Các nhân phóng xạ có ở khắp nơi trong môi trường sống của chúng ta. Môi trường đang chịu tác
động ngày càng lớn từ những hoạt động của con người như: quá trình công nghiệp hóa - hiện đại hóa,
thăm dò, khai thác tài nguyên Song song đó khoa học công nghệ đặc biệt là kỹ thuật hạt nhân ngày
càng phát triển và hiện đại. Và vấn đề về phóng xạ môi trường cũng là mối quan tâm hàng đầu. Nghiên
cứu phóng xạ môi trường bắt đầu bằng việc đo hoạt độ của các mẫu môi trường: đất, nước, bụi khí
Có hai phương pháp xác định hoạt độ mẫu môi trường
Phương pháp tương đối: mẫu cần đo được đo cùng dạng hình học với mẫu chuẩn. Tỉ số của diện
tích đỉnh tương ứng với nguyên tố quan tâm trong hai phổ dùng để tính hoạt độ.
Phương pháp tuyệt đối: dùng đường cong hiệu suất để xác định trực tiếp hoạt độ.
Phương pháp tương đối cho kết quả chính xác cao nhưng việc làm mẫu chuẩn đòi hỏi mất nhiều
thời gian và công sức. Và càng khó khăn, tốn kém hơn khi phải chuẩn bị một loạt những mẫu chuẩn
với những hoạt độ xác định để đo kèm với mẫu. Do đó, nếu trong một phạm vi sai số cho phép thì
phương pháp tuyệt đối - tính hoạt độ dựa vào đường cong hiệu suất - là một phương pháp tương đối
hiệu quả, kinh tế và dễ thực hiện. Luận văn này sẽ trình bày chi tiết về “Xác định hoạt độ của một số
nguyên tố bằng phương pháp xây dựng đường cong hiệu suất”
48 trang |
Chia sẻ: duongneo | Lượt xem: 1273 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Xác định hoạt độ của một số nguyên tố bằng phương pháp xây dựng đường cong hiệu suất, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
KHOA VẬT LÝ
LÊ THỊ MỘNG THUẦN
Người hướng dẫn: Thầy HOÀNG ĐỨC TÂM
LUẬN VĂN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC
Chuyên ngành vật lý hạt nhân
Thành phố Hồ Chí Minh-tháng 5 năm 2009
LỜI CẢM ƠN
Trong quá trình thực hiện luận văn, ngoài sự cố gắng và nỗ lực của bản thân, em
đã nhận được rất nhiều sự quan tâm, hướng dẫn và động viên của quý thầy cô, gia đình
và bạn bè. Em xin gửi lời cảm ơn chân thành đến:
Thầy Hoàng Đức Tâm đã tận tình hướng dẫn những kiến thức chuyên môn và
những kinh nghiệm quý báu giúp em hoàn thành luận văn.
Các thầy phụ trách phòng thí nghiệm đã tạo điều kiện tốt nhất để em hoàn thành
việc đo đạc thực nghiệm.
Gia đình và tập thể lớp lý Cử Nhân K-31 đã động viên em trong suốt thời gian
học đại học cũng như thời gian thực hiện luận văn này.
MỞ ĐẦU
Các nhân phóng xạ có ở khắp nơi trong môi trường sống của chúng ta. Môi trường đang chịu tác
động ngày càng lớn từ những hoạt động của con người như: quá trình công nghiệp hóa - hiện đại hóa,
thăm dò, khai thác tài nguyênSong song đó khoa học công nghệ đặc biệt là kỹ thuật hạt nhân ngày
càng phát triển và hiện đại. Và vấn đề về phóng xạ môi trường cũng là mối quan tâm hàng đầu. Nghiên
cứu phóng xạ môi trường bắt đầu bằng việc đo hoạt độ của các mẫu môi trường: đất, nước, bụi khí
Có hai phương pháp xác định hoạt độ mẫu môi trường
Phương pháp tương đối: mẫu cần đo được đo cùng dạng hình học với mẫu chuẩn. Tỉ số của diện
tích đỉnh tương ứng với nguyên tố quan tâm trong hai phổ dùng để tính hoạt độ.
Phương pháp tuyệt đối: dùng đường cong hiệu suất để xác định trực tiếp hoạt độ.
