theo quy định số 132 /HDBT ngày 5 tháng 5 năm 1990 của hội đồng bộ trưởng nay la chính phủ quy định đô thị là các điểm dân cư có các yếu tố cơ bản sau đây:
- Là trung tâm tổng hợp hay trung tâm chuyên ngành có vai trò thúc đẩy sự phát triển kinh tế xã hội của một đô thị nhất định
- Quy mô dân số nhỏ nhất là 4000 người(đô thị núi có thể thấp hơn )
- Tỷ lệ lao động phi nông nghiệp trên 60% tổng số lao động là nơi có sản xuất và dịch vụ thương mại hàng hóa phát triển
- có cơ sở hạ tầng và các công trình công cộng phục vụ dân cư đô thị
- Mật độ dân cư được xác định tùy theo từng đô thị phù hợp với đặc điểm từng đô thị.
Như vậy, đô thị là điểm dân cư tập trung với mật độ cao, chủ yếu là lao động phi nông nghiệp, có hạ tầng cơ sở thích hợp, là trung tâm chuyên ngành hay tổng hợp, có vai trò thúc đẩy sự phát triển kinh tế xã hội của cả nước, của một miền lãnh thổ, một tỉnh, một huyện hoặc một vùng trong tỉnh hoặc trong huyện.
Những đô thị là trung tâm tổng hợp khi chúng có vai trò và chức năng nhiều mặt về chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội …
Những đô thị là trung tâm chuyên ngành khi chúng có vai trò chức năng chủ yếu về một mặt nào đó như công nghiệp cảng, du lịch, nghỉ ngơi, đầu mối giao thông…
Việc xác định trung tâm tổng hợp hay chuyên ngành còn phải căn cứ vào vị trí của đô thị đó trong một đô thị nhất định. Đô thị của đô thị bao gồm nội thành hay nội thị (gọi chung là nội )và ngoại ô hay ngoại thị. Các đơn vị hành chính ngoại ô bao gồm huyện và xã.
Về tỷ lệ lao động phi nông nghiệp ở điểm dân cư đô thị chỉ tính trong phạm vi nội thị. Lao động phi nông nghiệp bao gồm lao động công nghiệp và thủ công nghiệp, lao động xây dựng cơ bản, lao động giao thông vạn tải, bưu điện tín dụng ngân hàng, lao động thương nghiệp và dịch vụ công cộng, du lịch trong các cơ quan hành chính, văn hóa, xã hội, giáo dục, y tế, nghiên cứu khoa học và những lao động khác ngoài những lao động trực tiếp vế nông nghiệp.
Cơ sở hạ tầng đô thị là yếu tố phản ánh mức độ phát triển và tiện nghi sinh hoạt của người dân đô thị theo lối sóng đô thị. Cơ sở hạ tầng đô thị gồm hạ tầng kỹ thuật ( như giao thông điện, nước, cống rãnh, lao động thông tin, vệ sinh môi trường…) và hạ tầng xã hội( như nhà ở tiện nghi, các công trình công cộng văn hóa, xã hội, đào tạo, nghiên cứu khoa học(NCKH), cây xanh giải trí…).Cơ sở hạ tầng đô thị được xác định dựa trên chỉ tiêu đạt được ở từng đô thị ở mức tối thiểu
Mật độ dân cư là chỉ tiêu phản ánh mức độ tập trung dân cư của đô thị, nó được xác định trên cơ sở quy mô dân số nội thị, nó được xác định trên cơ sở quy mô dân số nội thị ( người /km2 hoặc người/ha)
Ở nước ta hiện nay, theo thống kê mới nhất có gần 700 trăm điểm dân cư đô thị. Mặc dù ở nhiều đô thị đó, nếu căn cứ vào chỉ tiêu nêu trên thì chưa đạt đầy đủ các yêu cầu, nhưng hầu hết trong số đó là các thị trấn huyện lịhoặc các thị trấn sản xuất chuyên ngành, nó giữ vị trí là một trung tâm của một đô thị nhất định một điểm dân cư đô thị cũng như tính toán thống kê về dân số đô thị trong cả nước. Tính chất và lối sống đô thị ở đây còn chụi ảnh hưởng nhiều của lối sống nông thôn, song vị trí của nó là điểm đô thị phát triển.
