Văn học Trung Quốc là một nền văn học rất lâu đời và phong phú. Ngay từtrước
Công nguyên, nền văn học Tiên Tần (thời cổ đại) đã có những thành tựu rực rỡ
như: Thần thoại, Kinh thi, văn xuôi triết học, Sởtừ, Sửkí Sang đến thời trung
đại thì Đường thi, Tống từvà tiểu thuyết Minh Thanh đã trởthành ba thành tựu
văn học rực rỡ, chói lọi.
Đến thời kì hiện đại, văn học Trung Quốc đã có nhiều thành tựu nổi bật và ngày
càng được khẳng định cảvềsốlượng lẫn chất lượng, văn học thời kì mới này cũng
đã tựtin tiếp nối một cách xứng đáng với văn học truyền thống.
Ngoài thểloại tiểu thuyết thì truyện ngắn là một thếmạnh của các tác giảtrong
thời kì mới trong việc ghi lại rõ nét hiện thực đời sống. Với những trang viết có giá
trị, những nhà văn đương đại Trung Quốc đã phản ánh hiện thực một cách sinh
động và chân thực qua các tác phẩm truyện ngắn. Từnhững biến động phi thường
của cả đất nước Trung Quốc vào những thập niên cuối thếkỉXX đến những rung
động nội tâm phong phú và phức tạp của con người đương thời đều được các tác
giả bắt kịp thời để ghi lại trong tác phẩm của mình. Đọc những tác phẩm này,
chúng ta không những nắm bắt được những thăng trầm đổi thay của thời đại mà
còn thấy được một cách tương đối đầy đủcác khía cạnh đa dạng và phức tạp của
cuộc sống và cảtâm tưtình cảm của con người. Chúng ta dường nhưcảm nhận
được hơi thởcủa thời đại mình đang sống, cảm thấy những sựkiện mà các nhà văn
đềcập trên đất nuớc Trung Quốc rất gần gũi với nguời ViệtNam. Chính vì lẽ đó mà
những sáng tạo thời kì mới đã đi vào lòng độc giả một cách tự nhiên, đằm sâu
trong sự đồng cảm của những trái tim chân thành. Gấp trang sách đang đọc lại
chúng ta miên man suy ngẫm vấn đềcùng tác giảvà khó có thểquên được những
hình tượng nhân vật đã làm nên sức sống và ý nghĩa cho tác phẩm.
115 trang |
Chia sẻ: lvbuiluyen | Lượt xem: 5707 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Tìm hiểu hình tượng nhân vật trong một sốtruyện ngắn trung quốc đương đại, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
LUẬN VĂN TỐT NGHIỆP
ĐỀ TÀI: “TÌM HIỂU HÌNH TƯỢNG NHÂN
VẬT TRONG MỘT SỐ TRUYỆN NGẮN
TRUNG QUỐC ĐƯƠNG ĐẠI”
TÌM HIỂU HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT TRONG MỘT SỐ
TRUYỆN NGẮN TRUNG QUỐC ĐƯƠNG ĐẠI
HUỲNH PHƯƠNG ĐAN
LỚP ĐH6C2
LUẬN VĂN TỐT NGHIỆP
TÌM HIỂU HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT TRONG MỘT SỐ TRUYỆN NGẮN
TRUNG QUỐC ĐƯƠNG ĐẠI
Giảng viên hướng dẫn:
Ths. PHÙNG HOÀI NGỌC
LONG XUYÊN, 05/2009
MỞ ĐẦU
*
1. 1. Lý do chọn đề tài
Văn học Trung Quốc là một nền văn học rất lâu đời và phong phú. Ngay từ trước
Công nguyên, nền văn học Tiên Tần (thời cổ đại) đã có những thành tựu rực rỡ
như: Thần thoại, Kinh thi, văn xuôi triết học, Sở từ, Sử kí… Sang đến thời trung
đại thì Đường thi, Tống từ và tiểu thuyết Minh Thanh đã trở thành ba thành tựu
văn học rực rỡ, chói lọi.
Đến thời kì hiện đại, văn học Trung Quốc đã có nhiều thành tựu nổi bật và ngày
càng được khẳng định cả về số lượng lẫn chất lượng, văn học thời kì mới này cũng
đã tự tin tiếp nối một cách xứng đáng với văn học truyền thống.
