4. Xây dựng nhà ở tập trung cho vận động viên khuyết tật
Cần có nhà ở tập trung cho VĐVKT, nhà ở nên được xây dựng tại trung tâm thể dục thể thao hoặc gần các trung tâm thể dục thể thao để thuận lợi cho việc di chuyển của VĐVKT, đồng thời tiết kiệm thời gian. Đặc biệt, khi ở cùng nhau, VĐV có nhiều cơ hội cùng nhau tập luyện và động cơ tập luyện được tăng cường nên việc duy trì tập luyện để phát triển thể lực, chuyên môn sẽ được thực hiện thường xuyên. Ngoài ra, khi ở cùng nhau, vấn đề người hỗ trợ trong lúc tập luyện cũng được giải quyết, những VĐV ở các dạng khuyết tật khác nhau có thể hỗ trợ nhau, và các VĐV cùng nhóm có thể hỗ trợ qua lại trong quá trình tập luyện.
5. Tăng cường huấn luyện viên
Việc thiếu HLV gây cản trở nhiều cho việc tập luyện như tốn nhiều thời gian, không có người hỗ trợ kịp thời, các kỹ thuật chưa được điều chỉnh đúng mức và ảnh hưởng đến thái độ tập luyện của VĐV. Ngoài ra HLV cho đội tuyển khuyết tật ở TPHCM hầu hết là HLV được đào tạo cho thể thao thành tích chứ không phải được đào tạo chuyên sâu cho thể thao thích nghi nên còn hạn chế trong công tác huấn luyện mặc dù các HLV cũng đã cố gắng tự học hỏi và đúc rút nhiều kinh nghiệm từ thực tiễn huấn luyện.
6. Hỗ trợ tiện ích công cộng
Hiện nay, ở Việt Nam nói chung, ở TpHCM nói riêng việc hỗ trợ tiện ích công cộng cho người khuyết tật đã có như có lối đi riêng dành cho người khuyết tật ở nơi công cộng, ưu tiên ghế ngồi trên xe buýt, tàu lửa nhưng các hỗ trợ dành cho VĐVKT chưa được quan tâm nhiều vì vậy ở các trung tâm thể dục thể thao chưa có các thiết kế riêng để hỗ trợ di chuyển, tập luyện cho VĐVKT vì vậy cần có những hỗ trợ tiện ích công cộng cho VĐVKT ở những nơi tập luyện thể thao như lối đi, sân tập, hồ bơi dành cho VĐVKT ở các trung tâm thể dục thể thao.
313 trang |
Chia sẻ: Đào Thiềm | Ngày: 06/01/2025 | Lượt xem: 23 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận án Hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật ở Thành phố Hồ Chí Minh, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
HUỲNH CÁT DUNG
HÀNH VI VƯỢT KHÓ
CỦA VẬN ĐỘNG VIÊN KHUYẾT TẬT
Ở THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
LUẬN ÁN TIẾN SĨ TÂM LÝ HỌC
Thành phố Hồ Chí Minh – Năm 2023
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
HUỲNH CÁT DUNG
HÀNH VI VƯỢT KHÓ
CỦA VẬN ĐỘNG VIÊN KHUYẾT TẬT
Ở THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
Chuyên ngành : Tâm lý học
Mã số : 62 31 04 01
LUẬN ÁN TIẾN SĨ TÂM LÝ HỌC
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:
GS. TS. ĐOÀN VĂN ĐIỀU
PGS.TS. NGUYỄN THỊ TỨ
Thành phố Hồ Chí Minh – Năm 2023
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu của riêng tôi. Tất cả dữ liệu,
kết quả nghiên cứu trong luận án là trung thực và chưa từng công bố trong bất kỳ
công trình nghiên cứu nào khác.
