Bình Nguyên Lộc (1914 – 1987) là một nhà văn lớn – theo suy nghĩ
của chúng tôi – không chỉ của Nam bộ mà còn của cả nước. Ong tên thật
là Tô Văn Tuấn,sinh ngày 7/3/1914 tại làng Tân Uyên,tổng Chánh Mĩ
Trung,tỉnh Biên Hoà(nay thuộc thị trấn Tân Uyên,tỉnh Bình Dương ).Thân
sinh là ông Tô Phương Sâm ( 1878-1970 ) và bà Dương Thị Mão ( 1879-
1971).Ngoài bút danh Bình Nguyên Lộc,ông còn có những bút danh khác
như Phong Ngạn ,Hồ Văn Huấn.
Bình Nguyên Lộc sáng tác từ những năm ba mươi của thế kỉ
XX.Cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp tái xâm lược nổ ra,ông tham
gia ngay từ những ngày đầu tiên,là thành viên của Hội văn hoá cứu quốc
tỉnh Biên Hoà.Năm 1949,do bị bệnh tâm thần,ông được Chính phủ ta cho
phép về sinh sống tại Sài Gòn .Từ đó,ông viết văn ,làm báo cho đến cuối
đời.Năm 1961,ông tâm sự với Nguiễn Ngu Í : “Anh còn nhớ chăng ? bọn
mình đã mong từ lâu cái ngày lịch sử ấy,ngày mà toàn dân đứng dậy giành
độc lập.Và chúng mình đã đem hết lòng thành vào cuộc kháng
Pháp.Nhưng mình rồi,mình lọt vào cái thế phải về,mà trở về thành là mình
cảm thấy xót xa như kẻ đào ngũ.Đối với dân tộc,mình thấy như có tội phần
nào ” ( Ngiuễn Ngu Í,Sống và viết với , Ngèi Xanh xuất bản,1966.)
(Dẫn theo : 26,11 ).Trong những năm kháng Mĩ,tuy sống ở Sài Gòn,nhưng
ông vẫn luôn hướng về Cách mạng .Sau Mậu Thân 1968,hàng loạt cơ sở
cách mạng của ta bị vỡ,nhà thơ Viễn Phương đã đến gặp ông để gây
dựng lại cơ sở mới.Do bệnh tâm thần sắp tái phát,ông đã từ chối,nhưng
ông vẫn khẳng định : “Tôi vẫn là người của các anh mà !”( Viễn Phương,
Thương một nhành mai,Tạp chí Kiến thức ngày nay,số Xuân Mậu dần
1998,TP.HCM ).Thế nên,sau ngày Giải phóng,nhiều nhà văn,nhà thơ
thường ghé thăm ông mỗi lần vào Sài Gòn công tác : Xuân Diệu,Huy
Cận,Nguyễn Tuân
120 trang |
Chia sẻ: duongneo | Lượt xem: 2441 | Lượt tải: 3
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Đặc trưng văn xuôi nghệ thuật bình Nguyên Lộc, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
ĐẶC TRƯNG VĂN XUÔI NGHỆ THUẬT
BÌNH NGUYÊN LỘC
LUẬN VĂN THẠC SĨ NGỮ VĂN
( CHUYÊN NGÀNH LÝ LUẬN VĂN HỌC )
MÃ SỐ : 5.04.01
Người hướng dẫn : PGS.TS Phùng Quý Nhâm
Người thực hiện : Nguyễn Lương Hải Khôi
THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH - 2004
MỤC LỤC
Trang
DẪN NHẬP
1.Lí do chọn đề tài ..................................................................................................... 1
2.Lịch sử vấn đề ....................................................................................................... 4
3.Phạm vi nghiên cứu ................................................................................................ 8
4.Phương pháp nghiên cứu ....................................................................................... 10
5.Đóng góp của luận văn ....................................................................................... 12
6.Kết cấu luận văn .................................................................................................. 13
NỘI DUNG
CHƯƠNG I. QUAN NIỆM CỦA BÌNH NGUYÊN LỘC VỀ VĂN CHƯƠNG,
NGHỆ THUẬT VÀ NGƯỜI NGHỆ SĨ................................................................... 14
1.Quan niệm của Bình Nguyên Lộc về văn chương,nghệ thuật ............................... 18
