Mỗi quốc gia trên thế giới đều có một nền văn học riêng biệt, tuy nhiên trong
quá trình hội nhập giữa các đất nước nền văn học đó lại trải qua một quá trình tiếp
nhận, ảnh hưởng và tiếp biến. Do đó văn học của mỗi quốc gia mang tính quốc tế,
nó vừa mang những nét chung của khu vực, của nhân loại lại đồng thời có những
tính chất riêng biệt đặc trưng cho văn học của mỗi dân tộc. Chính vì vậy việc so
sánh các tác giả khác nhau của những dân tộc khác nhau sẽ giúp chúng ta hiểu sâu
hơn, đánh giá toàn diện hơn thành quả nghệ thuật của mỗi người. Không chỉ vậy
qua so sánh chúng ta còn rút ra được bản chất, quy luật tồn tại, phát triển và sáng
tạo của văn học. Đồng thời cũng thấy được sự ảnh hưởng, tiếp nhận và tiếp biến
giữa những nền văn học khác nhau của từng khu vực, từng quốc gia khác nhau.
Nguyễn Du là đại thi hào của dân tộc Việt Nam, là “tập đại thành” của nền văn
học trung đại nước ta, những tác phẩm ông để lại đã trở thành tài sản quý giá, mẫu
mực cho nền văn học cổ điển nước nhà. Vương Duy là nhà thơ nổi tiếng đời
Đường, ông được tôn vinh là Thi Phật, là nhà thơ xuất sắc của phái thơ Điền viên
sơn thủy cùng với Mạnh Hạo Nhiên. Cả hai nhà thơ tuy sống ở thời đại khác nhau
nhưng cùng dùng một ngôn ngữ (chữ Hán) và cùng thể thơ (Đường luật) để sáng
tác, đồng thời đều chịu ảnh hưởng sâu sắc của tư tưởng Phật giáo cũng như Lão
giáo. Chính vì vậy giữa họ có những nét tương đồng và khác biệt nhất định và có
thể đối thoại, so sánh với nhau. Qua so sánh Nguyễn Du và Vương Duy giúp chúng
ta hiểu rõ nét đặc sắc của mỗi nhà thơ, để tôn vinh những bản sắc riêng ấy cũng
như đặc trưng của hai nền văn học Việt Nam – Trung Hoa.
163 trang |
Chia sẻ: duongneo | Lượt xem: 3446 | Lượt tải: 8
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Thơ chữ hán nguyễn du và thơ vương duy dưới góc nhìn so sánh, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM TP. HỒ CHÍ MINH
Bùi Thị Hồng
THƠ CHỮ HÁN NGUYỄN DU
VÀ THƠ VƯƠNG DUY
DƯỚI GÓC NHÌN SO SÁNH
LUẬN VĂN THẠC SĨ VĂN HỌC
Thành phố Hồ Chí Minh – 2014
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM TP. HỒ CHÍ MINH
Bùi Thị Hồng
THƠ CHỮ HÁN NGUYỄN DU
VÀ THƠ VƯƠNG DUY
DƯỚI GÓC NHÌN SO SÁNH
Chuyên ngành : Văn học Việt Nam
Mã số : 60 22 01 21
LUẬN VĂN THẠC SĨ VĂN HỌC
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:
PGS. TS. LÊ THU YẾN
Thành phố Hồ Chí Minh - 2014
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu của riêng tôi. Các số liệu, kết
quả nêu trong luận văn là trung thực và chưa từng được công bố trong bất kỳ công
trình nào khác.
Người thực hiện
Bùi Thị Hồng
LỜI CẢM ƠN
Sau một thời gian học tập và nghiên cứu, tôi đã hoàn thành luận văn thạc sĩ
Ngữ văn, chuyên ngành Văn học Việt Nam. Tôi xin được bày tỏ lòng biết ơn đến
gia đình luôn tiếp sức mạnh cho tôi đi hết chặng đường học tập và nghiên cứu vừa
qua.
