Thực trạng hạch toán lao động và tiền lương tại Công ty Thiết kế công hoá chất

1.1 Bản chất và vai trò của tiền lương và lao động: 1.1.1Khái niệm, bản chất, ý nghĩa của tiền lương: Để tiến hành hoạt động sản xuất, chúng ta cần phải có 3 yếu tố cơ bản sau: Tư liệu lao động Đối tượng lao động Và søc lao động Trong đó lao động là yếu tố có tính chất quyết định. Lao động là hoạt động chân tay và hoạt động trí óc của con người nhằm biến đổi các vật thể tự nhiên thành những vật phẩm cần thiết để thoả mãn nhu cầu của xã hội. Trong một chế độ xã hội, việc sáng tạo ra của cải vật chất không thể tách rời khỏi lao động, lao động là điều kiện đầu tiên, cần thiết cho sự tồn tại và phát triển của xã hội. Xã hội càng phát triển, tính quyết định của lao động con người đối với quá trình tạo ra của cải vật chất cho xã hội càng biểu hiện rõ rệt. Tiền lương là một phạm trù kinh tế gắn liền với lao động, tiền tệ và nền sản xuất hàng hoá . Để đảm bảo tiến hành liên tục quá trình tái sản xuất, trước hết cần phải đảm bảo tái sản xuất sức lao động, nghiã là sức lao động mà con người bỏ ra phải được bồi hoµn dưới dạng thù lao lao động. Tiền lương là biểu hiện bằng tiền của bộ phận sản phẩm xã hội mà người lao động được sử dụng để bù đắp hao phí lao động của mình trong quá trình sản xuất nhằm tái sản xuất sức lao động. Mặt khác, tiền lương là một bộ phận cấu thành nên giá trị sản phẩm do lao động tạo ra. Tuỳ theo cơ chế quản lý mà tiền lương có thể được xác định là một bộ phận của chi phí sản xuất kinh doanh cấu thành nên giá thành sản phẩm hay được xác định là một bộ phận của thu nhập - kết quả tài chính cuối cùng của hoạt động sản xuất kinh doanh trong doanh nghiệp. Tiền lương là số lượng tiền tệ mà người sử dụng lao động trả cho người lao động theo chức năng nghiệp vụ quy định, là giá cả sức lao động. Nó được hình thành trên cơ sở giá trị sức lao động thông qua sự thoả thuận giữa người có sức lao động và người sử dụng lao động. Cả hai chủ thể đó đều chịu sự chi phối của các quy luật kinh tế, trong đó quy luật cung cầu và quy luật giá trị giữ vai trò chủ đạo. Trong việc trả lương cho người lao động trong lao động sản xuất thì Nhà nước cũng tham gia một cách gián tiếp bằng cách tạo ra một môi trường thuận lợi cho cả hai chủ thể. Mỗi chế độ chính trị và các mức lương cụ thể đều do Nhà nước thống nhất ban hành để đảm bảo cho người lao động có nguồn thu nhập tối thiểu để họ thoả mãn nhu cầu chung như: ăn, ở, sinh hoạt, đi lại ở mức cần thiết. Lao động của con người là yếu tố trung gian, giữ vai trò quyết định trong quá trình sản xuất. Việc đánh giá đúng vai trò của con người trong lao động, sản xuất sẽ tạo ra kết quả theo ý muốn. Tuy nhiên, lao động không phải là hàng hoá vì nó là hoạt động có ý thức của con người tác động vào tự nhiên thông qua các tư liệu sản xuất để đem lại những sản phẩm có ích cho xã hội. Người ta mua bán khả năng lao động - sức lao động của mỗi người. Người lao động sau khi sử dụng sức lao động của mình tạo ra sản phẩm thì được trả một số tiền công nhất định. Như vậy sức lao động của người lao động được đem ra trao đổi để lấy tiền công. Vậy có thể coi sức lao động là một hàng hoá đặc biệt và tiền lương, tiền công chính là giá cả của hàng hoá. Hàng hoá sức lao động cũng như mọi hàng hoá khác đều có hai thuộc tính, đó là: giá trị và giá trị sử dụng. Giá trị sử dụng của sức lao động chính là năng lực sáng tạo ra những giá trị lao động mới trong hàng hoá và trong tiêu dùng hay thực hiện giá trị sử dụng của hàng hoá sức lao động diễn ra trong quá trình sản xuất. Giá trị hàng hoá sức lao động là chi phí đào tạo, là những tư liệu sinh hoạt cần thiết để duy trì đời sống của người lao động và gia đình họ, giúp họ khôi phục lại những hao phí về năng lực, thể chất và tinh thần sau quá trình lao động. Giá trị hàng hoá sức lao động thay đổi trong từng giai đoạn và có