2. Quan niệm của Bình Nguyên Lộc về người nghệ sĩ ............................................. 25
CHƯƠNG II.MỘT SỐ NỘI DUNG TƯ TƯỞNG CHỦ ĐẠO TRONG
VĂN XUÔI NGHỆ THUẬT BÌNH NGUYÊN LỘC .............................................. 33
1.Quan niệm của Bình Nguyên Lộc về lòng yêu nước ............................................ 34
2.Quan niệm của Bình Nguyên Lộc về đất nước .................................................... 40
CHƯƠNG III. QUAN NIỆM NGHỆ THUẬT VỀ CON NGƯỜI TRONG
VĂN XUÔI NGHỆ THUẬT BÌNH NGUYÊN LỘC ................................................ 49
1. Quan niệm của Bình Nguyên Lộc về con người nhỏ be ...................................... 51
2. Quan niệm của Bình Nguyên Lộc về mối quan hệ giữa con người và
thế giới khách quan ................................................................................................. 55
3. Quan niệm của Bình Nguyên Lộc về con người nhận thức .................................. 59
CHƯƠNG IV. KHÔNG GIAN NGHỆ THUẬT VÀ THỜI GIAN NGHỆ THUẬT
TRONG VĂN XUÔI NGHỆ THUẬT BÌNH NGUYÊN LỘC ................................ 69
1.Không gian nghệ thuật ........................................................................................... 69
2.Thời gian nghệ thuật .............................................................................................. 83
CHƯƠNG V. NGÔN TỪ NGHỆ THUẬT TRONG VĂN XUÔI NGHỆ THUẬT
BÌNH NGUYÊN LỘC.............................................................................................. 89
1.Các dạng thức đa thanh,phức điệu trong lời văn nghệ thuật
Bình Nguyên Lộc .................................................................................................... 89
2.Các dạng thức cú pháp trong văn xuôi nghệ thuật Bình Nguyên Lộc ................. 103
KẾT LUẬN ............................................................................................................ 116
TÀI LIỆU THAM KHẢO ..................................................................................... 119
1
DẪN NHẬP
1. Lý do chọn đề tài
Bình Nguyên Lộc (1914 – 1987) là một nhà văn lớn – theo suy nghĩ
của chúng tôi – không chỉ của Nam bộ mà còn của cả nước. Oâng tên thật
là Tô Văn Tuấn,sinh ngày 7/3/1914 tại làng Tân Uyên,tổng Chánh Mĩ
Trung,tỉnh Biên Hoà(nay thuộc thị trấn Tân Uyên,tỉnh Bình Dương ).Thân
sinh là ông Tô Phương Sâm ( 1878-1970 ) và bà Dương Thị Mão ( 1879-
1971).Ngoài bút danh Bình Nguyên Lộc,ông còn có những bút danh khác
như Phong Ngạn ,Hồ Văn Huấn.
Bình Nguyên Lộc sáng tác từ những năm ba mươi của thế kỉ
XX.Cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp tái xâm lược nổ ra,ông tham
gia ngay từ những ngày đầu tiên,là thành viên của Hội văn hoá cứu quốc
tỉnh Biên Hoà.Năm 1949,do bị bệnh tâm thần,ông được Chính phủ ta cho
phép về sinh sống tại Sài Gòn .Từ đó,ông viết văn ,làm báo cho đến cuối
đời.Năm 1961,ông tâm sự với Nguiễn Ngu Í : “Anh còn nhớ chăng ? bọn
mình đã mong từ lâu cái ngày lịch sử ấy,ngày mà toàn dân đứng dậy giành
độc lập.Và chúng mình đã đem hết lòng thành vào cuộc kháng
Pháp.Nhưng mình rồi,mình lọt vào cái thế phải về,mà trở về thành là mình
cảm thấy xót xa như kẻ đào ngũ.Đối với dân tộc,mình thấy như có tội phần
nào” ( Ngiuễn Ngu Í,Sống và viết với , Ngèi Xanh xuất bản,1966.)