Phương pháp tương đối cho kết quả chính xác cao nhưng việc làm mẫu chuẩn đòi hỏi mất nhiều
thời gian và công sức. Và càng khó khăn, tốn kém hơn khi phải chuẩn bị một loạt những mẫu chuẩn
với những hoạt độ xác định để đo kèm với mẫu. Do đó, nếu trong một phạm vi sai số cho phép thì
phương pháp tuyệt đối - tính hoạt độ dựa vào đường cong hiệu suất - là một phương pháp tương đối
hiệu quả, kinh tế và dễ thực hiện. Luận văn này sẽ trình bày chi tiết về “Xác định hoạt độ của một số
nguyên tố bằng phương pháp xây dựng đường cong hiệu suất”.
Luận văn được hình thành trên cơ sở: tìm hiểu cấu tạo và nguyên tắc hoạt động của hệ phổ kế
gamma phông thấp - phòng thí nghiệm vật lý hạt nhân trường đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí
Minh, từ đó xây dựng đường cong hiệu suất ghi của detector đối với mẫu khối hình trụ, và áp dụng vào
xác định hoạt độ của một nguyên tố điển hình là 40K trong mẫu chuẩn đơn IAEA-RGK-1; mẫu chuẩn
đa nguyên IAEA-375 (vì hai mẫu này đã biết hoạt độ 40K do IAEA cung cấp), và một số mẫu đất. Sau
đó đem so sánh với kết quả có sẵn để kiểm tra tính đúng đắn của đường cong hiệu suất cũng như
phương pháp tính hoạt độ trực tiếp này. Bố cục luận văn gồm:
Mở đầu : giới thiệu nội dung và mục đích đề tài.
Chương I: Tóm tắt về cơ sở lý thuyết và tổng quan về ghi đo bức xạ.
Chương II: Thực nghiệm: trình bày các bước xây dựng đường cong hiệu suất, tính toán hiệu
suất detector cho mẫu khối hình trụ, các thao tác chuẩn bị mẫu, đo mẫu, và cách tính hoạt độ
40K bằng đường cong hiệu suất.
Kết luận: tổng kết đề tài và một số nhận xét.
CHƯƠNG 1. CƠ SỞ LÝ THUYẾT VÀ TỔNG QUAN VỀ GHI ĐO
BỨC XẠ
1.1. Các nguồn phóng xạ
Các nguồn phóng xạ được chia làm hai loại: nguồn phóng xạ tự nhiên và nguồn phóng xạ nhân
tạo. Các nguồn phóng xạ tự nhiên có nguồn gốc từ Trái Đất và các tia vũ trụ. Các nguồn phóng xạ nhân
tạo do con người tạo ra bằng cách kích hoạt các hạt nhân trong lò phản ứng, sản phẩm của các phản
ứng hạt nhânSau đây ta sẽ tìm hiểu chi tiết về các nguồn phóng xạ này.
1.1.1. Các nguồn phóng xạ trong tự nhiên:
1.1.1.1. Bức xạ vũ trụ
Các bức xạ proton, alpha,năng lượng cao từ không gian rơi vào khí quyển Trái Đất gọi là các
tia vũ trụ sơ cấp. Trên đường đi đến Trái Đất, chúng tương tác với bầu khí quyển và sinh ra các tia vũ
trụ sơ cấp.
Các tia vũ trụ sơ cấp
- Các tia vũ trụ sơ cấp được chia thành những nhóm sau:
Nhóm p gồm proton, deutron và trion
Nhóm gồm và 32 He
Nhóm các hạt nhân nhẹ (Z= 3 5) gồm Lithium, Beryllium và Boron.
Nhóm các hạt nhân trung bình (Z= 69) gồm Cacbon, Oxygen, Nitrogen và Flourine.
Nhóm các hạt nhân nặng gồm các hạt nhân với Z 10.
Nhóm các hạt nhân rất nặng gồm các hạt nhân với Z 20.
Nhóm các hạt nhân siêu nặng gồm các hạt nhân với Z 30.
Bảng 1-1Thành phần hóa học của các tia vũ trụ sơ cấp.