Tác giả luận án
Huỳnh Cát Dung
MỤC LỤC
Lời cam đoan
Mục lục
Danh mục các chữ viết tắt
Danh mục các bảng
Danh mục các biểu đồ
MỞ ĐẦU .................................................................................................................... 1
Chương 1. CƠ SỞ LÝ LUẬN VỀ HÀNH VI VƯỢT KHÓ CỦA VẬN
ĐỘNG VIÊN KHUYẾT TẬT .................................................................................. 9
1.1. Tổng quan nghiên cứu về hành vi vượt khó .................................................... 9
1.1.1. Hướng nghiên cứu liên quan hành vi vượt khó của vận động viên
khuyết tật ................................................................................................. 9
1.1.2. Những nghiên cứu về các yếu tố ảnh hưởng đến hành vi vượt khó
của vận động viên khuyết tật ................................................................. 15
1.1.3. Hướng nghiên cứu về các biện pháp thúc đẩy hành vi vượt khó của
vận động viên khuyết tật ....................................................................... 29
1.2. Lý luận về hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật ........................... 38
1.2.1. Hành vi vượt khó ................................................................................... 38
1.2.2. Vận động viên khuyết tật ...................................................................... 43
1.2.3. Hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật ................................... 49
1.2.4. Một số yếu tố ảnh hưởng đến hành vi vượt khó trong thể thao của
vận động viên khuyết tật ....................................................................... 57
Tiểu kết chương 1 ..................................................................................................... 63
Chương 2. TỔ CHỨC VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU ............................ 66
2.1. Giới thiệu địa bàn nghiên cứu và khách thể .................................................. 66
2.1.1. Vài nét về địa bàn nghiên cứu ................................................................ 66
2.1.2. Khách thể nghiên cứu ............................................................................. 68
2.2. Tổ chức nghiên cứu ....................................................................................... 71
2.2.1. Nghiên cứu lý luận .................................................................................. 71
2.2.2. Nghiên cứu thực tiễn ............................................................................... 72
2.2.3. Đề xuất biện pháp và tác động biện pháp ............................................... 72
2.2.4. Giai đoạn hoàn thành luận án ................................................................. 73
2.3. Phương pháp nghiên cứu ............................................................................... 73
2.3.1. Phương pháp nghiên cứu tài liệu ............................................................ 73
2.3.2. Phương pháp điều tra bằng bảng hỏi ...................................................... 74
2.3.3. Phương pháp phỏng vấn sâu ................................................................... 83
2.3.4. Phương pháp quan sát ............................................................................. 86
2.3.5. Phương pháp nghiên cứu trường hợp ..................................................... 87
2.3.6. Tác động phương pháp “Phỏng vấn tạo động lực” ................................. 89
2.3.7. Phương pháp xử lý dữ liệu bằng phần mềm thống kê toán học SPSS .... 93
Tiểu kết chương 2 ..................................................................................................... 95
Chương 3. KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU THỰC TRẠNG VỀ HÀNH VI
VƯỢT KHÓ CỦA VẬN ĐỘNG VIÊN KHUYẾT TẬT Ở THÀNH PHỐ
HỒ CHÍ MINH ....................................................................................................... 96
3.1. Thực trạng hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật .......................... 96
3.1.1. Hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật trong tập luyện
thể thao .................................................................................................. 96
3.1.2. Hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật trong thi đấu
