Tập tài liệu nhà công cộng công trình thể thao

Sân vận động đầu tiên có nguồn gốc vào thế kỷ VIII trước Công nguyên và hình dạng của nó dựa trên đường chạy của một vận động – tương tự một chữ "U", dài 192m, rộng 32 m, vạch bắt đầu và kết thúc ở hai đầu chữ U . Một hòn đá nằm ở hai lối vào riêng biệt xây dọc đường chạy cho các giám khảo và cho khán giả để họ có thể xem nỗ lực của các vận động viên và cổ vũ họ trong suốt cuộc thi. Các gian cũng kéo dài hình chữ U chạy dọc theo ba bên của đường đua, hai thẳng và một suốn cong,mặt uốn cong thì hướng về khung cảnh. Sân vận động Olympic trở nên phổ biến trên toàn bộ Hy Lạp cổ đại, có thể đón tới 45.000 khán giả. Khi thể thao trở nên phổ biến hơn, sân vận động được xây dựng ở nhiều thị trấn Hy Lạp cùng với trường đua ngựa. Những nơi này cũng có đặc tính và kích thước tương tự nhưng lại được sử dụng cho ngựa và xe ngựa đua. Các cơ sở thể dục thể thao bắt đầu có vai trò quan trọng trong lịch sử. Hiện vẫn còn di tích ở Delphi, Ephesus và phần nhiều ở Athens, nơi sân vận động Panathenaic được xây dựng vào năm 331 trước công nguyên. Sau đó nó được xây lại cho kỳ Olympic hiện đại đầu tiên vào năm 1896 và gần đây đã được cải tạo cho Thế vận hội Olympic Athens 2004

pdf35 trang | Chia sẻ: oanh_nt | Lượt xem: 3208 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tập tài liệu nhà công cộng công trình thể thao, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
TẬP TÀI LIỆU NHÀ CÔNG CỘNG CÔNG TRÌNH THỂ THAO 1. Nguồn gốc và lịch sử phát triển nhà thể thao. 2. Phân loại công trình thể thao. 3. Công năng. 4. Xu hướng kiến trúc hiện đại. 5. Tác giả & tác phẩm. LỊCH SỬ PHÁT TRIỂN SÂN VẬN ĐỘNG 1. Nguồn gốc: Sân vận động đầu tiên có nguồn gốc vào thế kỷ VIII trước Công nguyên và hình dạng của nó dựa trên đường chạy của một vận động – tương tự một chữ "U", dài 192m, rộng 32 m, vạch bắt đầu và kết thúc ở hai đầu chữ U . Một hòn đá nằm ở hai lối vào riêng biệt xây dọc đường chạy cho các giám khảo và cho khán giả để họ có thể xem nỗ lực của các vận động viên và cổ vũ họ trong suốt cuộc thi. Các gian cũng kéo dài hình chữ U chạy dọc theo ba bên của đường đua, hai thẳng và một suốn cong,mặt uốn cong thì hướng về khung cảnh. Sân vận động Olympic trở nên phổ biến trên toàn bộ Hy Lạp cổ đại, có thể đón tới 45.000 khán giả. Khi thể thao trở nên phổ biến hơn, sân vận động được xây dựng ở nhiều thị trấn Hy Lạp cùng với trường đua ngựa. Những nơi này cũng có đặc tính và kích thước tương tự nhưng lại được sử dụng cho ngựa và xe ngựa đua. Các cơ sở thể dục thể thao bắt đầu có vai trò quan trọng trong lịch sử. Hiện vẫn còn di tích ở Delphi, Ephesus và phần nhiều ở Athens, nơi sân vận động Panathenaic được xây dựng vào năm 331 trước công nguyên. Sau đó nó được xây lại cho kỳ Olympic hiện đại đầu tiên vào năm 1896 và gần đây đã được cải tạo cho Thế vận hội Olympic Athens 2004. 2. Giai đoạn từ Hy Lạp đến Roma: (giữa tk I và tk II trước công nguyên) Từ một quan điểm kiến trúc, cấu trúc mở một phần của sân vận động chữ “U” có độ dốc, niên hạn sử dụng và kết cấu tuyệt vời giao thoa giữa kiến trúc Hy Lạp và La Mã nên được áp dụng cho các công trình công cộng : sân khấu và giảng đường. Hình dạng chữ U như đã có sự cải tiến ,4 mặt sân được bao quanh bởi những rào cao. Khán giả ngồi trên sườn dốc tự nhiên làm bằng đá tầng dưới, tầng trên làm bằng gỗ Sau đó hoạt động thể thao bị ngưng hoạt động suốt 15 thế kỷ. Cùng năm sự hồi sinh của Olympic Games,1894, Nam tước người Pháp Pierre de Coubertin đã nhận ra tầm quan trọng của thể thao trong thời hiện đại , đánh dấu sự khởi đầu mới kỷ nguyên sân vận động. 