sự khác nhau giữa các vùng, giữa các quốc gia do tiêu dùng và đời sống của mỗi con người và mỗi tầng lớp dân cư là khác nhau. Tiêu chuẩn đời sống con người liên quan mật thiết tới thu nhập của họ. Thu nhập của một người tăng thì mức sống của anh ta cũng được cải thiện và nâng cao. Ngược lại, thu nhập của một người giảm thì mức sống của anh ta cũng giảm và khó khăn hơn. Trong nền kinh tế thị trường, có sự tham gia của nhiều thành phần kinh tế, sức lao động đã được thừa nhận là hàng hoá. Vì vậy thị trường sức lao động, hội chợ việc làm, trung tâm giới thiệu việc làm.v.v.được hình thành là một điều tất yếu người ta có quyền tự do lựa chọn công việc, người làm việc theo giá cả mà họ cho là hợp lý, do đó mà giá cả lao động luôn biến đổi. Vì là hàng hoá nên sức lao động được đem ra trao đổi trên thị trường lao động trên cơ sở thoả thuận giữa người lao động và người sử dụng lao động. Giá cả sức lao động có thể tăng hoặc giảm tuỳ thuộc vào cung cầu hàng hoá sức lao động. Nếu cung lớn hơn cầu thì giá cả sức lao động giảm và ngược lại nếu có cầu lớn hơn cung thì giá cả sức lao động sẽ tăng lên. Bên cạnh đó giá cả sức lao động còn tuỳ thuộc vào giá trị các tư liệu sinh hoạt. Giá tiền công luôn biến động song nó phải xoay quanh giá trị sức lao động. Bởi vì hàng hoá sức lao động cũng như các loại hàng hoá khác, nó đòi hỏi khách quan yêu cầu tính đúng, tính đủ giá trị của nó. Tuy nhiên dù giá tiền công biến động thì vẫn phải luôn đảm bảo mức lương tối thiểu cho người lao động để họ có thể tái sản xuất sức lao động của mình, tiếp tục làm việc. Trong cơ chế thị trường, tiền công chỉ ®­îc tr¶ cho những hoạt động có ích, những hoạt động mang lại giá trị vật chất hoặc tinh thần cho xã hội. Song tiền công mà người sử dụng lao động trả cho người lao động lại căn cứ vào số lượng, chất lượng sản phẩm được sản xuất ra, ai làm nhiều, ai có trình độ tay cao, tạo ra nhiều sản phẩm người đó sẽ nhận được nhiều tiền công. Và ngược lại ai làm ít, có trình độ tay nghề thấp, làm ra được ít sản phẩm hơn họ sẽ nhận được tiền công ít hơn. Sự công bằng xã hội là làm nhiều hưởng nhiều, làm ít hưởng ít và không làm thì không hưởng. Bản chất của tiền công là giá cả sức lao động, tiền lương là biểu hiện bằng tiền của chi phí nhân công mà doanh nghiệp trả cho người lao động theo thời gian, khối lượng công việc mà họ đã cống hiến cho doanh nghiệp

doc88 trang | Chia sẻ: dansaran | Lượt xem: 2110 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Thực trạng hạch toán lao động và tiền lương tại Công ty Thiết kế công hoá chất, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
nh÷ng vÊn ®Ò lý luËn c¬ b¶n vÒ h¹ch to¸n lao ®éng vµ tiÒn l­¬ng trong c¸c doanh nghiÖp nãi chung vµ trong c¸c doanh nghiÖp x©y l¾p nãi riªng Bản chất và vai trò của tiền lương và lao động: Khái niệm, bản chất, ý nghĩa của tiền lương: Để tiến hành hoạt động sản xuất, chúng ta cần phải có 3 yếu tố cơ bản sau: Tư liệu lao động Đối tượng lao động Và søc lao động Trong đó lao động là yếu tố có tính chất quyết định. Lao động là hoạt động chân tay và hoạt động trí óc của con người nhằm biến đổi các vật thể tự nhiên thành những vật phẩm cần thiết để thoả mãn nhu cầu của xã hội. Trong một chế độ xã hội, việc sáng tạo ra của cải vật chất không thể tách rời khỏi lao động, lao động là điều kiện đầu tiên, cần thiết cho sự tồn tại và phát triển của xã hội. Xã hội càng phát triển, tính quyết định của lao động con người đối với quá trình tạo ra của cải vật chất cho xã hội càng biểu hiện rõ rệt. Tiền lương là một phạm trù kinh tế gắn liền với lao động, tiền tệ và nền sản xuất hàng hoá . Để đảm bảo tiến hành liên tục quá trình tái sản xuất, trước hết cần phải đảm bảo tái sản xuất sức lao động, nghiã là sức lao động mà con người bỏ ra phải được bồi hoµn dưới dạng thù lao lao động. Tiền lương là biểu hiện bằng tiền của bộ phận sản phẩm