Tôi cũng chân thành cảm ơn các thầy cô giáo trong khoa Ngữ văn trường Đại
học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh đã luôn tận tụy truyền đạt những kiến thức
quý báu cho tôi trong quá trình giảng dạy.
Xin được bày tỏ lòng cảm ơn đến thầy Lê Quang Trường đã giúp đỡ tôi trong
quá trình thu thập tài liệu tham khảo quan trọng đối với đề tài của mình.
Đặc biệt xin gửi lời cảm ơn sâu sắc và chân thành nhất đến cô Lê Thu Yến,
người đã truyền tình yêu thơ chữ Hán Nguyễn Du đến với tôi và là người luôn tận
tình chỉ bảo, hướng dẫn tôi trong quá trình thực hiện luận văn.
Cuối cùng là lời cảm ơn đối với bạn bè đã đồng hành cùng tôi trong suốt thời
gian học tập cũng như nghiên cứu vừa qua.
Xin trân trọng cảm ơn!
MỤC LỤC
Trang phụ bìa
Lời cam đoan
Lời cảm ơn
Mục lục
MỞ ĐẦU .................................................................................................................... 1
Chương 1. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG .................................................................. 8
1.1. Nguyễn Du và thơ chữ Hán........................................................................ 8
1.1.1. Thời đại ............................................................................................... 8
1.1.2. Cuộc đời ............................................................................................ 10
1.1.3. Thơ chữ Hán Nguyễn Du .................................................................. 13
1.2. Vương Duy và thơ Vương Duy ................................................................ 14
1.2.1. Thời đại ............................................................................................. 14
1.2.2. Con người .......................................................................................... 16
1.2.3. Sự nghiệp .......................................................................................... 18
1.3. Nguyên lí văn học so sánh ....................................................................... 19
1.3.1. Nguyên lí chung của văn học so sánh ............................................... 19
1.3.2. Cơ sở để so sánh Nguyễn Du và Vương Duy ................................... 21
Chương 2. NHỮNG ĐIỂM GẶP GỠ GIỮA THƠ CHỮ HÁN NGUYỄN
DU VÀ THƠ VƯƠNG DUY ............................................................. 25
2.1. Cảm hứng thế sự ...................................................................................... 25
2.1.1. Hiện thực xã hội ................................................................................ 25
2.1.2. Số phận con người ............................................................................. 39
2.2. Cảm hứng cá nhân .................................................................................... 48
2.2.1. Tự thán .............................................................................................. 49
2.2.2. Nỗi sầu li biệt .................................................................................... 59
2.3. Cảm hứng về không gian ........................................................................ 66
2.3.1. Không gian lữ thứ ............................................................................. 66
2.3.2. Không gian khép kín ......................................................................... 76
Chương 3. NHỮNG ĐIỂM KHÁC BIỆT GIỮA THƠ CHỮ HÁN
NGUYỄN DU VÀ THƠ VƯƠNG DUY ........................................ 86
3.1. Tinh thần Phật – Lão ................................................................................ 86
3.1.1. Tinh thần Phật giáo ........................................................................... 86
3.1.2. Tinh thần Lão Trang ......................................................................... 98
3.2. Cảm hứng về thiên nhiên ....................................................................... 107
3.2.1. Vương Duy – hòa vào thiên nhiên .................................................. 107
3.2.2. Nguyễn Du – tả thực và độc lập với thiên nhiên ............................ 114
3.3. Cảm hứng về chủ thể trữ tình ................................................................. 120
3.3.1. Con người nhàn trong thơ Vương Duy ........................................... 121
3.3.2. Con người ràng buộc, lo âu trong thơ Nguyễn Du ......................... 126
3.4. Cảm hứng về thời gian ........................................................................... 134
3.4.1. Thời gian hiện tại trong thơ Vương Duy ........................................ 134
3.4.2. Thời gian quá khứ trong thơ Nguyễn Du ........................................ 139
KẾT LUẬN ........................................................................................................... 144
TÀI LIỆU THAM KHẢO ................................................................................... 146
PHỤ LỤC
1
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
Mỗi quốc gia trên thế giới đều có một nền văn học riêng biệt, tuy nhiên trong
quá trình hội nhập giữa các đất nước nền văn học đó lại trải qua một quá trình tiếp
nhận, ảnh hưởng và tiếp biến. Do đó văn học của mỗi quốc gia mang tính quốc tế,
nó vừa mang những nét chung của khu vực, của nhân loại lại đồng thời có những
tính chất riêng biệt đặc trưng cho văn học của mỗi dân tộc. Chính vì vậy việc so
sánh các tác giả khác nhau của những dân tộc khác nhau sẽ giúp chúng ta hiểu sâu
hơn, đánh giá toàn diện hơn thành quả nghệ thuật của mỗi người. Không chỉ vậy
qua so sánh chúng ta còn rút ra được bản chất, quy luật tồn tại, phát triển và sáng
tạo của văn học. Đồng thời cũng thấy được sự ảnh hưởng, tiếp nhận và tiếp biến
giữa những nền văn học khác nhau của từng khu vực, từng quốc gia khác nhau.