Xét đến một khái niệm khác về một đô thị thì dự hiện diện của đô thị liên quan với các hiện tượng xã hội và kinh tế, những động lực của loài người. Cho nên nghiên cứu về đô thị không chỉ là nghiên cứu về cách thứcvà phương pháp xây dựng nên nó, dù rằng thoạt nhìn thì đó là điều đập vào mắt ta trước tiên. Cần có sự tham gia và đóng góp của hàng loạt các chuyên gia ở nhiều bộ môn khác nhau: kinh tế học, địa lý học, nhân học, xã hội học, biểu tượng học, kiến trúc, xây dựng.
b. Khái niệm đô thị hóa.
Đô thị hóa chứa đựng nhiều hiện tượng và biểu hiện dưới nhiều hình thức khác nhau, vì vậy có thể nêu khái niệm dưới nhiều góc độ.
Trên quan điểm một vùng: đô thị hóa là một quá trình hình thành, phát triển các hìn thức và điều kiện sống theo kiểu đô thị. Trong ngôn ngữ báo chí hàng ngày, chúng ta thường gặp các cụm từ tốc độ đô thị hóa, trình độ đô thị hóa nhằm mô tả diễn biến, tình trạng của quá trình.Tốc độ đô thị hóa có thể có hai nghĩa. Trên góc độ thống kê người ta thường so sánh quy mô đô thị về mặt dân số, kinh tế giữa các thời kỳ để xác định quy mô tăng thêm trong một thời kỳ nhất định. Trên góc độ kinh tế- xã hội ta có thể hiểu nó như là tỷ lệ dân số đô thị trong tổng dân số ở một thời điểm nhất định.
Trên quan điểm kinh tế quốc dân: Đô thị hóa là một quá trình biến đổi về sự phân bố các yếu tố lực lượng sản xuất, bố trí dân cư nhunữg vùng không phải đô thị thành đô thị.
Đô thị hóa là sự quá độ từ hình thức sống nông thông lên hình thức sống đô thị. Khi kết thúc thời kì quá độ thì các điều kiện tác động đến đô thị hóa cũng thay đổi và xã hội sẽ phát triển trong các điều kiện mới… đặc biệt là thay đổi cơ cấu dân cư.
c. Khái niệm quản lý đô thị.
Quản lý đô thị là quá trình tác động bằng các cơ chế, chính sách của các chủ thể quản lý đô thị(các cấp chính quyền, các tổ chức xã hội, các sở, ban ngành, chức năng) vào các hoạt động đô thị nhằm thay đổi hoặc duy try\ì hoạt động đó.
Trên góc độ nhà nước, quản lý nhà nước đối với đô thị là sự căn thiệp bằng quyền lực của mình ( bằng pháp luật, thông qua pháp luật) vào các quá trình phát triển kinh tế- xã hội ở đô thị nhằm phát triển đô thị theo định hướng nhất định.
3.Các mô hình phát triển đô thị, các mô hình quản lý đô thị.