thể thao ................................................................................................ 113
3.2. Một số yếu tố ảnh hưởng đến hành vi vượt khó của vận động viên
khuyết tật ............................................................................................................. 125
3.2.1. Yếu tố nhân khẩu .................................................................................. 125
3.2.2. Yếu tố tâm lý ........................................................................................ 134
3.3. Phân tích nghiên cứu trường hợp ................................................................. 149
3.4. Biện pháp thúc đẩy hành vi vượt khó cho vận động viên khuyết tật ........... 156
3.4.1. Biện pháp thúc đẩy hành vi vượt khó trong tập luyện thể thao cho
vận động viên khuyết tật ..................................................................... 156
3.4.2. Biện pháp thúc đẩy hành vi vượt khó trong thi đấu cho vận động viên
khuyết tật ............................................................................................. 164
3.4.3. Khảo sát về tính cần thiết và khả thi của các biện pháp ....................... 173
3.4.4. Tác động biện pháp “Phỏng vấn tạo động lực” .................................... 176
Tiểu kết chương 3 ................................................................................................... 180
KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ .............................................................................. 183
DANH MỤC CÁC CÔNG TRÌNH KHOA HỌC ĐÃ CÔNG BỐ LIÊN
QUAN ĐẾN LUẬN ÁN ........................................................................................ 187
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO ............................................................ 188
PHỤ LỤC .............................................................................................................. PL1
DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT
TT Chữ viết tắt Chữ đầy đủ
1 AQ Adversity Quotient (chỉ số vượt khó)
2 HCB Huy chương bạc
3 HCĐ Huy chương đồng
4 HCV Huy chương vàng
5 HLV Huấn luyện viên
6 HT Hoàn toàn
7 HVVK Hành vi vượt khó
8 PL Phụ lục
9 PVTĐL Phỏng vấn tạo động lực
10 VĐV Vận động viên
11 VĐVKT Vận động viên khuyết tật
12 TPHCM Thành phố Hồ Chí Minh
13 TX Thường xuyên
DANH MỤC CÁC BẢNG
Bảng 2.1. Mô tả về khách thể nghiên cứu ............................................................. 69
Bảng 2.2. Mô tả khách thể theo môn thể thao ....................................................... 70
Bảng 2.3. Mô tả khách thể phỏng vấn sâu ............................................................. 70
Bảng 2.4. Độ tin cậy bảng hỏi ............................................................................... 79
Bảng 2.5. Phân tích nhân tố cấu trúc hành vi vượt khó trong tập luyện thể thao
của VĐVKT .......................................................................................... 80
Bảng 2.6. Phân tích nhân tố cấu trúc hành vi vượt khó trong thi đấu thể thao
của VĐVKT .......................................................................................... 81
Bảng 3.1. Những khó khăn mà VĐVKT gặp phải trong luyện tập thể thao ......... 96
Bảng 3.2. Mức độ thể hiện nhận thức vượt khó trong tập luyện của VĐVKT ... 102
Bảng 3.3. Mức độ thể hiện thái độ vượt khó trong tập luyện của VĐVKT ........ 104
Bảng 3.4. Mức độ thể hiện hành động vượt khó trong tập luyện của VĐVKT .. 107
Bảng 3.5. Mối tương quan giữa 3 yếu tố nhận thức – thái độ - hành động ......... 111
Bảng 3.6. Phân tích hồi quy HVVK trong tập luyện thể thao của VĐVKT ....... 112
Bảng 3.7. Nhận thức của VĐVKT về khó khăn trong tham gia thi đấu
thể thao ................................................................................................ 114
Bảng 3.8. Mức độ thể hiện nhận thức vượt khó trong thi đấu của VĐVKT ....... 116
Bảng 3.9. Mức độ thể hiện thái độ vượt khó trong thi đấu của VĐVKT ............ 118
Bảng 3.10. Mức độ thể hiện hành động vượt khó trong thi đấu của VĐVKT ...... 121
Bảng 3.11. Mối tương quan giữa các yếu tố nhận thức – thái độ - hành động ..... 123
Bảng 3.12. Phân tích hồi quy HVVK trong thi đấu của VĐVKT ......................... 124
Bảng 3.13. Mối tương quan giữa 2 thành tố hành động vượt khó và thành tích
thể thao ................................................................................................ 131