Ngoài thể loại tiểu thuyết thì truyện ngắn là một thế mạnh của các tác giả trong
thời kì mới trong việc ghi lại rõ nét hiện thực đời sống. Với những trang viết có giá
trị, những nhà văn đương đại Trung Quốc đã phản ánh hiện thực một cách sinh
động và chân thực qua các tác phẩm truyện ngắn. Từ những biến động phi thường
của cả đất nước Trung Quốc vào những thập niên cuối thế kỉ XX đến những rung
động nội tâm phong phú và phức tạp của con người đương thời đều được các tác
giả bắt kịp thời để ghi lại trong tác phẩm của mình. Đọc những tác phẩm này,
chúng ta không những nắm bắt được những thăng trầm đổi thay của thời đại mà
còn thấy được một cách tương đối đầy đủ các khía cạnh đa dạng và phức tạp của
cuộc sống và cả tâm tư tình cảm của con người. Chúng ta dường như cảm nhận
được hơi thở của thời đại mình đang sống, cảm thấy những sự kiện mà các nhà văn
đề cập trên đất nuớc Trung Quốc rất gần gũi với nguời ViệtNam. Chính vì lẽ đó mà
những sáng tạo thời kì mới đã đi vào lòng độc giả một cách tự nhiên, đằm sâu
trong sự đồng cảm của những trái tim chân thành. Gấp trang sách đang đọc lại
chúng ta miên man suy ngẫm vấn đề cùng tác giả và khó có thể quên được những
hình tượng nhân vật đã làm nên sức sống và ý nghĩa cho tác phẩm.
Những hình tượng nhân vật trong văn học đương đại rất đa dạng và đặc sắc. Đó là
một giáo viên mẫu mực với lí tưởng cao đẹp của sứ mệnh giáo dục thế hệ trẻ, đó là
một người nghệ sĩ hết lòng vì nghệ thuật và trân trọng cái đẹp đúng nghĩa, đó có
thể là một người nông dân thật thà chất phác sống chí tình chí nghĩa, hay đó chỉ là
một ông lão bơ vơ lạc lõng giữa chốn đô thị xa hoa hiện đại… Chúng ta nhận thấy
rằng những hình tượng nhân vật này được khắc hoạ một cách chân thực độc đáo.
Họ đã nhân danh cho tình người thiêng liêng và bao la để làm đẹp cuộc đời và làm
đẹp lòng người. Họ đã làm sáng thêm ngọn lửa nhân văn cao đẹp và giữ cho nó
sáng mãi theo thời gian.
Từ những điều trên, chúng tôi cảm nhận rằng tìm hiểu hình tượng nhân vật trong
các tác phẩm đương đại Trung Quốc mà cụ thể là hình tượng nhân vật trí thức,
hình tượng nhân vật nông dân và hình tượng nhân vật lao động khác là một vấn đề
rất thú vị.
Chúng tôi muốn đi sâu khám phá để có những hiểu biết đúng đắn về ý nghĩa giáo
dục tư tưởng của các tác phẩm đương đại, cũng như khẳng định được tài năng và
sức sáng tạo mới mẻ của các tác giả trong thời kì mới. Hy vọng rằng đề tài này
cũng sẽ giúp cho bạn đọc tiếp cận các tác phẩm một cách dễ dàng và tăng sự say
mê hứng thú đối với văn học Trung Quốc đương đại hơn.
1. 2. Mục đích nghiên cứu
Nghiên cứu đề tài “ Tìm hiểu hình tượng nhân vật trong một số truyện ngắn đương
đại Trung Quốc” chúng tôi hướng vào những mục tiêu sau:
- Nghiên cứu hình tượng nhân vật trí thức, hình tượng nông dân và hình tượng
người lao động khác trong một số truyện ngắn đương đại Trung Quốc để làm sáng
tỏ nội dung văn học.
- Trên cơ sở đó, khám phá và hiểu rõ được những sáng tạo trong văn chương
của các nhà văn đương đại, đồng thời nhận thấy được những giá trị nhân văn trong
tác phẩm của họ.
- Phục vụ cho việc học tập, nghiên cứu văn học Trung Quốc đương đại trong
nhà trường và công tác giảng dạy sau này.