Nhóm hạt
nhân
Z
N/Nnặng trong tia
vũ trụ sơ cấp
Giá trị trung bình
của N/Nnặng trong vũ
trụ
p
1
2
650
47
3360
258
6830
1040
Hạt nhẹ
Trung bình
Nặng
Rất nặng
Siêu nặng
3-5
6-9
10
20
30
1
3.3
1
0.26
0.3*10-4
10-5
2.64
1
0.06
0.6*10-5
10-5
10.1
1
0.05
Với N/Nnặng là tỉ số giữa số hạt của nhóm đang xét so với số hạt của hạt nhân nặng. Hai cột cuối
ứng với số liệu thực nghiệm.
Từ bảng trên ta thấy rằng các tia vũ trụ sơ cấp, trong vật chất của vũ trụ chủ yếu gồm các hạt
proton và anpha. Trong vật chất vũ trụ tỉ số N/Nnặng lớn hơn rất nhiều lần so với trong tia vũ trụ. Ngược
lại, thành phần các hạt siêu nặng và các hạt nhẹ trong tia vũ trụ lớn hơn rất nhiều lần so với vật chất
trong vũ trụ.
Các tia vũ trụ thứ cấp
Tia vũ trụ thứ cấp sinh ra do các tia vũ trụ sơ cấp tương tác với vật chất trong bầu khí quyển. Tia
vũ trụ thứ cấp được chia thành ba phần:
Thành phần kích hoạt hạt nhân gồm các hạt hadron (pion, proton, neutron,).
Thành phần cứng gồm các hạt muon, sinh ra do sự phân rã của các hạt pion tích điện:
+ (1.1)
Các muon năng lượng cao có khả năng đâm xuyên rất lớn do mất năng lượng rất ít đối với các
quá trình ion hóa và bức xạ hãm trong môi trường.
Thành phần mềm gồm các electron, psitron và gamma. Tia gamma năng lượng cao được sinh ra
đồng thời với các hạt hadron do quá trình phân rã hạt pion trung hòa:
o + (1.2)
Các gamma năng lượng cao này khi xuyên qua môi trường, sinh các cặp electron-positron rồi các
cặp eletron-positron này sinh ra các tia gamma hãm. Quá trình này cứ xảy ra cho đến khi năng lượng
các eletron và positron giảm đến cỡ 72 MeV.
Các hạt sơ cấp có năng lượng rất lớn, sau khi được tạo ra, chúng tiếp tục ion hóa môi trường khí
quyển. Các hạt thứ cấp này hoặc bị hấp thụ, hoặc bay xuống mặt đất. Cường độ các tia vũ trụ sơ cấp
phụ thuộc vào độ cao của bầu khí quyển. Thành phần hadron giảm rất nhanh theo chiều cao từ trên
xuống. Thành phần electron- photon có cường độ lớn ở độ cao lớn và bị hấp thụ rất nhanh, khi xuống
mặt đất cường độ không đáng kể so với thành phần hạt muon.
1.1.1.2. Bức xạ có nguồn gốc từ Trái Đất
Các nhân phóng xạ trong vỏ Trái Đất chủ yếu gồm các họ phóng xạ uranium (238U) và actinium
(235U), thorium (232Th) và các hạt nhân phóng xạ nhẹ khác như 40K, 87Rb,Sau đây là các sơ đồ phân
rã của các họ phóng xạ.