3. Thời hiện đại: Sân vận động thế hệ đầu có mục đích cơ bản là lưu trữ một số lượng lớn khán giả trong một thời đại không có truyền hình để các sự kiện thể thao được theo dõi trực tiếp. Tầng được làm bằng bê tông, khán giả bị nhồi nhét vào khán đài, ngoại lệ là một số chỗ ngồi đứng, đôi khi cũng cung cấp một mái nhỏ cho những khán giả quan trọng nhất.Chỗ ngồi trong các sân vận động thường mất trật tự và không đồng nhất để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng đối với các khu vực chỗ ngồi của khán giả. Mô hình này được giới thiệu tại Vương quốc Anh với sân bóng đá cơ sở khu vực chỗ ngồi song song với các bên của sân và mô hình của sân vận động Olympic với tầng ghế chạy liên tục dọc theo chu vi của đường đua điền kinh. Ví dụ White city là sân vận động đầu tiên ở London xây dựng năm 1908. \ Những năm đầu, công trình thể thao không có giá trị kiến trúc 4. Các sân vận động được trang bị: Nhờ vào những sự kiện thể thao quan trọng nhất, vào cuối những năm 50, có nhiều khán giả và người xem tại nhà hơn. Để giải quyết vấn đề này, các sân vận động mới bắt đầu được trang bị các cơ sở cho khán giả để cải thiện sự thoải mái của họ. Sân vận động mới được xây dựng trong ba thập kỷ sau đã cung cấp trong nhiều lĩnh vực với chỗ ngồi, với khán đài có mái che và một số cao hơn của các cơ sở vệ sinh, cũng bao gồm thực phẩm và các cửa hàng nước giải khát trong khu vực đứng. Các sân vận động cũng được trang bị để chào đón hệ thống truyền hình là tốt nhất có thể và phát triển tiềm năng của họ. Các nội thất của nhiều cơ sở đã được cải tạo, do đó nhấn mạnh tính chất của sân vận động "hướng nội", thoải mái bên trong bên ngoài vô danh, mà đã là một nguyên tố phổ biến trong độ tuổi đó. Họ cũng được cung cấp với cài đặt ánh sáng nhân tạo đảm bảo phát sóng đêm. *Vẫn còn vấn đề cần giải quyết: sự an toàn bên trong sân vận động. 5. Sân vận động thương mại: Thập niên tám mươi chấm dứt với một loạt các sự kiện thảm khốc tại sân vận động Anh: lửa của gian hàng bằng gỗ, sự leo thang của hiện tượng bạo lực của côn đồ và thiên tai tại Sân vận động Hillsborough Sheffield, gây ra trong tháng 4 năm 1989 bởi một đứng đông đúc. Những sự kiện này đã giết chết hàng trăm người và gây ra chúng tôi xem xét an toàn khán giả. Kết quả được tóm tắt trong các trang của Taylor Report, một cuộc khảo sát tiến hành thay mặt Chính phủ, năm 1990 giới thiệu các biện pháp an toàn mới được thông qua tại sân vận động Vương quốc Anh. Các khuyến nghị chính là tất cả các sân vận động đã trở thành các cơ sở tất cả các chỗ ngồi. Taylor Báo cáo đã trở thành rất phổ biến không chỉ ở Vương quốc Anh và bắt đầu một quá trình nâng cấp sâu liên quan đến nhiều sân vận động châu Âu. SVĐ được cải tiến: an toàn, hiệu quả, thoải mái - phục vụ cho kinh doanh. Bán hàng, bảo tàng, hướng dẫn du lịch, hộp và nhà hàng trở nên phổ biến trong sân vận động cùng với các khu vực giải trí và giải trí, mà xảy ra sau đó từ một cách mới để quản lý các cơ sở, coi như là một khu vực công cộng sử dụng không chỉ cho các sự kiện thể thao và mở cửa bảy ngày một tuần . 6. Sân Vận Động Linh hoạt: Sân vận động "Thương mại": chứa được một lượng lớn khán giả. Công nghệ tinh vi, đáp ứng mọi nhu cầu. Các cơ sở có khả năng được nhanh chóng chuyển đổi để cung cấp các cấu hình tối ưu. Sân vận động bây giờ là mở cửa để tiếp thị và thông tin liên lạc: hộp, phòng hội nghị và các khu vực khách sạn là một phần của ngôn ngữ cơ sở vật chất mới, lần lượt của họ đã được chuyển đổi thành phòng chờ cho các nhà tài trợ và các công ty và được thiết kế để tăng cường phát sóng truyền hình tích cực tiếp cận với ánh sáng