- Mặt khác, có thể vận dụng tìm hiểu, so sánh với văn học ViệtNamđương đại.
1. 3. Lịch sử vấn đề
Các truyện ngắn chúng tôi đề cập đến trong đề tài hầu hết đều là tác phẩm đương
đại nên số lượng những bài nghiên cứu về chúng tương đối ít ỏi. Đồng thời những
bài nghiên cứu ấy cũng chỉ tiếp cận từng tác phẩm dưới góc độ xã hội hoặc xoay
quanh các yếu tố lịch sử, chính trị… mà chưa đọc thấy có công trình nào chuyên đi
sâu nghiên cứu về các hình tượng nhân vật theo hệ thống. Điều này gây không ít
khó khăn trong việc tìm hiểu và tiếp cận vấn đề.
3.1. Nghiên cứu ở nước ngoài
Ở đây chúng tôi chủ yếu đề cập đến những nghiên cứu về Văn học Trung
Quốc đương đại của chính các tác giả người Trung Quốc. Đó là “Đương đại Trung
Quốc văn học” của Diêu Đại Lương chủ biên (1993) và “Hai mươi năm văn học
thời kì mới” của Vương Thiết Tiên, Dương Kiếm Long, Vương Khắc Cường, Mã
Di Lỗ, Lưu Đỉnh Sinh (2001). Cả hai đều nghiên cứu về tình hình văn học đương
đại Trung Quốc với sự “nở rộ” và “cách tân đổi mới” của các thể loại văn học ở
phương diện cả nghệ thuật lẫn nội dung. Họ khẳng định những thành tựu cũng như
tiềm lực của văn học thời khì mới. Và cả hai sự nghiên cứu này đều quan tâm
nhiều đến tiểu thuyết, tản văn và thơ ca mà chưa chú ý nhiều đến truyện ngắn.
3.2. Nghiên cứu ở Việt Nam
Nghiên cứu văn học Trung Quốc thời kì đổi mới ở Việt Nam thì người cần
nói đến là PGS.TS Hồ Sĩ Hiệp với các chuyên luận và tiểu luận. Chuyên luận và
tiểu luận của ông là tập hợp các bài viết đã được đăng trên các báo, tạp chí thời
gian qua. Trong “Một số vấn đề văn học Trung Quốc thời kì mới” của PGS.TS Hồ
Sĩ Hiệp (2003) gồm những bài viết nghiên cứu bao quát văn học Trung Quốc thời
kì mới gồm ba phần: Thời sự văn học, Thể loại văn học và tác giả văn học. Ở phần
Thể loại văn học, ông đã tìm hiểu một cách khái quát về tình hình phát triển và
những đổi mới trong nội dung lẫn hình thức của các thể loại như tiểu thuyết, truyện
ngắn, thơ ca và cả lí luận… Ngoài ra còn có phần “Niên biểu văn học thời kì mới”
(1976 – 1996).
Tiểu luận gần đây của PGS.TS Hồ Sĩ Hiệp là “Một số vấn đề văn học Trung Quốc
đương đại” gồm hai phần: Phần 1 là Thời sự văn học và phần 2 là Nhà văn và cuộc
sống, các bài viết ở tiểu luận này đa dạng và cụ thể hơn, chủ yếu là những nét nổi
bật cũng như những suy nghĩ khi đọc những tác phẩm văn học Trung Quốc đương
đại. Bên cạnh đó còn đề cập đến văn học Hồng Kông, Đài Loan và Ma Cao khi
Hồng Kông và Ma Cao đã trở về Trung Quốc và Đài Loan là một phần không thể
chia cắt. Phần 2 là giới thiệu chân dung một số nhà văn Trung Quốc quen thuộc
với độc giả Việt Nam như Trương Hiền Lượng, Trương Khiết, Vệ Tuệ…
Trên đây là một số công trình nghiên cứu về văn học Trung Quốc đương đại của
các nhà nghiên cứu nước ngoài và ViệtNam. Chúng tôi chưa đọc thấy công trình
nào chuyên đi sâu nghiên cứu phương diện hình tượng nhân vật trí thức, hình
tượng nhân vật nông dân và hình tượng nhân vật lao động khác trong các truyện
ngắn Trung Quốc đương đại để làm sáng tỏ tính cách nhân vật và thấy được những
giá trị đáng ghi nhận của các sáng tác cũng như những sáng tạo độc đáo của các
nhà văn đương đại.