Nguyễn Du là đại thi hào của dân tộc Việt Nam, là “tập đại thành” của nền văn
học trung đại nước ta, những tác phẩm ông để lại đã trở thành tài sản quý giá, mẫu
mực cho nền văn học cổ điển nước nhà. Vương Duy là nhà thơ nổi tiếng đời
Đường, ông được tôn vinh là Thi Phật, là nhà thơ xuất sắc của phái thơ Điền viên
sơn thủy cùng với Mạnh Hạo Nhiên. Cả hai nhà thơ tuy sống ở thời đại khác nhau
nhưng cùng dùng một ngôn ngữ (chữ Hán) và cùng thể thơ (Đường luật) để sáng
tác, đồng thời đều chịu ảnh hưởng sâu sắc của tư tưởng Phật giáo cũng như Lão
giáo. Chính vì vậy giữa họ có những nét tương đồng và khác biệt nhất định và có
thể đối thoại, so sánh với nhau. Qua so sánh Nguyễn Du và Vương Duy giúp chúng
ta hiểu rõ nét đặc sắc của mỗi nhà thơ, để tôn vinh những bản sắc riêng ấy cũng
như đặc trưng của hai nền văn học Việt Nam – Trung Hoa.
Mối quan hệ giữa văn học Việt Nam và văn học Trung Quốc đã hình thành từ
lâu đời. Sở dĩ hình thành mối quan hệ trên phương diện văn học bởi vì trong lịch sử
dân tộc ta nhiều lần chịu sự xâm lăng cũng như đô hộ của Trung Hoa, nền văn hóa
Trung Hoa đã ảnh hưởng không nhỏ đến văn hóa Việt Nam, văn học cũng là một
loại hình văn hóa cho nên tất yếu cũng chịu ảnh hưởng và hình thành nên mối quan
hệ này. Trong thời kì trung đại, cùng với sự thống trị của nhà nước phong kiến, cả
2
hai đất nước đều bị chi phối và ảnh hưởng bởi các học thuyết, tôn giáo, triết học,
đạo đức như Nho, Phật, Lão Tuy nhiên mỗi nhà thơ lại có một hoàn cảnh riêng,
một thời đại sinh sống và cách sáng tạo nghệ thuật khác nhau chính vì thế mà các
sáng tác cũng sẽ có những khác biệt. Để tìm ra sự khác biệt đó cũng như nhân tố
tạo nên sự khác biệt thì chúng ta cần so sánh để thấy rõ sự khác biệt của các học
thuyết các tư tưởng thẩm thấu qua những nền văn hóa khác nhau sẽ có những biểu
hiện khác nhau ra sao. Từ đó chúng ta đánh giá được sự đóng góp của mỗi tác giả
cũng như đặc trưng dân tộc trong tác phẩm của họ.