(Dẫn theo : 26,11 ).Trong những năm kháng Mĩ,tuy sống ở Sài Gòn,nhưng
ông vẫn luôn hướng về Cách mạng .Sau Mậu Thân 1968,hàng loạt cơ sở
cách mạng của ta bị vỡ,nhà thơ Viễn Phương đã đến gặp ông để gây
dựng lại cơ sở mới.Do bệnh tâm thần sắp tái phát,ông đã từ chối,nhưng
ông vẫn khẳng định : “Tôi vẫn là người của các anh mà !”( Viễn Phương,
Thương một nhành mai,Tạp chí Kiến thức ngày nay,số Xuân Mậu dần
1998,TP.HCM ).Thế nên,sau ngày Giải phóng,nhiều nhà văn,nhà thơ
thường ghé thăm ông mỗi lần vào Sài Gòn công tác : Xuân Diệu,Huy
Cận,Nguyễn Tuân
2
Trong suốt gần một thế kỉ sáng tác,ông đã để lại một sự nghiệp văn
chương đồ sộ.Về tiểu thuyết, ông viết 53 cuốn (trong đó đã xuất bản 20
cuốn, còn 33 cuốn chưa in). Về truyện ngắn, theo ông Nguyễn Quang
Thắng, ông đã viết khoảng 1000 tác phẩm . Về thơ, ông để lại nhiều tác
phẩm thơ trường thiên: Thơ Ba Mén, Việt sử trường ca, Luận thuyết Y học,
Thơ thổ ngơi Đồng Nai, Ca dao. Ngoài ra, ông còn có công sưu tầm hàng
chục ngàn câu ca dao.
Như vậy, chỉ cần xét riêng về số lượng tác phẩm Bình Nguyên Lộc
đã là một nhà văn lớn. Riêng với số lượng 1000 truyện ngắn, ông đã xứng
đáng được có mặt trong bất kỳ một bộ “niên giám thống kê” về tác gia –
tác phẩm nào của văn học Việt Nam thế kỷ XX. Hơn nữa, cũng ít có nhà
văn nào trên thế giới đạt được số lượng ấy. Tuy vậy, xét về chất lượng,
ông ít có những tác phẩm “để đời”, những tác phẩm khắc chạm một
đường nét độc đáo vào bức tranh văn học dân tộc. Nói “ít có”, có nghĩa là
không phải không có, chỉ có điều không nhiều so với số lượng cả ngàn
tác phẩm của ông.Nói riêng về tiểu thuyết, trong số 20 tiểu thuyết đã in,
chúng tôi mới chỉ tìm đọc được 6 cuốn; và theo đánh giá chủ quan của
chúng tôi, không có cuốn nào đặc biệt xuất sắc. Tuy vậy, chúng cũng là
những cuốn có một sức hấp dẫn nhất định.Đọc xong,người đọc thấy có
nhiều điều để nghĩ suy,trăn trở,day dứt.Còn trong số 1000 truyện ngắn
của ông, đối với những truyện đã in, chúng tôi đọc được 105 truyện.
Chúng tôi nhận thấy có nhiều truyện đặc sắc. Nếu có một bộ “Tuyển tập
truyện ngắn hay của Việt Nam thế kỷ XX” thì với những tác phẩm
này,theo chúng tôi, Bình Nguyên Lộc hoàn toàn xứng đáng được góp
mặt.