Với tinh thần học tập không ngừng, chúng tôi sẽ kế thừa và tiếp thu có chọn
lọc những thành tựu nghiên cứu, những ý kiến bổ ích từ người đi trước để đi sâu
tìm hiểu các loại hình tượng nhân vật này trong một số truyện ngắn được tuyển
chọn theo chủ đề một cách cụ thể, có hệ thống.
1. 4. Đối tượng, phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu là một số truyện ngắn Trung Quốc đương đại của
nhiều tác giả khác nhau, nhưng trong đó đi sâu vào các loại hình tượng là hình
tượng nhân vật trí thức, hình tượng nhân vật nông dân và hình tượng nhân vật lao
động khác.
Trong phạm vi nghiên cứu đề tài này, chúng tôi chưa có điều kiện tìm đọc
nhiều truyện ngắn Trung Quốc đương đại vì số lượng tác phẩm rất đồ sộ. Đề tài
khảo sát của chúng tôi chủ yếu dựa trên các văn bản: Tuyển tập truyện ngắn Trung
Quốc “Thời đại ảo” của Nhà xuất bản Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh, ấn hành
năm 2003; “Truyện ngắn Trung Quốc hiện đại” của Nhà xuất bản Văn hoá Thông
tin, ấn hành năm 2003; “Truyện ngắn Giả Bình Ao” của Nhà xuất bản Công an
nhân dân, ấn hành năm 2003; Tuyển tập “Cao lương đỏ” của Nhà xuất bản Lao
động, ấn hành năm 2007.
1. 5. Đóng góp của đề tài
Những truyện ngắn súc tích, dễ đọc dễ hiểu đã ngày càng tạo được ưu thế và hấp
dẫn thế hệ độc giả ngày nay. Những tài liệu nghiên cứu về các tác phẩm truyện
ngắn đương đại cũng khá nhiều nhưng chủ yếu là ở sự khái quát về thời sự văn
học, các thể loại văn học và phong cách của một số tác giả của thời kì mới… mà
chưa có công trình nào chuyên đi sâu nghiên cứu về nghệ thuật xây dựng các loại
hình tượng nhân vật trí thức, nhân vật nông dân và nhân vật lao động khác trong
các sáng tác của thời kì mới. Do đó đến với đề tài này, trong một số truyện ngắn
được tuyển chọn từ những tuyển tập truyện ngắn Trung Quốc đương đại, chúng tôi
muốn bước đầu nghiên cứu để làm sáng tỏ tính cách nhân vật, từ đó thấy được tài
năng sáng tạo của các nhà văn trong thời kì đổi mới cũng như hiểu được giá trị
nhân văn sâu sắc và ý nghĩa giáo dục tích cực qua tác phẩm của họ.
1. 6. Phương pháp nghiên cứu
6.1. Phương pháp hệ thống
Nghiên cứu đề tài này, chúng tôi đã tuyển chọn hai mươi truyện viết về các loại
hình tượng nhân vật trí thức, nhân vật nông dân và nhân vật lao động khác trong 04
tập truyện ngắn Trung Quốc đuơng đại như đã nêu ở phần đối tuợng, phạm vi
nghiên cứu. Do đó, để việc nghiên cứu được thuận lợi, chúng tôi đã chọn phương
pháp hệ thống. Phương pháp này giúp chúng tôi hiểu bao quát các tác phẩm để
thấy được sự gắn kết của chúng, đồng thời thấy được đặc điểm nổi bật và mối liên
hệ của các nhân vật.
6.2. Phương pháp liệt kê
Chúng tôi tiến hành liệt kê, ghi lại những dẫn chứng cần thiết trong
các bản dịch và nhiều tài liệu khác có liên quan để dẫn chứng phù hợp với từng đề
mục của khoá luận.
6.3. Phương pháp phân tích tổng hợp
Chúng tôi tiến hành phân tích các dẫn chứng nhằm làm nổi bật các luận điểm cần
triển khai. Sau đó thâu tóm, khái quát chúng lại.