Bảng 1-2: Chuỗi 238U 206Pb
Đồng vị
Kiểu phân rã Năng lượng
bức xạ (MeV)
Cường độ(%) Chu kỳ bán
rã
238U
234Th
234Pa
234U
230Th
226Ra
222Rn
218Po
214Pb
214Bi
Po-214
Pb-210
Bi-210
Po-210
Pb-206
α
β
β
α
α
α
α
α
β
β
α
β
β
α
đồng vị bền
4,2
0,2 và 0,1
0,5 và 1,2
4,8
4,7 và 4,6
4,8 và 4,6
5,5
6,0
0,7
3,2 và 1,7
7,7
0,03
1,2
5,3
-
100 %
56% và 44%
90% và 10%
100%
75% và 25%
93% và 7%
100%
100%
100%
23% và 77%
100%
100%
100%
100%
-
4,47*109 năm
24,1 ngày
1,18 phút
2,44*105 năm
7,7*104 năm
1600 năm
2,382 ngày
3,05 phút
26,8 phút
19,8 phút
1,64*104 giây
22,3 năm
5,01 ngày
138,4 ngày
-
Bảng 1-3: Chuỗi Actinium 235U 207Pb
Đồng vị Kiểu phân rã Năng lượng
bức xạ (MeV)
Cường độ Chu kỳ bán
rã
235U
231Th
231Pa
227Ac
227Th
223Ra
219Rn
215Po
α
β
α
β
α
α
α
α
4,5
0,2
5,0 và 4,7
0,02
6,1 và 5,8
5,7 và 5,5
6,7 và 6,3
7,4
100%
100%
8,4% và 16%
100%
46% và 54%
76% và 24%
84% và 16%
100%
7,04*108 năm
25,6 giờ
3,25*104 năm
21,8 năm
18,72 ngày
11,4 ngày
3,96 giây
1,78*10-3 giây
211Pb
211Bi
207Tl
207Pb
β
α
β
trạng thái bền
0,5 và 6,6
6,6 và 6,3
1,5
-
20% và 80%
84% và 16%
100%
-
36,1 phút
2,13 phút
4,76 phút
-
Bảng 1-4: Chuỗi thorium: 232Th 208Pb
Đồng vị Kiểu phân rã Năng lượng
bức xạ (MeV)
Cường độ(%) Chu kỳ bán
rã
232Th
228Ra
228Ac
228Th
224Ra
220Rn
216Po
212Pb
212Bi
212Po
208Tl
208Pb
α
β
β
α
α
α
α và 0,014% β
β
66,3% β
và 33,7% α
α
β
trạng thái bền
4,0
0,002
1,6%
5,4 và 5,3
5,7 và 5,4
6,3
6,8
0,3 và 0,6
2,3
5,6 và 5,8
6,0 và 6,1
8,8
1,8
-
100%
100%
100%
72% và 28%
95% và 5%
100%
88% và 12%
1% và 2%
70% và 27%
100%
100%
-
1,4*1010 năm
5,75 năm
6,13 giờ
9,91 năm
3,64 ngày
55,6 giây
0,15 giây
0,24
60,6 phút
3,0*10-5 giây
3,05 phút
-
Ba họ phóng xạ có đặc điểm chung là: hạt nhân thứ nhất là đồng vị phóng xạ sống lâu. Họ
thorium với hạt nhân đầu tiên là 232Th với thời gian bán rã bằng 1.4*1010 năm nên hầu như thorium
không giảm trong quá trình tồn tại của Trái Đất. Hạt nhân đầu tiên 238U của họ uranium có thời gian
sống 4.5*109 năm nên nó bị phân rã một phần, còn 235U có thời gian bán rã 7*108 năm nên phân rã
đáng kể. Vì vậy trong vỏ Trái Đất rất nhiều thorium, còn lượng 235U bé hơn 140 lần so với thorium.
Mỗi họ đều có một thành viên dưới dạng khí phóng xạ, chúng là các đồng vị khác nhau của
nguyên tố radon: trong họ uranium khí 222Rn được gọi là radon; trong họ thorium, khí 220Rn được gọi là
thoron và trong họ actinium khí 219Rn được gọi là actinion. Radon là khí trơ, không tham gia bất kỳ
phản ứng hóa học nào, là tác nhân gây ung thư hàng đầu trong các chất gây ung thư phổi. Trong không
khí radon và thoron ở dạng nguyên tử tự do, sau khi thoát ra từ vật liệu xây dựng, đất đá, chúng phân rã
thành chuỗi các đồng vị phóng xạ con cháu, nguy hiểm nhất là 218Po.
Sản phẩm cuối cùng trong mỗi họ phóng xạ đều là chì: 206Pb trong họ uranium, 207Pb trong họ
actinium và 208Pb trong họ thorium.