Cái riêng của văn xuôi nghệ thuật Bình Nguyên Lộc là chúng mang
đậm không khí của đất và người miền Nam trong cái thưở tiền nhân ta
khai phá miền Nam,mở mang bờ cõi. Đó là những trang văn chan chứa
tình yêu quê hương, xứ sở, nhiệt tình ca ngợi những phẩm chất cao quý đã
giúp dân tộc tồn tại và phát triển trong suốt chiều dài lịch sử đấu tranh
3
bền bỉ. Cùng với Hồ Biểu Chánh, Sơn Nam,Bình Nguyên Lộc góp thêm
một giọng văn riêng, khắc chạm hình ảnh miền Nam một cách sinh động,
chân thật và giàu nghệ thuật.
Như vậy, gia tài nghệ thuật mà Bình Nguyên Lộc để lại cho chúng ta
không phải là nhỏ. Thế nhưng cho đến nay, theo tìm hiểu của chúng tôi,
chưa có công trình nào nghiên cứu về văn nghiệp của ông một cách đầy
đủ, hoàn chỉnh. Ngoài một vài bài báo kể về những kỷ niệm với ông,
chúng tôi chỉ có trong tay một bài của ông Nguyễn Quang Thắng: “Bình
Nguyên Lộc, một bút lực lớn”, là bài giới thiệu cho “Tuyển tập Bình
Nguyên Lộc” do ông Nguyễn Quang Thắng tuyển chọn.
Để bổ sung cho phần thiếu sót này, góp phần tìm hiểu về sự nghiệp
văn chương của một nhà văn Nam bộ tiêu biểu, chúng tôi chọn đề tài :
“ĐẶC TRƯNG VĂN XUÔI NGHỆ THUẬT BÌNH NGUYÊN LỘC”
2. Lịch sử vấn đề
Như trên chúng tôi đã trình bày, các công trình nghiên cứu về văn
nghiệp của Bình Nguyên Lộc chưa nhiều. Ngoài một số ít dòng nhắc đến
tên nhà văn trong bộ “Nhìn lại một chặng đường văn học” của Nhà
nghiên cứu Trần Hữu Tá, chúng ta chỉ có một bài viết dài 71 trang của
Nguyễn Quang Thắng “Bình Nguyên Lộc, một bút lực lớn” giới thiệu cho
“Tuyển tập Bình Nguyên Lộc” 4 tập, dài 1194 trang, NXB Văn Học, 2002.
Trong bài giới thiệu trên,Nguyễn Quang Thắng giới thiệu về tiểu sử,
thân thế, sự nghiệp văn chương và học thuật của nhà văn.
Giới thiệu về tiểu thuyết của Bình Nguyên Lộc, ông Nguyễn Quang
Thắng đề cập đến 6 cuốn tiểu thuyết tiêu biểu của nhà văn (trong đó có 5
cuốn được đưa vào tuyển tập): Nhện chờ mối ai, Đò dọc, Tỳ vết tâm linh,
Khi Từ Thức về trần, Gieo gió gặt bão,và Xô ngã bức tường rêu.
Về cuốn “Đò dọc”, Nguyễn Quang Thắng viết :
4
“Theo tác giả (Bình Nguyên Lộc) khi thai nghén một tác phẩm, nhất
là tiểu thuyết như tiểu thuyết “Đò dọc” này, không phải ông cố tình tạo ra
cốt truyện mà chính là ý truyện, nghĩa là tác giả ít chú ý đến những câu
chuyện li kỳ, gây cấn, mà đặt nặng vào những ý tưởng ngộ nghĩnh và
cho những ý tưởng ngộ nghĩnh ấy nhập vào cơ năng sáng tác của nhà
văn (tác giả) như câu chuyện về sự đau khổ, dằn vặt của bốn chị em con
gái ông Nam Thành trong “Đò dọc”. Đó là niềm đau của người chị trưởng
sắp đến tuổi “quá lứa”. Cô Hương trong truyện cứ ngỡ chắc là mình sẽ “ế
chồng” nên cũng “tranh thủ” thầm lặng với các em của mình. Các ý truyện
đó ông thu về nội tâm, rồi mới dựng nên cốt truyện qua các tiểu thuyết
của mình” ( 26 - 21,22).