Các công trình nghiên cứu trước đây về Nguyễn Du đa phần thường tập trung
vào kiệt tác Truyện Kiều, còn thơ chữ Hán chưa được tìm hiểu và nghiên cứu
nhiều, các công trình đã có trước đây chủ yếu đi sâu vào những vấn đề tư tưởng
nghệ thuật, tâm sự cá nhân, tấm lòng nhân đạomà Nguyễn Du biểu hiện trong thơ
chữ Hán của ông. Những công trình nghiên cứu theo hướng văn học so sánh về thơ
chữ Hán của Nguyễn Du lại càng ít ỏi. Còn tác gia Vương Duy thì hiện tại ở Việt
Nam còn ít được nghiên cứu và ít người biết đến. Chính vì lẽ đó, chúng tôi chọn đề
tài này với mong muốn góp thêm một tiếng nói về Nguyễn Du và Vương Duy.
Sau nữa, chúng tôi chọn thực hiện đề tài này vì sự yêu thích của bản thân đối
với Nguyễn Du nói chung và thơ chữ Hán Nguyễn Du nói riêng. Và cũng yêu thích
những bài thơ đậm chất Thiền nhưng không khô cứng mà ngược lại là sự dung hợp
hài hoà giữa con người và tự nhiên, giữa Phật lí và xúc cảm của Vương Duy.
2. Lịch sử vấn đề
Về tác giả Vương Duy, chúng tôi chỉ tìm thấy vài ba công trình nghiên cứu đã
được xuất bản. Một là Vương Duy thi tuyển của tác giả Giản Chi, hai là tác giả Vũ
Thế Ngọc với Vương Duy chân diện mục, và ba là nghiên cứu của Nguyễn Thị
Diệu Linh – Trần Thị Thu Hương: Tác giả tác phẩm văn học nước ngoài trong
nhà trường – Vương Duy. Các công trình trên đều đi sâu nghiên cứu về cuộc đời,
sự nghiệp thơ văn, thậm chí cả hội họa của nhà thơ Vương Duy. Khi bàn về thơ
Vương Duy, những tác giả trên đều chú ý đến Vương Duy với tư cách là một hiện
tượng “thi tăng” (chữ dùng của tác giả Trần Thị Thu Hương), thơ ông thể hiện nội
3
dung “thiền thú”. Riêng tác giả Trần Thị Thu Hương trước đó đã nghiên cứu sâu về
cảnh giới nghệ thuật trong thơ Vương Duy với công trình Một số đặc trưng cảnh
giới nghệ thuật thơ Vương Duy.
Cùng hướng nghiên cứu đó chúng tôi cũng tìm thấy hai bài viết của tác giả
Đinh Vũ Thùy Trang và Võ Thị Minh Phụng về tư tưởng thiền trong thơ Vương
Duy. Đặc biệt là tác giả Võ Thị Minh Phụng đã tiến hành so sánh chất thiền trong
thơ Vương Duy và thơ Huyền Quang để thấy rõ sự “xa rời trần tục mà tu theo tinh
thần xuất thế của Phật giáo”. Ngoài ra còn phải kể đến công trình đặc biệt chuyên
sâu của Nguyễn Diệu Minh Chân Như so sánh chất “đạm” trong thơ tuyệt cú của
Vương Duy và wabi trong thơ Haiku của Basho. Như vậy, hầu hết các công trình
nghiên cứu về Vương Duy đều thiên về tìm hiểu chất “thiền” trong thơ ông. Còn lại
những đánh giá khác về thơ Vương Duy xuất hiện trong các sách lịch sử về văn học
Trung Quốc cùng với một vài nhà thơ khác thuộc thi phái Sơn thủy điền viên là
Mạnh Hạo Nhiên, Trừ Quang Hy nhưng cũng chỉ đề cập ngắn gọn về cuộc đời và
sự nghiệp văn học của Thi Phật như Văn học sử Trung Quốc quyển 1 của Dịch
Quân Tả (Huỳnh Minh Đức dịch), Văn học sử Trung Quốc do Đặng Thai Mai
dịch...