Ngoài các họ phóng xạ trên, trong tự nhiên còn tồn tại một số đồng vị phóng xạ với số nguyên tử
thấp. Các đồng vị phóng xạ quan trọng nhất được liệt kê trong bảng 1.5
Bảng 1-5: Một số đồng vị phóng xạ với số nguyên tử thấp
Năng lượng bức xạ
(MeV) Hạt nhân
Độ giàu
đồng vị
(%)
T1/2
(năm)
Hoạt độ
riêng
(Bq/kg)
K-40
V-50
Rb-87
Re-187
In-115
Pt-190
La-138
Nd-144
Sm-148
Hf-176
0.0118
0.25
27.9
62.9
95.8
0.013
0.089
23.9
11.27
2.6
1.3*109
6*105
4.8*1010
4.3*1010
6*1014
6.9*1011
1.12*1011
2.4*105
>1014
2.2*1010
31635
0.11
8.88*105
8.88*10-3
184.26
13.32
765.9
9.25
4.07
8.88*10-2
3.18
1.88
4.01
0.043
1.33
0.78
0.28
0.003
0.048
0.28
0.043
1.46
1.55
0.81
0.31
Một trong những nguồn đồng vị trên, 40K rất phổ biến trong môi trường. Hàm lượng trung bình
trong đất đá khoảng 27 g/kg; trong đại dương khoảng 380 mg/L; trong động vật, thực vật và cơ thể con
người vào khoảng 1.7 g/kg.
1.1.2. Các nguồn phóng xạ nhân tạo
Các nguồn đồng vị nhân tạo gồm các đồng vị phóng xạ phát ra các tia bức xạ anpha, bêta và
gamma, các nguồn neutron phát ra theo các phản ứng hạt nhân (, n) hoặc (, n).
Các chất đồng vị phóng xạ khi phân rã anpha hoặc bêta thường kèm theo phát gamma. Do đó
nguồn này có thể được coi là nguồn anpha, bêta hoặc gamma tùy theo mục đích sử dụng.
Bảng 1-6: Các nguồn phóng xạ anpha, bêta và gamma thường dùng
Tên Ký hiệu Loại bức
xạ
Năng lượng
(MeV)
T1/2
Americium 241Am
5.48
0.06
458 năm
Krypton 85Kr 0.67 10.6 năm
Strontium 90Sr 2.27 28 năm
Cobalt 60Co 1.173 ; 1.32 5.27 năm
Caesium 137Cs 0.66 30 năm
Iodine 131I 0.08; 0.248;
0.364; 0.637
8 ngày
Tecnecium 99mTc 140.5 6 giờ
Photphorus 32P 1.711 15 ngày
1.2. Sơ lược về hệ phổ kế gamma
1.2.1. Tương tác của bức xạ gamma với vật chất và sự hình thành phổ
1.2.1.1. Tương tác của bức xạ gamma với vật chất:
Hiệu ứng quang điện
Photon E
Quang electron
Epc=E-K
Tia X Electron Auger
ECA=K-L-M
K
L
M
(a) (b)
(c) (d)
Hình 1-1: Hiệu ứng quang điện
Khi lượng tử gamma va chạm với electron quỹ đạo của nguyên tử, gamma biến mất, toàn bộ
năng lượng của nó truyền hết cho electron, electron này bay ra khỏi nguyên tử được gọi là quang
electron (photoelectron hình a, b ). Phần năng lượng dư ra chuyển thành động năng của quang electron
bay ra. Năng lượng dưới dạng động năng của quang electron được tính như sau:
Ee= E - b (1.1)
Với E = h* là năng lượng photon tới.
b là năng lượng liên kết của electron ở lớp vỏ nguyên tử trước khi bị bức ra.
Khi electron ở lớp K bay ra để lại một lỗ trống, electron lớp ngoài có thể chuyển vào lấp đầy lỗ trống
và phát ra tia X đặc trưng (hình c), hoặc electron Auger (hình d).
Hiệu ứng quang điện không xảy ra với electron tự do vì không đảm bảo định luật bảo toàn năng
lượng và động lượng.Thật vậy:
Định luật bảo toàn năng lượng:
'e eE E E
2 2
2
21
e
e
mhc m c c
v
c
2
2
2
1 1
1
eE m c
v
c
2 2
1 1
1e
E
m c (1.2)
với 22 2vc
Định luật bảo toàn động lượng:
eP P
21
emE v
c
21
em cE
c
2 21e
E
m c
(1.3)
Từ (1.2) và (1.3) ta có:
2 2
1 1
1 1
2 2(1 ) 1 (1.4)
Phương trình (1.4) có hai nghiệm =0 Ee=0 (loại); =1 v= c, điều này vô lý vì khối lượng
nghỉ của electron khác không.