Bảng 3.14. Mức độ khó khăn của VĐVKT trong các khía cạnh cuộc sống ......... 135
Bảng 3.15. Các yếu tố chính ngăn cản VĐVKT tham gia thể thao ....................... 136
Bảng 3.16. Mức độ thể hiện những lợi ích khi tham gia thể thao của VĐVKT.... 140
Bảng 3.17. Thái độ của VĐVKT đối với thể thao ................................................. 146
Bảng 3.18. Mức độ cần thiết của các biện pháp .................................................... 174
Bảng 3.19. Mức độ khả thi của các biện pháp ....................................................... 174
Bảng 3.20. Mức độ cần thiết của các biện pháp .................................................... 175
Bảng 3.21. Mức độ khả thi của các biện pháp ....................................................... 176
Bảng 3.22. Kết quả tập luyện của nhóm tác động ................................................. 178
Bảng 3.23. Kết quả tập luyện của nhóm đối chứng ............................................... 179
DANH MỤC CÁC BIỂU ĐỒ
Biểu đồ 3.1. Biểu đồ thể hiện tần suất nhận thức vượt khó trong tập luyện thể
thao của VĐVKT .............................................................................. 103
Biểu đồ 3.2. Biểu đồ thể hiện tần suất thái độ vượt khó trong tập luyện thể thao
của VĐVKT ...................................................................................... 106
Biểu đồ 3.3. Biểu đồ thể hiện tần suất hành động vượt khó trong tập luyện thể
thao của VĐVKT .............................................................................. 109
Biểu đồ 3.4. Mối tương quan giữa 3 yếu tố nhận thức – thái độ - hành động ....... 112
Biểu đồ 3.5. Biểu đồ thể hiện tần suất nhận thức vượt khó trong thi đấu thể
thao của VĐVKT .............................................................................. 117
Biểu đồ 3.6. Biểu đồ thể hiện tần suất thái độ vượt khó trong thi đấu thể thao
của VĐVKT ...................................................................................... 120
Biểu đồ 3.7. Biểu đồ thể hiện tần suất hành động vượt khó trong thi đấu thể
thao của VĐVKT .............................................................................. 122
Biểu đồ 3.8. Mối tương quan giữa 3 yếu tố nhận thức – thái độ - hành động ....... 124
1
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
Mặc dù Đảng và Nhà nước đã có những quan tâm đến sức khỏe, đời sống tinh
thần người khuyết tật nói chung, vận động viên khuyết tật (VĐVKT) nói riêng, Quốc
hội đã ban hành Luật Người khuyết tật; Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ và các Bộ
đã xây dựng hệ thống chính sách, pháp luật về người khuyết tật khá toàn diện, đầy đủ
nhằm thúc đẩy cơ hội bình đẳng cho người khuyết tật trong thực hiện các quyền về
chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội. Đặc biệt, điều 14, Luật thể dục thể thao ghi rõ:
nhằm tạo điều kiện cho người khuyết tật nâng cao sức khỏe, hòa nhập cộng đồng, nhà
nước khuyến khích tổ chức, cá nhân hỗ trợ người khuyết tật tham gia thể dục thể thao,
bảo đảm cơ sở vật chất và chế độ, chính sách cho vận động viên khuyết tật tập luyện
và thi đấu các giải quốc gia và quốc tế. Tuy nhiên, số liệu thống kê năm 2018 cho
thấy: Tính đến ngày 31/5/2018, tổng số người khuyết tật trên địa bàn Thành phố Hồ
Chí Minh là 56.644 người, trong đó 51.497 người đã xác định mức độ khuyết tật (gồm
8.272 người khuyết tật đặc biệt nặng, 34.788 người khuyết tật nặng và 13.584 người
khuyết tật nhẹ) (Nam Đàn, 2018) nhưng chỉ có hơn 350 VĐVKT, trong đó có 106
VĐVKT được tham gia giải thể thao toàn quốc dành cho người khuyết tật (theo danh
sách đội tuyển TPHCM). Bên cạnh đó, Hiệp hội Paralympic Việt Nam yêu cầu phổ
biến và phát triển 15 môn thể thao cơ bản cho người khuyết tật như: Điền kinh, Bơi,
Cử tạ, Cờ vua, Cầu lông, Bóng bàn, Quần vợt xe lăn, Judo khiếm thị, Bắn cung,
Boccia, Bóng chuyền ngồi, Khiêu vũ thể thao, Yoga, Bóng đá 5 người và Taekwondo
nhằm nâng cao sức khỏe, tạo điều kiện để người khuyết tật tự tin, có nghị lực, bản
lĩnh tham gia bình đẳng vào các hoạt động xã hội, nhưng hiện nay tại Thành phố Hồ
Chí Minh, các môn Judo khiếm thị, Taekwondo, Bắn cung chưa phát triển mạnh, cơ
sở vật chất còn nghèo nàn, số lượng tham gia vẫn còn ít, đặc biệt, các môn Yoga,
Khiêu vũ, Bóng chuyền, Bóng đá vẫn chưa phát triển, chưa có người tham gia.