Còn về những công trình nghiên cứu thơ chữ Hán Nguyễn Du, đã có những tác
giả trong các chuyên luận và bài viết của mình bàn luận, đánh giá về thơ chữ Hán
của Nguyễn Tiên Điền như Hoài Thanh, Nguyễn Lộc, Mai Quốc Liên, Nguyễn Huệ
Chi, Lê Thu Yến, Nguyễn Hữu Sơn, Nguyễn Thị Nương,Các tác giả trên đã tiếp
cận thơ chữ Hán Nguyễn Du dưới những góc độ khác nhau.
Nguyễn Lộc cho rằng thơ chữ Hán Nguyễn Du thể hiện tâm sự của nhà thơ
trước cuộc đời; tác giả Lê Thu Yến khảo sát đặc điểm về nghệ thuật trong thơ chữ
Hán Nguyễn Du; Nguyễn Huệ Chi lại đi sâu phân tích thế giới nhân vật đa dạng
trong thơ chữ Hán của Nguyễn Du
Chỉ có vài công trình nghiên cứu đi theo hướng văn học so sánh lấy Nguyễn
Du làm đối tượng chúng tôi tìm hiểu được là luận án Tiến sĩ của Hoàng Trọng
Quyền tiến hành so sánh Nguyễn Du và Đỗ Phủ trên phương diện tư tưởng nghệ
4
thuật, những tương đồng và dị biệt về tư tưởng nghệ thuật biểu hiện trong sáng tác
của hai nhà thơ.
Tác giả Lê Quang Trường so sánh chất tài tử giữa Nguyễn Du và Lý Thương
Ẩn trong công trình Chất tài tử trong thơ Nguyễn Du và thơ Lý Thương Ẩn. Ở
đây tác giả so sánh Nguyễn Du cùng với Lý Thương Ẩn dưới góc nhìn loại hình
nhà nho tài tử để làm rõ tài năng, cá tính và hùng tâm của Nguyễn Du và Lý
Thương Ẩn.
Tác giả Đoàn Lê Giang trong bài viết “Basho – Nguyễn Trãi – Nguyễn Du,
những hồn thơ đồng điệu” in trong Tạp chí văn học số 6, 2003, đã so sánh ba nhà
thơ và đưa ra những điểm tương đồng giữa họ về tình yêu thiên nhiên, tình cảm yêu
thương con người sâu sắc, hướng về con người; Huỳnh Quán Chi trong bài viết
“Phật kinh trong thơ văn Nguyễn Trãi và Nguyễn Du” đã khảo sát những biểu
hiện của tinh thần Phật giáo trong thơ văn Nguyễn Trãi và Nguyễn Du, dù chưa sâu
sắc và đầy đủ nhưng cũng đã đưa ra kết luận về sự xuyên suốt của mạch thiền trong
dòng chảy văn học trung đại Việt Nam.
Các công trình so sánh trên đây tuy theo hướng so sánh Nguyễn Du với những
nhà thơ, tác giả khác nhưng chưa hẳn lấy thơ chữ Hán của ông làm đối tượng chính
mà bao gồm cả những sáng tác khác của Nguyễn Du để đưa ra những ý kiến so
sánh, bàn luận.
Qua quá trình tìm hiểu, chúng tôi nhận thấy chưa có một công trình nghiên cứu
riêng biệt nào nhìn thơ chữ Hán Nguyễn Du và thơ Vương Duy dưới góc nhìn so
sánh. Trên tinh thần tiếp thu và sáng tạo, chúng tôi đã dựa vào những công trình
nghiên cứu đi trước ở trên để tham khảo và chọn lựa đề tài này.
3. Phạm vi, đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của chúng tôi chính là ba tập thơ chữ Hán của Nguyễn
Du và những bài thơ của Thi Phật Vương Duy để qua đó tiến hành phân tích, so
sánh những điểm tương đồng cũng như dị biệt giữa hai nhà thơ để thấy được những
nét riêng của mỗi tác giả và của mỗi nền văn học dân tộc.