a, Các mô hình phát triển đô thị
-Mô hình làn sóng điện
Do nhà xã hội học Ernest Burges- Chicago đề xuất năm 1925.Thành phố chỉ có một trung tâm và năm vùng đồng tâm ( trừ trường hợp nó bị giới hạn bởi các điều kiện địa lý) .1)Khu vực trung tâm là khu vực hành chính, hoặc thương mại dịch vụ ( văn phòng , khách sạn, nhà hàng, ngân hàng, cơ sỏ công nghiệp nhẹ … ) .2)Khu chuyển tiếp: Dân cư có mức sống thấp, thương mại và công nghiệp nhe đan xen nhau…Dân cư có mức sống trung bình: gồm những hộ đi khỏi khu chuyển tiếp mật độ dân cư không cao, các hộ sống ổn định và nhiều người sở hữu nhà ở đây. 4)Dân cư có mức sống tương đối cao:cách trung tâm chừng 15 – 20 phút xe hơi , các hộ dân cư giàu có hơn ,họ thuộc tầng lớp trung lưu , nhà cửa hiện đại hơn, nhiều biệt thự hơn và có sự đan xen các khu thương mại nhỏ.5)Vùng ngoại ô: không gian rộng, ga hàng không, ga xe lửa thường được bố trí ở đât. Dân cư không đông đúc mà chức năng chủ yếu của khu vực này la để cung cấp nông sản…
Đặc điểm chung của mô hình đô thị này là tất cả các khu vực đều hướng mở rộng ( không có khu vực nào đứng im). Dân cư thuộc tầng lớp thượng lưu và các khu công nghiệp có xu hướng chuyển ra khỏi thành phố . Những người lao động không có trình độ chuyên môn có xu hướng di chuyển vào trung tâm để kiếm việc làm. Chính vì vậy mà giá thuê nhà ở trung tâm sẽ giảm dần …
- Mô hình thành phố đa cực : mô hinh do hai nhà địa lý Harris và Ullman đưa ra năm 1945. Mô hình chủ yếu tính đến các dạng đô thị mới phát sinh do sự phát triển của phương tiện giao thông .
Đặc điểm của mô hình là linh họat và có tính đến vị trí địa hình .Xu hướng công nghiệp sử dụng vùng có địa thế bằng phẳng kết hợp với phong cảnh đẹp, không gian thoáng rộn. Cơ sở xây dụng mô hình là thành phố có cơ cấu kiểu tế bào, cho phép xây dựng nhiều trung tâm . Trong mô hình :1) Trung tâm ;2)Khu công nghiệp nhẹ ;3) Khu dân cư hỗn hợp ; 4)Khu dân cư có thu nhập trung bình ; 5)Khu dân cư có thu nhập dưới trung bình ; 6) Khu công nghiệp nặng; 7)Khu thương mại ngoại thành ; 8)Khu ở ngoại thành chất lượng cao ; 9)Khu công nghiệp ngoại thành.
- Mô hình phát triển theo khu vực mô hình do chuyên gia địa chính Homer Hoyt đưa ra năm 1939. Mô hình chủ yếu tính đến các dạng đô thị phát triển với sự hiện đại hóa của các phương tiện giao thông và nhiều thành phố phát triển theo kiểu khu phố. Đặc điểm của mô hình :
Từ trung tâm thành phố được mở rộng.
Thành phố bao gồm các khu vực
Sự tăng trưởng hướng vào vùng còn trống
Sự phát triển nhanh theo các trục giao thông làm cho thành phố có hình sao.
b.Các mô hình quản lý đô thị.
-Mô hình quản lí đô thị lấy quản lí xã hội làm chủ đạo
+ Đặc trưng của mô hình dặt trọng tâm quản lý đô thị vào quản lý môi trường pháp lý và các vấn đề đối ngoại: chính quyền đô thị tạo hành lang pháp lý thuận lợi cho các doanh nghiệp hoạt động tăng khả năng cạnh tranh của các đô thị, thu hut các nguồn lực từ bên ngoại như vốn đầu tư, lao động kỹ thuật, …
Quản lý gian tiếp các hoạt động sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp, tổ chức, cá nhân: thông qua sự vận động của thị trường, chính quyền đô thị vận dụng pháp luật và các công cụ kinh tế để điều tiết hoạt động sản xuất của các chủ thể của nền kinh tế đô thị. Các chính sách thuế, giá cả, lãi suât, đầu tư là công cụ để điều chỉnh, khuyến khích hay hạn chế phát triển các lĩnh vực của nền kinh tế.
Thành phần kinh tế Nhà nước giữ vai trò bổ sung. Chính quyền đô thị chỉ tham gia vào những hoạt động mang tinh xã hội, cung cấp các dịch vụ chung của xã hội như quốc phòng, an ninh, y tế, giáo dục.
+ Điều kiện vận dụng:
Hệ thống pháp luật hoàn chỉnh, trình độ dân trí cao, hệ thông tìa chính ngân hàng hiện đại.