Như vậy để hiệu ứng quang điện xảy ra thì electron phải liên kết và năng lượng photon tới phải
lớn hơn hoặc bằng năng lượng liên kết của electron E b , nhưng không được lớn hơn quá nhiều (vì
lúc này có thể coi electron này là tự do so với photon).
Tiết diện hiệu ứng quang điện:
Gọi K, L, M lần lượt là năng lượng liên kết của electron ở lớp vỏ thứ K, L, M. Ta có K> L> M.
Hình 1-2: Tiết diện hiệu ứng quang điện
Ở miền năng lượng photon rất lớn E>> K thì hiện tượng quang điện chỉ xảy ra với lớp K với
xác suất hấp thụ quang điện thấp và tuân theo quy luật 1
E
Khi E giảm dần đến K, tiết diện tuân theo quy luật 7 / 21E
Khi E=K thì tiết diện đạt cực đại.
Khi E tiếp tục giảm E< K thì hiện tượng quang điện không xảy ra với lớp K nữa mà xảy ra với
lớp L với xác suất thấp, tại E=L thì xác suất cực đại. Tương tự như vậy đối với lớp M
Mặt khác tiết diện hấp thụ quang điện giảm nhanh theo năng lượng và tăng theo Z theo quy luật
Z5. Như vậy tiết diện hấp thu quang điện:
o photo
5
7 / 2
Z
E
khi E lớn hơn K một ít (E K).
o photo
5Z
E
khi E>> K.
Hiệu ứng Compton:
Khi năng lượng gamma tới E>> K thì vai trò của hiệu ứng quang điện không còn đáng kể, hiệu
ứng Compton bắt đầu. Khi đó có thể bỏ qua năng lượng liên kết của electron, và tán xạ của gamma lên
electron xem như tán xạ lên electron tự do.
Hình 1-3: Hiệu ứng Compton
Khi tán xạ, gamma truyền một phần năng lượng cho electron đồng thời gamma bị tán xạ. Tia
gamma sau tán xạ có bước sóng ’ lớn hơn bước sóng của tới. Gia số tăng bước sóng phụ thuộc
vào góc tán xạ như sau:
' (1
e
h c
m c
os )
Sự phụ thuộc của tiết diện vào năng lượng của gamma trong hiệu ứng Compton như sau:
E nhỏ: 0 (1- k E)
E lớn: ZE
c.Hiệu ứng tạo cặp
Hình 1-4: Hiệu ứng tạo cặp
Khi photon tới với năng lượng lớn hơn hai lần năng lượng nghỉ của electron, tức là E > 1.02
MeV thì khi đi qua trường Culomb của hạt nhân sẽ xảy ra hiệu ứng tạo cặp. Kết quả là photon biến mất
tạo thành một cặp electron – positron. Hai hạt này có khối lượng bằng nhau và điện tích trái dấu. Quá
trình tạo cặp xảy ra gần hạt nhân, do động năng giật lùi của hạt nhân rất bé nên có thể xem như toàn bộ
năng lượng dư của photon chuyển thành động năng của các hạt tạo thành (hình 1.4).
Sau khi được tạo thành, electron mất năng lượng do ion hóa các phân tử môi trường, positron
mang điện tích dương, khi gặp electron của nguyên tử sẽ hủy cặp tạo thành hai tia gamma có năng
lượng bằng nhau và bằng 0.511 MeV.
Sự hình thành phổ gamma:
Các quá trình tương tác nói trên dẫn đến sự hình thành các đỉnh trong phổ gamma như sau:
Hiệu ứng quang điện dẫn đến sự hấp thụ hoàn toàn năng lượng photon tới trên detector, do đó
trong phổ gamma xuất hiện đỉnh hấp thụ toàn phần ứng với năng lượng E. Đây chính là đỉnh E
đặc trưng của mỗi đồng vị. Mỗi loại đồng vị có thể có 1, 2, đỉnh hấp thụ toàn phần với những
hiệu suất phát tương ứng. Ví dụ 40K phát E= 1461 KeV với hiệu suất 10.67% ; 60Co phát hai
gamma có hiệu suất phát cao nhất là 1173 KeV 99.97% và 1332 KeV 99.98%
Trong quá trình tán xạ tán xạ Compton, photon tới với năng lượng E chỉ mất một phần năng
lượng, phần năng lượng còn lại chuyển thành năng lượng của photon tán xạ E’ (E’< E). Do đó
xuất hiện phổ gamma liên tục bên miền năng lượng nhỏ hơn năng lượng E đặc trưng.