Thực tiễn cho thấy, vận động viên khuyết tật là người chịu nhiều thiệt thòi trong
xã hội, họ phải nỗ lực hơn người bình thường rất nhiều để đạt được cùng mục tiêu
trong cuộc sống nói chung, đạt được mục tiêu trong thể thao nói riêng. Để người
khuyết tật có thể hòa nhập tốt với xã hội là sự chung tay của cả cộng đồng, để họ vượt
2
lên khẳng định bản thân mình, trở thành một vận động viên thì không chỉ sự quan tâm
của cộng đồng mà còn sự nỗ lực không ngừng của chính họ. Nhiều nghiên cứu của
các tác giả Capella (2004) , Murphy (2008), Allan và Smith (2017), McLoughlin và
Fecske (2017), Blauwet và Willick (2012) đã chứng minh vô số lợi ích thiết thực mà
thể thao mang lại cho vận động viên khuyết tật cả về mặt thể chất lẫn tinh thần như:
tăng cường sức khỏe, tự tin hòa nhập xã hội, thoát khỏi cảm giác cô đơn, cuộc sống
có ý nghĩa hơn. Thực tế đã có những ngôi sao tỏa sáng như vận động viên khuyết tật
Nguyễn Thị Sa Ri, Lê Văn Công, Châu Hoàng Tuyết Loan... Nghịch cảnh có thể đánh
bại con người nhưng chính nghịch cảnh lại tạo cho con người cơ hội vươn lên và hiểu
bản thân mình hơn, có thái độ sống tích cực hơn đồng thời thay đổi thái độ của xã hội
đối với họ. Để vượt qua những khó khăn, nghịch cảnh trong cuộc sống, con người
cần có khả năng vượt khó. Dù vậy, không phải ai cũng nhận thức được rằng: “Điều
gì xảy ra không quan trọng, mà quan trọng là cách phản ứng với nó” - I Ching (Paul,
1997, tr 79).
Do đó, nghiên cứu hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật để có thể hỗ
trợ họ vượt qua khó khăn, tham gia thể thao và duy trì sự tham gia của mình, đạt
những thành tựu nhất định là vô cùng thiết thực và nhân văn, tuy nhiên, cho đến hiện
tại, hiếm có nghiên cứu nào thật sự tìm hiểu về hành vi vượt khó của VĐVKT trong
thể thao. Sở dĩ có thực tế này vì đến thế chiến thứ 1, thể thao cho người khuyết tật
mới được quan tâm. Người có công đầu đưa thể thao vào đời sống người khuyết tật
là bác sĩ Ludwig Guttman với mong muốn những người khuyết tật không chỉ sống
mà còn có thể đóng góp cho cộng đồng. Và năm 1952 mới có sự kiện thể thao đầu
tiên dành cho người khuyết tật, sự kiện này đã qui tụ được 130 vận động viên khuyết
tật tham gia, đó là sự kiện Stoke Mandeville Games tại Melbourne ở Úc. Vài thập kỷ
sau, năm 1989, Ủy ban Paralympic Quốc tế (IPC) được thành lập, trở thành cơ quan
ngôn quyền chính thức của Paralympic (Blauwet & Willick, 2012). Chính vì lịch sử
non trẻ của thể thao cho người khuyết tật nên rất ít công trình nghiên cứu tâm lý học
về vận động viên khuyết tật, các công trình nghiên cứu về hành vi vượt khó của vận
động viên khuyết tật càng hiếm hoi hơn, nên lý luận về hành vi vượt khó của vận
động viên khuyết tật chưa được nhiều nhà khoa học nghiên cứu sâu. Phần lớn các
3
nghiên cứu là những tường thuật về trải nghiệm tham gia thể thao của vận động viên
khuyết tật, kết quả nêu bật những khó khăn và lợi ích mà thể thao đã mang lại cho họ,
chưa chỉ ra họ đã vượt qua những khó khăn đó như thế nào. Điển hình là nghiên cứu
của nhóm tác giả Thomas Irish, Francesca Cavallerio, Katrina McDonald (2017) “Thể
thao đã cứu cuộc đời tôi nhưng tôi mệt mỏi vì trở thành người ngoài hành tinh: câu
chuyện từ cuộc đời của vận động viên khiếm thính”; nghiên cứu của nhóm tác giả
Hutzler, Bergman (2011) “Những người hỗ trợ và những rào cản tham gia khi theo
đuổi sự nghiệp thể thao”; nghiên cứu của nhóm tác giả Ikelberg, Lechner, Ziegler &
Zöllner (2003) “Hòa nhập vui vẻ: Thể thao và trò chơi như một phương tiện phục hồi
chức năng, tương tác và hòa nhập cho trẻ em và thanh thiếu niên khuyết tật”; nghiên
cứu của tác giả Martin (2011) “Sự tham gia thể thao của thanh thiếu niên khuyết tật:
lợi ích sức khỏe, chấn thương và ảnh hưởng tâm lý”; nghiên cứu của nhóm tác giả
McLoughlin, Fecske, Castaneda, Gwin and Graber (2017) “Sự tham gia thể thao dành
cho các vận động viên ưu tú bị khuyết tật về thể chất: Động lực, rào cản và người hỗ
trợ”; nghiên cứu của Shah, Sonali (2005) “Thành công trong sự nghiệp của những
người khuyết tật tham vọng cao”.