“Gieo gió gặt bão” kể về một chuyện tình tay ba : Hảo – Nho –
Liên. Nho – Hảo là hai vợ chồng hạnh phúc, nhưng không có con. Để giữ
hạnh phúc của mình, Hảo lập mưu để chồng quan hệ với cháu gái của
mình là Liên. Khi Liên có con, Hảo lập mưu giành đứa bé cho mình. Hiểu
rằng mình bị người cô lừa gạt, hãm hại, Liên “phản công” và “đánh bại”
Hảo.
Đánh giá về tiểu thuyết này, Nguyễn Quang Thắng viết: “ các sự
kiện trong Gieo gió gặt bão đã liên tục xảy ra dồn dập () nhưng hợp lý
như trong cuộc sống thực.
Bao nhiêu “thắt gút” của phần dồn việc đến đây được “mở gút”, giải
quyết một cách gọn gàng, suôn sẻ mà không chút lấn cấn.” ( 26 - 29, 30).
Về cuốn “Tỳ vết tâm linh”, viết về nguyên nhân bị điên của một
người con gái đẹp tên là Liễu, Nguyễn Quang Thắng viết : “Có thể nói
“Tỳ vết tâm linh” là cuốn tiểu thuyết luận đề về tâm bệnh học sắc sảo
của Bình Nguyên Lộc cả chiều âu và chiều rộng của sinh hoạt đời người
” ( 26 , 36).
Bàn về nghệ thuật tiểu thuyết Bình Nguyên Lộc, nhà nghiên cứu cho
rằng: “() tác giả phải giải thích các vướng mắc trong nội tâm,cùng những
hiện tượng của tâm bệnh học và tâm lí con người – nhân vật- lúc ấy,độc
5
giả mới cảm nhận được ; nếu không,người đọc sẽ đi vào mê hồn trận của
tác phẩm.Có lẽ từ sự kiện đó nên có người cho rằng ông là người “ưa thích
sự phân tích lí luận bác tạp rộng về bề mặt nhưng thiếu chiều sâu” .Viết
như vậy thì nhà nghiên cứu chỉ chú trọng về mặt nghệ thuật mà loại hẳn
yếu tố nội dung chủ đề tác phẩm văn chương.
Thế cho nên,tác phẩm Bình Nguyên Lộc dầu là tiểu thuyết ,truyện
ngắn,biên khảocho đến thơ ông rề rà ,kể lể ê a như hầu hết các nhà văn
miền Nam – Nam bộ – như Trương Vĩnh Kí (1837-1898 ),Hồ Biểu Chánh
(1884-1958);nhất là Vương Hồng Sển(1902-1996),Nguyễn Văn Trấn(1914-
1998) gần đây. Nếu nhà phê bình chịu đọc các tác phẩm của các nhà văn
Nam kì-Nam bộ - nói chung ắt hẳn sẽ không có lời trách ông như Cao Huy
Khanh,Nguyễn Văn Sâm đã viết về Bình Nguyên Lộc như trên” ( 26 - 26,
27 ).
Nhận xét về cách kể chuyện của nhà văn, nhà nghiên cứu cho rằng:
“Trong cách kết cấu của một tác phẩm văn chương thì nhà văn (sau này có
nhà phê bình,độc giả )phải xem xét chú ý vào cách kết cấu tác phẩm (
truyện) như thế nào là dàn việc,dồn việc,mở gút.Việc đó có thể nói nôm
na là như mở đầu,thân bài,kết luận thế thôi.Hai nhà phê bình trên chê ông
giải thích các sự kiện trong truyện quá nhiều và chính việc giải thích đó
làm mất nghệ thuật của tác phẩm văn chương mà ông muốn trao gởi đến
độc giả.