Hệ thống cơ sở hạ tầng hoàn chỉnh, hệ thống thông tin hiện đại, giao thông tốt. Mô hình này thường được áp dụng cho các đô thị ở các nước phát triển, có khả năng tài chính mạnh.
+ Ưu điểm của mô hình
Các doanh nghiệp, tổ chức tự chủ sản xuất kinh doanh.
Bộ máy quản lý gọn nhẹ hiệu quả cao, trật tự xã hội tốt.
+ Nhược điểm: Tự do cạnh tranh , nguy cơ khủng hoảng, thất nghiệp.
- Mô hình quản lý đô thị lấy quản lý kinh tế làm chủ đạo
+ Đặc trưng của mô hình:
Chính quyền đô thị trực tiếp quản lý kinh tế thông qua các sở, ban chức năng. + Nội dung quản lý:
Quản lý theo kế hoạch, chủ trương của chính quyền cấp trên.
Hoạt động quản lý mang nặng tính hành chính
Hệ thống pháp lý chung cho đô thị và nông thôn : Tỉnh tương đương với Thành phố, quận tương đương với huyện, phường,xã, thị trấn tương đương với nhau.
Thành phần kinh tế Nhà nước giữ vai trò chủ đạo.
+ Điều kiện vận dụng:
Các nước quản lý nền kinh tế kiểu tập trung theo kế hoạch của chính phủ.
Các nước đang phát triển có trình độ đô thị hóa thấp, luật pháp chưa hoàn chỉnh.
Cơ sở hạ tầng thấp kém không đồng bộ.
+ Ưu điểm của mô hình: Tạo điều kiện phát triển đô thị có trọng tâm trong điều kiện tài chính hạn chế, phân tán nguồn vốn
+ Nhược điểm của mô hình:
Môi trường pháp lý bị xem nhẹ, các doanh nghiệp nhà nước kém chủ động, tệ tham nhũng lãng phí xuất hiện.
Quản lý bị chồng chéo thông tin bị sai lệch do qua nhiều lớp trung gian.
Bộ máy quản lý cồng kềnh kếm hiệu qủa.
-Mô hình quản lý đô thị hỗn hợp
+Đặc trưng của mô hình:
Quản lý kinh tế và xã hội được coi trọng như nhau
Chính quyền đô thị quản lý kinh tế thông qua các sở, ban chuyên ngành: Kế hoạch, kết hợp thị trường tạo nền kinh tế thị trường có sự điều tiết của nhà nước(định hướng xã hội chủ nghĩa)
Điều tiết gián tiếp các doanh nghiệp không phải Nhà nước thông qua công cụ tài chính và hoạt động của thị trường.
Tăng cường hệ thông pháp lý: Từng bước pháp luật hóa các hoạt động kinh tế, tạo hành lang pháp lý thuận lợi cho các doanh nghiệp hoạt động phát triển kinh tế nhiều thành phần.
+Điều kiện vận dụng:
Áp dụng cho những nước có nền kinh tế chuyển đổi như Việt Nam
Hệ thống đô thị có cơ sở hạ tầng chưa hoàn chỉnh
Nền kinh tế chưa phát triển, dân trí chưa cao
Hệ thống tài chính ngân hàng, thông tin liên lạc chưa hiện đại
+Ưu điểm của mô hình:
Ổn định kinh tế- xã hội, không gây xáo trộn lớn. Nhờ có chủ trương cổ phần những doanh nghiệp nhà nước làm ăn kém hiệu quả mà chính quyền đô thị chuyển dần từ quản lý kinh tế sang quản lý xã hội.
Có khả năng tập trung vốn cho cơ sở hạ tầng có trọng điểm.
+Nhược điểm của mô hình:
Quản lý chồng chéo: Mỗi doanh nghiệp bị UBND quản lý thông qua sở chuyên ngành, sở chuyên ngành bị Bộ chủ quản quản lý…mỗi vấn đề của đô thị như đất đai , công trình do nhiều cơ quan quản lý.