Do đó, khi nghiên cứu hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật, người
nghiên cứu cần phải sáng tỏ các vấn đề như: Những khó khăn chủ yếu trong tham gia
thể thao của vận động viên khuyết tật là gì? Biểu hiện hành vi vượt khó của vận động
viên khuyết tật ra sao? Yếu tố nào ảnh hưởng đến hành vi vượt khó của họ?
Từ lý luận và thực tiễn cho thấy nghiên cứu hành vi vượt khó của vận động viên
khuyết tật rất cần thiết và mang ý nghĩa nhân văn cao. Vì vậy, người nghiên cứu chọn
đề tài “Hành vi vượt khó của vận động viên khuyết tật ở Thành phố Hồ Chí Minh”
để làm đề tài nghiên cứu trong chương trình đào tạo nghiên cứu sinh.
2. Mục đích nghiên cứu
Trên cơ sở nghiên cứu lý luận và thực trạng hành vi vượt khó của vận động viên
khuyết tật ở Thành phố Hồ Chí Minh, tác giả đề xuất một số biện pháp nhằm hỗ trợ
và thúc đẩy hành vi vượt khó cho vận động viên khuyết tật.
4
3. Khách thể và đối tượng nghiên cứu
3.1. Khách thể nghiên cứu
Khách thể nghiên cứu thực trạng
- 162 vận động viên khuyết tật ở Tp.HCM
- 5 huấn luyện viên của vận động viên khuyết tật ở Tp.HCM
Khách thể tác động
- 30 vận động viên khuyết tật ở Tp.HCM.
3.2. Đối tượng nghiên cứu
Các biểu hiện của hành vi vượt qua khó khăn trong tập luyện và thi đấu thể thao
của vận động viên khuyết tật ở Thành phố Hồ Chí Minh và các yếu tố ảnh hưởng đến
hành vi vượt qua khó khăn của họ.
4. Giả thuyết khoa học
Hành vi vượt khó của VĐVKT thể hiện ở nhận thức, thái độ và hành động
vượt khó trong tập luyện và thi đấu thể thao, ba mặt biểu hiện này có mối tương quan
với nhau.
Trong các yếu tố ảnh hưởng đến hành vi vượt khó của VĐVKT xét theo các
đặc điểm nhân khẩu - xã hội, chỉ có yếu tố “loại thương tật” có sự khác biệt có ý nghĩa
thống kê.
Các yếu tố chính ảnh hưởng đến hành vi vượt khó của vận động viên khuyết
tật là nhận thức về những rào cản cũng như lợi ích khi tham gia thể thao và thái độ
đối với thể thao của VĐVKT.
Niềm tin vào bản thân có thể thúc đẩy việc thực hiện hành vi vượt khó của
VĐVKT.
Có thể thúc đẩy hành vi vượt khó của VĐVKT thông qua biện pháp “Phỏng vấn
tạo động lực” cho VĐVKT.
5. Nhiệm