Trong phần dồn việc của các tác phẩm Bình Nguyên Lộc ,chúng ta
thấy rõ ông đã vận dụng các luật của nghệ thuật kể chuyện một cách có
nghệ thuật ; đó là luật hứng thú và luật động tác
Về luật hứng thú,trong Đò dọc,các sự kiện của câu chuyện gồm bốn
cô gái của ông bà Nam Thành ,từ khi dọn nhà về làng quê đã chuyển biến
một cách nhịp nhàng.Các nhân vật chính,phụ ;không gian,thời gian,cách
đối thoại của bốn chị em cùng ông bà Nam Thành,hoạ sĩ Longluôn luôn
ôm chặt,quất quýt nhau suốt thời gian anh Long nghỉ dưỡng bệnh tại nhà
ông Nam Thành.Từ đó,tình yêu giữa hoạ sĩ Long và cô em út nảy nở có sắp
6
đặt và chuẩn bị từ đầu.Các sự kiện đó xảy ra một cách tự nhiên và
“lôgích” như việc thường ngày ởhuyện vậy
Luật hứng thú ấy còn đặt nhà văn vào một cái thế là không được có
một suy nghĩ nào bộc lộ trước hồi kết thúc câu chuyện ;nghĩa là không
được cho độc giả biết rõ hồi kết cuộc sẽ ra sao.Luật này được ông vận
dụng vào việc bốn chị em gái lại xúm nhau ,nối tiếp lấy chống rùm rụp mà
không ai là không bất ngờ và thích thú bởi vì trong bốn chị em có người
sắp “quá lứa” ” ( 26 - 27, 28).
Tiểu thuyết của Bình Nguyên Lộc chủ yếu là đề cập đến quan hệ
tình cảm của vợ chồng, trai gái (ít ra là ở những cuốn được ông Nguyễn
Quang Thắng đưa vào tuyển tập). Nhưng truyện ngắn của ông lại chủ yếu
đề cập đến những vấn đề lớn của xã hội. Ông Nguyễn Quang Thắng viết
: “Hầu hết truyện ngắn của ông dù được viết từ những năm 40 , 50 đến
những năm 70 đều có một hệ thống chủ đề.Chúng tôi cho là một hệ thống
chủ đề vì đọc truyện ngắn Bình Nguyên Lộc,độc giả nào cũng thấy rõ
tình yêu làng quê,nơi chôn nhau cắt rún,sự nghèo khổ!” ( 26 - 40).
Mặt khác, “không phải trong truyện ngắn của ông chỉ thuần tình
yêu làng quê,đất nước,phố phường(),sông rạch ,rừng thiêngmà trong
các truyện ngắn còn mang các chủ đề lớn : vấn đề tự do tư tưởng,sự tiến
bộ của các nền văn minh nhân loại...” ( 26 - 42).
Bàn riêng về tập “Nhốt gió”, nhà nghiên cứu viết : “Nội dung chủ
đề truyện Nhốt gió nói riêng và toàn tập nói chungđều tiềm tàng ,sâu
lắng các ý niệm vươn lên và mang tính phê phán các tư tưởng cổ hủ,cố
chấp theo lối mòn,sự độc đoán trong gia đình ,của người chađồng thời
xiển dương tinh thần cởi mở,phóng khoáng ,cầu tiến ,ham học hỏiCó thể
nói,trước năm 1975 ở miền Nam,Bình Nguyên Lộc là một nhà văn có tấm
lòng thương người đồng loại một cách bao la” ( 26 - 46, 47).
Nhìn chung, chúng tôi thấy ông Nguyễn Quang Thắng phần nhiều là
giới thiệu về Bình Nguyên Lộc bằng cách tóm tắt các tác phẩm, những ý
phân tích, bình luận còn tương đối ít.