và âm thanh tiêu chuẩn cao theo yêu cầu của truyền hình kỹ thuật số. Bằng cách này, sân vận động xây nhiều người sử dụng quanh năm và trở thành trung tâm đô thị mới, đôi khi có khả năng hoạt động như chất xúc tác cho các quá trình nhằm tái phát triển khu vực lân cận. 7. Các biểu tượng đô thị: Vai trò của SVĐ như là biểu tượng đô thị, điểm mới của tài liệu tham khảo trong các môi trường thành phố và hiển thị của bản sắc có thể dễ dàng nhận ra tất cả các nơi trên thế giới ngày nay được thừa nhận. 8. Hướng tới tương lai Sân vận động là trung tâm quá trình tiến hóa của các thành phố hiện đại, như là yếu tố quan trọng trong phát triển và các trung tâm mới thu hút. Đồng thời kêu gọi lập kế hoạch nghiêm ngặt về tính bền vững kinh tế và môi trường, mà không gây nguy hiểm cho tính chất thể thao và chất lượng kiến trúc. Bất cứ điều gì tiếp theo "thế hệ" có thể được, mỗi sân vận động luôn luôn là một thách thức kiến trúc thú vị và thiết kế từng đánh dấu một bước tiến mới trong quá trình tiến hóa của sân vận động. Ví dụ: Istanbul Ataturk CÔNG NĂNG PHÂN LOẠI CÔNG TRÌNH THỂ THAO • sức chứa >40.000 chỗ có mái che, tiêu chuẩn quốc tế • sức chứa 20.000-40.000 chỗ có mái che, tiêu chuẩn quốc tế • sức chứa 10.000-20.000 chỗ • sức chứa ≤10.000 chỗ sân vận động • các sân theo môn thể thao • Nhịp ≥96m hoặc có sức chứa > 7500 chỗ ngồi • Nhịp 72-96m hoặc có sức chứa 5000-7500 chỗ ngồi nhà thể • Nhịp <36m hoặc có sức chứa < 2000 chỗ ngồi thao • Bể bơi thi đấu có mái che đạt tiêu chuẩn quốc tế, sức chứa > 7500 chỗ • Bể bơi thi đấu có mái che đạt tiêu chuẩn quốc tế, sức chứa 5000- 7500 chỗ • Bể bơi thi đấu sức chứa 2000-5000 chỗ công trinh thể • Bể bơi thi đấu sức chứa <2000 chỗ thao dưới nước • Bể bơi cho thể thao phong trào *Sân vận động: *Nhà thể thao: * công trình thể thao dưới nước: XU HƯỚNG CHUNG KIẾN TRÚC HIỆN ĐẠI XU HƯỚNG KIẾN TRÚC TRONG CÔNG TRÌNH THỂ THAO Sử dụng năng lượng xanh Vật liệu và cách Các giải XU HƯỚNG sử dụng pháp về THIẾT KẾ KIẾN vật liệu kết cấu TRÚC TRONG CÔNG TRÌNH THỂ THAO Dựa trên điều kiện Phương tự nhiên pháp thiết kế công trình TÁC GIẢ, TÁC PHẨM I. Công trình tiêu biểu: II. Kiến trúc sư tiêu biểu: Zaha Hadid là một nữ kiến trúc sư nổi tiếng người Anh theo trường phái Kiến trúc giải tỏa kết cấu. Sinh ra ở Baghdad, Iraq, bà nhận bằng cử nhân toán học tại Đại học Hoa Kỳ ở Beirut, Liban, trước khi theo học tại Trường kiến trúc London(Architectural Association School of Architecture).Năm 1979, Hadid thành lập hãng thiết kế riêng ở London. Hiện nay bà đang đảm nhiệm dự án Cung thể thao nước 20000 chỗ ngồi cho Thế vận hội mùa hè 2012 ở London. Bà cũng là một nhà thiết kế nội thất có danh tiếng, bao gồm khu Trí tuệ (Mind Zone) tại Vòm Thiên niên kỉ của kiến trúc sư Richard Roger tại London. Các công trình của bà mang nặng tính ý tưởng với những hình khối động và những giải pháp đặc biệt để để tiếp cận cũng như giải quyết công trình. Bà liên tục tham gia các cuộc thi thiết kế quốc tế. Mặc dù có rất nhiều đồ án thắng cuộc nhưng không được xây dựng. Năm 2004, bà là nữ kiến trúc sư đầu tiên nhận giải thưởng Pritzker. Năm 2005, bà thắng trong cuộc thi thiết kế một sòng bạc mới ở Basel, Thụy Sĩ. Không chỉ là một kiến trúc sư nổi tiếng, bà còn nổi tiếng về với tác phẩm trong nghệ thuật sắp đặt, tranh vẽ và đồ nội thất. Bà là giáo sư giảng dạy nhiều đại học lớn trên thế giới, trong số đó có Trường Nghệ thuật Thị giác (Hochschule für Bildende Künste) ở Hamburg (Đức), Trường thiết kế tại Đại học Harvard, Đại học Chicago, Đại học Columbia tại Thành phố New York. Hiện bà đang giảng dạy tại Đại học Nghệ thuật ứng dụng Wien ở Áo.