1. 7. Dàn ý của khóa luận
Đề tài: Tìm hiểu hình tượng nhân vật trong một số truyện ngắn Trung Quốc
đương đại.
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
2. Mục đích nghiên cứu
3. Lịch sử vấn đề
4. Đối tượng, phạm vi nghiên cứu
5. Đóng góp của đề tài
6. Phương pháp nghiên cứu
7. Dàn ý của khóa luận
PHẦN NỘI DUNG
Chương 1: Cơ sở lí luận
1. Nhân vật trong tác phẩm văn học
2. Quan niệm nghệ thuật về con người – phạm trù trung tâm của thi pháp học hiện
đại
Chương 2: Vài nét về truyện ngắn Trung Quốc đương đại
1. Tìm hiểu chung về thể loại truyện ngắn
1.1. Khái niệm
1.2. Nguồn gốc
1.2.1. Chí quái
1.2.2. Truyền kì
1.2.3. Tiểu thuyết
1. Truyện ngắn Trung Quốc giai đoạn hiện nay
2.2. Giai đoạn quá độ
2.2. Giai đoạn đột phá
2.2. Giai đoạn điều chỉnh từng bước
2.2. Giai đoạn phát triển sáng tạo mới
1. Những nội dung tiêu biểu được phản ánh trong truyện ngắn đương đại Trung
Quốc
Chương 3: Tìm hiểu hình tượng nhân vật trong một số truyện ngắn Trung
Quốc đương đại
1. Hình tượng nhân vật trí thức
1.1. Những nhà giáo dục chân chính, hết lòng yêu nghề mến trẻ
1.2. Văn nghệ sĩ với tấm lòng trân trọng cái đẹp và hi sinh vì nghệ thuật
1. Hình tượng nhân vật nông dân
2.1. Người nông dân chân chất thật thà, có tấm lòng cao đẹp
2.2. Người nông dân vất vả gian nan nhưng biết khát khao hạnh phúc, dám
đấu tranh cho tình yêu
1. Hình tượng nhân vật lao động khác
3.1. Những thanh niên trẻ trong cuộc sống hiện đại ngày nay
3.2. Những người cao tuổi và sự chiêm nghiệm của họ về cuộc sống
PHẦN KẾT LUẬN
PHẦN NỘI DUNG
*
CHƯƠNG 1
CƠ SỞ LÍ LUẬN
1. 1. NHÂN VẬT TRONG TÁC PHẨM VĂN HỌC
“Nhân vật văn học” là một thuật ngữ chỉ hình tượng nghệ thuật về con người, một
trong những dấu hiệu về sự tồn tại của con người trong nghệ thuật ngôn từ. Bên
cạnh con người, nhân vật văn học có khi còn là các con vật, các loài cây, các sinh
thể hoang đường được gán cho những đặc điểm giống với con người.
Nhân vật văn học là một đơn vị nghệ thuật, nó mang tính ước lệ, không thể bị đồng
nhất với con người có thật, ngay cả khi tác giả xây dựng nhân vật với những nét rất
gần với nguyên mẫu có thật… Nhân vật văn học là sự thể hiện quan niệm nghệ
thuật của nhà văn về con người; nó có thể được xây dựng chỉ dựa trên quan niệm
ấy. Ý nghĩa của nhân vật văn học chủ có được trong hệ thống một tác phẩm cụ thể.
Nhân vật văn học là một trong những quan niệm trung tâm để xem xét sáng tác của
một nhà văn, một khuynh hướng, trường phái hoặc dòng phong cách. Những nét
chung về nhân vật văn học có thể cho phép nêu lên những hiện tượng văn học như
: văn học về “con người thừa” (ở văn học Nga thế kỉ XIX), văn học về “thế hệ vứt
đi”(ở Mĩ thế kỉ XX) …
Từ những định nghĩa trên, chúng ta có thể rút ra một kết luận: nhân vật trong tác
phẩm văn học chính là con người hoặc các loài cây, các sinh thể hoang đường
nhưng mang những đặc điểm giống với con người. Nhân vật ấy là đứa con tinh
thần của nhà văn, là máu thịt của nhà văn để thể hiện quan niệm thẩm mĩ và lí
tưởng thẩm mĩ của nhà văn về cuộc đời và con người. Các nhà lí luận cũng nhấn
mạnh đến tính nghệ thuật, tính ước lệ của nhân vật văn học. Nhân vật văn học
không hoàn toàn giống như con người thật ngoài đời vì chúng có những đặc trưng
nghệ thuật và được thể hiện trong tác phẩm bằng các phương tiện văn học thông
qua quan niệm và biện pháp nghệ thuật của nhà văn, nhưng không vì thế mà chúng
kém phần chân thật. Đã là tác phẩm văn học thì không thể thiếu nhân vật văn học.