7
3. Phạm vi nghiên cứu
Như trên chúng tôi đã trình bày, Bình Nguyên Lộc đã viết rất nhiều
tác phẩm ,về nhiều lĩnh vực khác nhau : Dân tộc học (Nguồn gốc Mã Lai
của dân tộc Việt Nam ; Mẫu hệ cổ Việt Nam, mẫu hệ Mã Lai và mẫu hệ
thế giới), Ngôn ngữ học ( Lột trần Việt ngữ, Từ vựng đối chiếu 10.000 từ,
Từ vựng Mã Lai mà Trung Hoa vay mượn), chú giải các tác phẩm văn
chương cổ (Văn chiêu hồn của Nguyễn Du, Tự tình khúc của Ca Bá Nhạ,
Thu dạ lữ hoài ngâm của Đinh Nhật Thận, Tỳ bà hành và Trường hận ca
(Trung Quốc)) và văn chương ( 53 tiểu thuyết, khoảng 1000 truyện
ngắn, nhiều tập thơ).
Dĩ nhiên, luận văn này chỉ tập trung vào sự nghiệp văn chương của
Bình Nguyên Lộc. Hơn nữa, như tiêu đề của luận án: “Đặc trưng văn
xuôi nghệ thuật Bình Nguyên Lộc”,chúng tôi chỉ nghiên cứu phần tiểu
thuyết, truyện ngắn, tùy bút của nhà văn mà thôi.
Tuy số lượng tác phẩm của nhà văn nhiều như vậy, nhưng phần lớn
đều được viết và xuất bản trước 1975 tại Sài Gòn, và từ đó đến nay chỉ
được tái bản với số lượng khiêm tốn, nên dù đã rất cố gắng đi tìm ở các
thư viện lớn, ở nhiều nhà sách cũ, chúng tôi vẫn chỉ tìm đọc được 6 cuốn
tiểu thuyết của ông (5 cuốn in trong “Tuyển tập Bình Nguyên Lộc” đã giới
thiệu ở trước, là : Đò dọc, Tỳ vết tâm linh, Khi Từ Thức về trần, Gieo gió
gặt bão và Xô ngã bức tường rêu ; một cuốn ở ngoài tuyển tập là : “Quán
tai heo” ) và đọc được 7 tập truyện ngắn với 105 tác phẩm, đó là các tập :
Nhốt gió, Ký thác, Mưa thu nhớ tằm, Những bước lang thang trên hè phố
của gã Bình Nguyên Lộc, Thầm lặng, Cuống rún chưa lìa và Ma rừng.
Chúng tôi đành phải chấp nhận cái số lượng tác phẩm ít ỏi mà mình
đọc được. Nhưng để thỏa mãn yêu cầu của một luận văn, chúng tôi phải
đọc được những tác phẩm tiêu biểu của nhà văn. Nhà nghiên cứu Trần
Hữu Tá, trong sách “Nhìn lại một chặng đường văn học” đã nhắc ở trên,
khi giới thiệu về tiểu sử và tác phẩm của một số nhà văn thuộc dòng văn
học yêu nước và cách mạng tại miền Nam trước 1975, cho rằng: Nhốt gió,
8
Đò dọc, Gieo gió gặt bão,Tình đất, Cuống rún chưa lìa là những tác phẩm
tiêu biểu của ông (24,1064). Còn ông Nguyễn Quang Thắng, trong bài
“Bình Nguyên Lộc, một bút lực lớn” đã nhắc ở trên, viết rằng: “Khi trao
đổi cùng bạn bè, báo giới ông vẫn cho rằng “Tỳ vết tâm linh” là một
trong bốn tác phẩm (trong hơn 50 tiểu thuyết) mà ông thương nhất, nếu
không muốn nói là hay nhất trong đời văn ông (4 cuốn đó là : Thầm lặng,
Cuống rún chưa lìa, Những bước lang thang trên hè phố của gã Bình
Nguyên Lộc và c