Hiệu ứng tạo cặp dẫn đến sự hình thành hai lượng tử gamma có năng lượng 0.511 MeV. Tùy
theo từng trường hợp mà ta thấy trong phổ gamma xuất hiện các đỉnh sau đây:
o Cả hai lượng tử gamma đều bị hấp thụ hoàn toàn trong thể tích nhạy của detector: ta
được đỉnh hấp thụ toàn phần E.
o Một trong hai gamma hủy cặp thoát khỏi vùng nhạy của detector, ta thu được đỉnh thoát
đơn có năng lượng 0.511 MeV.
o Cả hai lượng tử hủy cặp thoát khỏi vùng nhạy của detector, ta thu được đỉnh thoát đôi có
năng lượng 1.022 MeV.
1.2.2. Các khối điện tử chủ yếu trong hệ phổ kế gamma
Như đã trình bày ở các phần trên, khi bức xạ gamma bay vào detector bán dẫn, tương tác của bức
xạ gamma với vật chất sẽ tạo nên các cặp điện tích electron-lỗ trống, dưới tác động của điện trường các
điện tích này sẽ chuyển về các điện cực và tạo nên một dòng điện dạng xung. Nhiệm vụ của các khối
điện tử tiếp theo là xử lý các xung này để hình thành phổ gamma. Sau đây là sơ đồ khối của hệ phổ kế
gamma.
Hình 1-5: Sơ đồ khối hệ phổ kế gamma
1.2.2.1. Detector (Det)
Để ghi phổ gamma người ta thường dùng hai loại detector: detector nhấp nháy với tinh thể NaI
(Tl) và detector bán dẫn Ge siêu tinh khiết HPGe.
Detector nhấp nháy với tinh thể NaI (Tl):
Bao gồm :
Tinh thể nhấp nháy bằng NaI có pha thêm chất hoạt hóa Tl: có tỉ trọng 3.67 g/cm3 , chiết suất
1.85.
Ống nhân quang điện (hình 1.6) bao gồm một photocatot, một anode và các hệ dynode trung
gian được cung cấp điện áp cao.
Hình 1-6: Ống nhân quang điện
Khi gamma tương tác với chất nhấp nháy sẽ tạo ra electron tự do có động năng đủ lớn. Những
electron này sẽ kích thích những phân tử chất nhấp nháy, các phân tử này khi trở về trạng thái cơ bản
sẽ phát ra chớp sáng, tia sáng phát này đập vào photocathode gây ra hiệu ứng quang điện cho ra những
photoelectron. Các photoelectron này được gia tốc trong điện trường của các dynode, mỗi lần đập vào
một dynode lại tạo ra electron thứ cấp, số electron tăng lên 25 lần sau mỗi lần đập. Kết quả là sau
khi đập vào n dynode, số electron được tăng lên M lần:
M= (a*V)n, với a=25
Tại anode các electron này tạo ra một xung dòng điện. Xung dòng này tạo ra trên điện trở một
xung điện áp có biên độ tỉ lệ với năng lượng tia gamma bị hấp thụ trong tinh thể nhấp nháy.
Detector bán dẫn:
Chất bán dẫn thuờng dùng là Si hoặc Ge, để ghi phổ gamma người ta dùng Ge siêu tinh khiết
(HPGe).
Khi gamma tương tác với phân tử chất bán dẫn tạo ra các electron tự do. Electron di chuyển với
động năng lớn sẽ kích thích các electron chuyển lên vùng dẫn và để lại lỗ trống. Như vậy, tương tác
của gamma đã tạo ra một loạt các electron và lỗ trống trong tinh thể bán dẫn. Dưới tác dụng của điện
trường, electron chuyển động về cực dương, lỗ trống chuyển về cực âm tạo thành một