Như vậy nhân vật văn học là hình thức cơ bản để qua đó nhà văn miêu tả đời sống
một cách hình tượng. Bản chất của văn học là có quan hệ mật thiết với đời sống, nó
chỉ tái hiện đời sống qua những chủ thể nhất định, đóng vai trò tấm gương phản
chiếu cuộc sống. Nhân vật văn học vì thế là đơn vị nghệ thuật đầy tính ước lệ,
không thể đồng nhất với con người có thật trong cuộc đời. Tác phẩm văn học nào
cũng là một hệ thống chỉnh thể của những hệ thống nhỏ hơn. Các nhân vật trong
các tác phẩm cũng thực sự tạo thành một hệ thống hoàn chỉnh, chúng liên quan với
nhau, móc nối với nhau không chỉ bằng tiến trình các sự kiên miêu tả, mà suy cho
cùng còn bằng logic của nội dung nghệ thuật của nhà văn.
Hệ thống nhân vật đem lại cho hệ thống nghệ thuật của tác phẩm một sự thống
nhất, đồng thời quan hệ giữa các nhân vật trong mỗi hệ thống ít hay nhiều đều
phản ánh mối quan hệ xã hội hiện thực của con người.
1. 2. QUAN NIỆM NGHỆ THUẬT VỀ CON NGƯỜI – PHẠM TRÙ
TRUNG TÂM CỦA THI PHÁP HỌC HIỆN ĐẠI
Con người trong tác phẩm văn học là con người được thể hiện trong tác phẩm bằng
phương tiện văn học. Một nhà văn không thể miêu tả hiện thực nếu không thông
qua hình tượng nghệ thuật và không có quan niệm nghệ thuật của mình về con
người. Theo GS. Trần Đình Sử trong giáo trình Dẫn luận thi pháp học (NXB Giáo
dục, 1998) thì Quan niệm nghệ thuật về con người là nguyên tắc lí giải, cảm thụ và
miêu tả con người trong nghệ thuật. Quan niệm nghệ thuật là cách cắt nghĩa, lí giải
về con người trên cơ sở hấp thu các yếu tố thế giới quan nhất định của thời đại, tạo
ra một quan niệm của mình về thế giới và con người.
Văn học là nhân học, là nghệ thuật miêu tả, biểu hiện con người. Con người là đối
tượng chủ yếu của văn học. Dù miêu tả thần linh, ma quỉ, miêu tả đồ vật, hoặc giản
đơn là miêu tả các nhân vật, văn học đều thể hiện con người. Mặt khác, người ta
không thể miêu tả về con người, nếu như không hiểu biết, cảm nhận và có các
phương tiện, biện pháp nhất định. Mặt thứ hai này tạo thành chiều sâu, tính độc
đáo của hình tượng con người trong văn học.
Quan niệm nghệ thuật về con người là sự lí giải, cắt nghĩa, sự cảm thấy con người
đã được hóa thân thành các nguyên tắc, phương tiện, biện pháp thể hiện con người
trong văn học, tạo nên giá trị nghệ thuật và thẩm mĩ cho các hình tượng nhân vật
trong đó.
Quan niệm nghệ thuật về con người hướng cho người ta cách cảm thụ và biểu hiện
chủ quan sáng tạo của chủ thể, là nguyên tắc cảm thấy, hiểu và miêu tả con người
trong văn học và các nguyên tắc đó có cơ sở sâu xa trong thực tế lịch sử, nó là một
sản phẩm của lịch sử và cũng đồng thời là sản phẩm của văn hóa, tư tưởng và quan
niệm nghệ thuật về con người cũng mang dấu ấn sáng tạo của cá tính nghệ sĩ, gắn
liền với cái nhìn nghệ sĩ.