Pháp luật lỏng lẻo: Như ở Việt Nam đất đai thuộc sở hữu toàn dân nhưng bị lấn chiếm khi thu hồi Nhà nước lại phải đền bù như mua với giá thị trường.
Tình trạng buôn lậu , trốn thuế, tham nhũng gia tăng. Ở Việt Nam, cộng hòa liên bang Nga trong thời kì chuyển đổi nạn buôn lậu, trốn thuế phát triển nhanh chóng.
4.Những nội dung cần quản lý ở đô thị
a, Quản lý đất đô thị.
Có 7 yếu tố cơ bản của quản lý đô thị mà Nhà nuwóc chịu trách nhiệm:
Quản lý thông tin đất đai
Sở hữu đất đai
Đăng ký đất đai
Chính sách phát triển đất đai
Quy hoạch không gian đô thị
Luật sử dụng đất
Các hoạt động mang tính tổ chức và pháp lý của phát triển đất đai
Phân tích thị trường đất đai
b.Quản lý kinh tế đô thị.
Đô thị có thể coi nhủ một nền kinh tế quốc dân, nó có mối quan hệ trao đổi kinh tế với nền kinh tế quốc gia và địa phương. Hoạt động kinh tế là cơ sở của đời sống đô thị, là nguồn gốc của mọi vấn đề đô thị. Kinh tế phát triển, xã hội văn minh, khả năng cạnh tranh cao của đô thị là mục tiêu chung của các đô thị. Qnảu lý kinh tế đô thị là công tác xây dựng kế hoạch và các chính sách, biện pháp phát triển kinh tế khai thác hết tiềm năng vế lao động lợi thế kinh tế chính trị của các đô thị
c.Quản lý dân số, lao động và việc làm.
Dân số đô thị luôn là vấn đề cần quan tâm tren các góc độ: quy mô, cơ cấu, chất lượng. Quy mô dân số có liên quan đến vấn đề về môi trường, cung cấp dịch vụ, nhà ở…quy mô dân số có liên quan đến vấn đề cung cấp nguôn lao động cho đô thị. Đô thị muốn có nguồn lao động dồi dào chất lượng cao nhưng không muốn quá tải về dân số, chính vì vậy người ta cố gắng tìm kiếm một quy mô dân số tối ưu cho mỗi đô thị.
d.Quản lý hệ thống cơ sở hạ tầng.
Việc cung cấp các dịch vụ cơ sở hạ tầng là một trong những chức năng nhiệm vụ quan trọng của Nhà nước. Các vấn đề chính trong việc quản lý các dịch vụ cơ sở hạ tầng đô thị trong một nền kinh tế thị trường là:
Xác định những thiếu hụt của hệ thống cơ sở hạ tầng
Quy hoạch cơ sở hạ tầng
Kỹ thuật , công nghệ :chọn công nghệ
Chiến lược vận hành và bảo dưỡng
Tiêu chuẩn thiết kế kỹ thuật và lưu trữ các hồ sơ
e. Giao thông và thông tin đô thị.
Hệ thống giao thông và thông tin đô thị là huyết quản và mạch máu của các đô thị. Không có hệ thống giao thong và thông tin hiệu quả, các thành phố sẽ dần mất đi tính cạnh tranh và sự thu hút đầu tư. Sự hiệu quả của quản lý dịch vụ giao thông và thông tin đô thị sẽ phụ thuộc vào các yếu tố sau:
Hệ thống giao thông
Dịch vụ giao thông
Cơ sở hạ tầng của hệ thồng thông tin liên lạc
Quản lý môi trường đô thị
f.Quản lý môi trường xây dựng.
Các công trình chiếm một nửa đầu tư cơ bản trong thành phố. Sự quản lý hiệu quả môi trường xây dựng của các đô thị phụ thuộc vào các yếu tố quan trọng sau:
-Thiết kế đô thị
- Quản lý các công trình di sản văn hóa
- Chất lượng và số lượng nhà ở
- Vật liệu xây dựng
g. Quản lý tài chính nhà nước.
Hình thức tìa chính của các dịch vụ đô thị do Nhà nước cung cấp đóng cai trò thiết yếu đối với sự sống