5
Phạm vi nghiên cứu của chúng tôi là đối sánh thơ của Nguyễn Du và Vương
Duy dựa trên vấn đề cảm hứng trong sáng tác của cả hai nhà thơ. Để từ đó hiểu
thêm về Nguyễn Du trong góc nhìn so sánh với Vương Duy.
Chúng tôi tiến hành khảo sát ba tập thơ của Nguyễn Du với 250 bài và 170 bài
thơ của Vương Duy chủ yếu trong tuyển tập của Giản Chi (134 bài), trong Vương
Duy chân diện mục (Vũ Thế Ngọc) và các tuyển tập thơ Đường ở Việt Nam (36
bài).
4. Phương pháp nghiên cứu
Phương pháp so sánh – đối chiếu: Sử dụng phương pháp này chúng tôi nhằm
đặt sáng tác của hai nhà thơ trong thế đối sánh với nhau, so sánh và đối chiếu để rút
ra những điểm gặp gỡ cũng như sự khác biệt trong việc thể hiện cảm hứng sáng tác
mang tính bản chất, tính đặc thù riêng của mỗi tác giả, mỗi nền văn học. Qua so
sánh chúng tôi nhằm xác lập vị trí của hai nhà thơ trong hệ thống văn học cổ điển
mỗi nước.
Phương pháp phân tích, tổng hợp: Sử dụng phương pháp này chúng tôi tiến
hành phân tích, khảo sát những biểu hiện, những nét tương đồng của Tố Như và
Vương Duy.
Phương pháp lịch sử - xã hội: Mỗi một nhà thơ sống ở một thời đại khác nhau,
những yếu tố lịch sử, xã hội thời đại có tác động không nhỏ đến những sáng tác của
họ. Thông qua tìm hiểu hoàn cảnh xã hội, thời đại, cũng như yếu tố văn hóa thời
đại sẽ giúp chúng ta có được cái nhìn toàn diện và lí giải được những đặc trưng
trong cảm hứng sáng tác của hai nhà thơ.
Phương pháp tiểu sử - thực chứng: phương pháp này nhằm giúp chúng tôi
dùng những cứ liệu lịch sử đã được xác thực để chứng minh, lí giải những ảnh
hưởng của chúng đối với sáng tác của hai nhà thơ.
Phương pháp hệ thống và thống kê: chúng tôi coi mỗi bài thơ của hai nhà thơ
là một yếu tố trong hệ thống toàn bộ sáng tác của họ, qua đó tiến hành khảo sát
những bộ phận đó đặt trong một hệ thống thống nhất để có thể bật lên phong cách
riêng của từng người.
6
5. Đóng góp của luận văn
Trong công trình của mình chúng tôi cố gắng để có thể làm rõ sự gặp gỡ,
những điểm tương đồng cũng như những sự khác biệt về vấn đề cảm hứng sáng tác
trong thơ của Nguyễn Du và Vương Duy.
Chúng tôi cũng mong muốn làm rõ thêm sự sâu sắc mang tính đặc thù của văn
hóa mỗi dân tộc thể hiện qua mỗi tác giả, và chỉ ra sự khác biệt trong cách thể hiện
tinh thần của hai học thuyết Phật giáo và Đạo giáo của hai nhà thơ. Đồng thời
mong muốn làm rõ rằng hai nền văn hóa Việt Nam và Trung Quốc tương đồng
nhưng không thống nhất sẽ có sự thể hiện khác biệt thế nào trong cảm hứng sáng
tác của mỗi nhà thơ. Qua đó, chúng ta có thể hiểu rõ hơn đặc trưng của văn học
trung đại Việt Nam cũng như bản sắc văn hóa thẩm mỹ của dân tộc Việt trong thế
đối sánh với dân tộc Trung Hoa.