Trong các thể loại văn học khác nhau, do chức năng và hệ thống phương tiện biểu
hiện khác nhau, quan niệm nghệ thuật cũng có sự khác nhau.
Một nền nghệ thuật mới bao giờ cũng ra đời cùng với quan niệm về con người
mới. Quan niệm con người tạo thành cơ sở, thành nhân tố vận động của nghệ thuật,
thành bản chất nội tại của hình tượng nghệ thuật. Quả là sự vận động của thực tế
làm nảy sinh những con người mới và miêu tả những con người ấy sẽ làm cho văn
học đổi mới. Đổi mới cách giải thích và cảm nhận con người cũng làm cho văn học
thay đổi căn bản. Trong lịch sử văn học, việc sử dụng lại các đề tài, cốt truyện,
nhân vật truyền thống là rất phổ biến nhưng cách giải thích và cảm nhận của họ là
mới, tạo thành tiếng nói nghệ thuật mới. Cũng vẫn là con người đã biết, nhưng
hôm qua được nhìn ở một góc độ, hôm nay nhìn sang góc độ mới cũng tạo thành
sáng tác văn học mới.
Quan niệm nghệ thuật về con người luôn hướng vào con người trong mọi chiều
sâu của nó, cho nên đây là tiêu chuẩn quan trọng nhất để đánh giá giá trị nhân văn
của văn học. Nghệ sĩ là người suy nghĩ về con người, cho con người, nêu ra những
tư tưởng mới để hiểu về con người, do đó càng khám phá nhiều quan niệm nghệ
thuật về con người thì càng đi sâu vào thực chất sáng tạo của họ, càng đánh giá
đúng thành tựu của họ.
Quan niệm nghệ thuật về con người biểu hiện trong toàn bộ cấu trúc của tác
phẩm văn học, nhưng biểu hiện tập trung trước hết ở nhân vật, bởi nhân vật văn
học là con người được miêu tả, thể hiện trong tác phẩm, bằng phương tiện văn
học. Nhân vật biểu hiện cách hiểu của nhà văn về con người theo một quan điểm
nhất định và các đặc điểm mà anh ta lựa chọn. Nhân vật văn học chính là mô hình
về con người của tác giả. Muốn tìm hiểu quan niệm nghệ thuật về con người phải
xuất phát từ các biểu hiện của nhân vật, thông qua các yếu tố tạo nên nó.
Như vậy, quan niệm nghệ thuật về con người là cách cắt nghĩa, lí giải về con
người trên cơ sở hấp thu các yếu tố thế giới nhất định của thời đại, tạo ra một quan
niệm của nó về thế giới và con người.
CHƯƠNG 2
VÀI NÉT VỀ TRUYỆN NGẮN TRUNG QUỐC ĐƯƠNG ĐẠI
1. 1. TÌM HIỂU CHUNG VỀ THỂ LOẠI TRUYỆN NGẮN
1.1. KHÁI NIỆM
Truyện ngắn là hình thức ngắn của tự sự. Khuôn khổ ngắn nhiều khi làm cho
truyện ngắn có vẻ gần gũi với các hình thức truyện kể dân gian như truyện cổ, giai
thoại, truyện cười, hoặc gần với những bài kí ngắn. Nhưng thực ra không phải. Nó
gần với tiểu thuyết hơn cả bởi là hình thức tự sự tái hiện cuộc sống đương thời. Nội
dung của thể loại truyện ngắn có thể rất khác nhau : đời tư, thế sự, hay sử thi,
nhưng cái độc đáo của nó lại là ngắn. Truyện ngắn có thể kể cả một cuộc đời hay
một đoạn đời, một sự kiện hay một “chốc lát” trong cuộc sống nhân vật, nhưng cái
chính của truyện ngắn không phải ở hệ thống sự kiện, mà ở cái nhìn tự sự đối với
cuộc đời. Truyện ngắn trung đại cũng là truyện ngắn nhưng gần với truyện vừa.
Truyện ngắn hiện đại khác hẳn. Đó là một kiểu tư duy khá mới, vì vậy nói chung,
truyện ngắn đích thực xuất hiện muộn trong trong lịch sử văn học. Ở nhiều nước
trên thế giới, truyện ngắn gắn liền với báo chí: khuôn khổ báo chí không cho phép