6. Cấu trúc của luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận, tài liệu tham khảo và phụ lục, luận văn gồm có 3
chương:
Chương 1: Những vấn đề chung
Trong chương này chúng tôi giải quyết những vấn đề chung về hai tác giả
Nguyễn Du và Vương Duy như: thời đại, cuộc đời, và những nét khái quát về sự
nghiệp văn học. Từ thời đại và cuộc đời riêng của hai nhà thơ cũng chính là cơ sở
để chúng tôi lí giải sự tương đồng hay khác biệt trong thơ của họ. Đồng thời chúng
tôi cũng nêu những nguyên lí và cơ sở so sánh hai tác giả này từ bộ môn Văn học
so sánh làm nền tảng lí thuyết cho công trình so sánh của chúng tôi.
Chương 2: Sự gặp gỡ giữa thơ chữ Hán Nguyễn Du và thơ Vương Duy
Ở chương này chúng tôi tiến hành phân tích những điểm gặp gỡ của thơ chữ
Hán Nguyễn Du và thơ Vương Duy. Đó là sự gặp gỡ về cảm hứng thế sự, cảm
hứng cá nhân và đặc biệt là cảm hứng về không gian.
Chương 3: Sự khác biệt giữa thơ chữ Hán Nguyễn Du và thơ Vương Duy
Trong chương này, chúng tôi cố gắng làm rõ sự khác biệt giữa thơ chữ Hán
Nguyễn Du và thơ Vương Duy. Sự khác biệt trong cách thể hiện tinh thần Phật giáo
7
và Đạo giáo; sự khác biệt trong cách cảm hứng về thiên nhiên, về con người; cảm
hứng về thời gian. Chính những dị biệt này đã tạo nên hai phong cách độc đáo của
mỗi người.
8
Chương 1. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG
1.1. Nguyễn Du và thơ chữ Hán
1.1.1. Thời đại
Nguyễn Du sinh ra trong một thời đại có thể nói là hỗn loạn, rối ren.
Xã hội Việt Nam thế kỉ XVIII – XIX được coi là thời kì khủng hoảng sâu sắc
nhất của chế độ phong kiến, đồng thời đây cũng là thời kì diễn ra những sự kiện
lịch sử trọng đại.
Thứ nhất là sự sụp đổ không gì cưỡng nổi của chế độ phong kiến. Chiến tranh
giữa các phe phái bùng nổ mà tiêu biểu là cuộc đối đầu giữa họ Trịnh ở Đàng
Ngoài và họ Nguyễn ở Đàng Trong.
Đàng Ngoài với cơ chế “Vua Lê chúa Trịnh” đã bức người dân vào tình thế
“một cổ hai tròng”, vua chúa, quan lại chỉ lo ăn chơi hưởng thụ hơn là việc cai trị
đất nước. Phạm Đình Hổ trong Vũ trung tùy bút đã dành khá nhiều trang viết để
lên án thực trạng sa đọa của quan lại, vua tôi nhà Nguyễn và bè lũ chúa Trịnh cũng
như tình cảnh thống khổ của người dân lúc ấy: “Buổi ấy, bao nhiêu những loài trân
cầm dị thú, cổ mộc quái thạch, chậu hoa cây cảnh ở chốn dân gian, Chúa đều sức
thu lấy, không thiếu một thứ gìBọn hoạn quan cung giám lại thường nhờ gió bẻ
măng, ra ngoài dọa dẫm. Họ dò xem nhà nào có chậu hoa cây cảnh, chim tốt
khướu hay, thì biên ngay hai chữ “phụng thủ” vào” [49, tr.61]. Tình trạng quan
liêu hối lộ, tham nhũng, lộng quyền ngày càng trầm trọng. Không những vậy, thiên
tai, hạn hán liên miên đã làm cho vô số người dân lâm vào cảnh đói khổ, chết chóc.
Trước tình cảnh ấy, nhiều cuộc khởi nghĩa của nông dân đã nổ ra dưới sự lãnh đạo
của các thủ lĩnh như Thục Toại, Nguyễn Kim Phẩm nhưng đều bị đánh tan. Cũng
chính vào t