xã hội mà người lao động được sử dụng để bù đắp hao phí lao động của mình trong quá trình sản xuất nhằm tái sản xuất sức lao động. Mặt khác, tiền lương là một bộ phận cấu thành nên giá trị sản phẩm do lao động tạo ra. Tuỳ theo cơ chế quản lý mà tiền lương có thể được xác định là một bộ phận của chi phí sản xuất kinh doanh cấu thành nên giá thành sản phẩm hay được xác định là một bộ phận của thu nhập - kết quả tài chính cuối cùng của hoạt động sản xuất kinh doanh trong doanh nghiệp. Tiền lương là số lượng tiền tệ mà người sử dụng lao động trả cho người lao động theo chức năng nghiệp vụ quy định, là giá cả sức lao động. Nó được hình thành trên cơ sở giá trị sức lao động thông qua sự thoả thuận giữa người có sức lao động và người sử dụng lao động. Cả hai chủ thể đó đều chịu sự chi phối của các quy luật kinh tế, trong đó quy luật cung cầu và quy luật giá trị giữ vai trò chủ đạo. Trong việc trả lương cho người lao động trong lao động sản xuất thì Nhà nước cũng tham gia một cách gián tiếp bằng cách tạo ra một môi trường thuận lợi cho cả hai chủ thể. Mỗi chế độ chính trị và các mức lương cụ thể đều do Nhà nước thống nhất ban hành để đảm bảo cho người lao động có nguồn thu nhập tối thiểu để họ thoả mãn nhu cầu chung như: ăn, ở, sinh hoạt, đi lại ở mức cần thiết... Lao động của con người là yếu tố trung gian, giữ vai trò quyết định trong quá trình sản xuất. Việc đánh giá đúng vai trò của con người trong lao động, sản xuất sẽ tạo ra kết quả theo ý muốn. Tuy nhiên, lao động không phải là hàng hoá vì nó là hoạt động có ý thức của con người tác động vào tự nhiên thông qua các tư liệu sản xuất để đem lại những sản phẩm có ích cho xã hội. Người ta mua bán khả năng lao động - sức lao động của mỗi người. Người lao động sau khi sử dụng sức lao động của mình tạo ra sản phẩm thì được trả một số tiền công nhất định. Như vậy sức lao động của người lao động được đem ra trao đổi để lấy tiền công. Vậy có thể coi sức lao động là một hàng hoá đặc biệt và tiền lương, tiền công chính là giá cả của hàng hoá. Hàng hoá sức lao động cũng như mọi hàng hoá khác đều có hai thuộc tính, đó là: giá trị và giá trị sử dụng. Giá trị sử dụng của sức lao động chính là năng lực sáng tạo ra những giá trị lao động mới trong hàng hoá và trong tiêu dùng hay thực hiện giá trị sử dụng của hàng hoá sức lao động diễn ra trong quá trình sản xuất. Giá trị hàng hoá sức lao động là chi phí đào tạo, là những tư liệu sinh hoạt cần thiết để duy trì đời sống của người lao động và gia đình họ, giúp họ khôi phục lại những hao phí về năng lực, thể chất và tinh thần sau quá trình lao động. Giá trị hàng hoá sức lao động thay đổi trong từng giai đoạn và có sự khác nhau giữa các vùng, giữa các quốc gia do tiêu dùng và đời sống của mỗi con người và mỗi tầng lớp dân cư là khác nhau. Tiêu chuẩn đời sống con người liên quan mật thiết tới thu nhập của họ. Thu nhập của một người tăng thì mức sống của anh ta cũng được cải thiện và nâng cao. Ngược lại, thu nhập của một người giảm thì mức sống của anh ta cũng giảm và khó khăn hơn. Trong nền kinh tế thị trường, có sự tham gia của nhiều thành phần kinh tế, sức lao động đã được thừa nhận là hàng hoá. Vì vậy thị trường sức lao động, hội chợ việc làm, trung tâm giới thiệu việc làm..v.v...được hình thành là một điều tất yếu người ta có quyền tự do lựa chọn công việc, người làm việc theo giá cả mà họ cho là hợp lý, do đó mà giá cả lao động luôn biến đổi. Vì là hàng hoá nên sức lao động được đem ra trao đổi trên thị trường lao động trên cơ sở thoả thuận giữa người lao động và người sử dụng lao động. Giá cả sức lao động có thể tăng hoặc giảm tuỳ thuộc vào cung cầu hàng hoá sức lao động. Nếu cung lớn hơn cầu thì giá cả sức lao động giảm và ngược lại nếu có cầu lớn hơn cung thì giá cả sức lao động sẽ tăng lên. Bên cạnh đó giá cả sức lao động còn tuỳ thuộc vào giá trị các tư liệu sinh hoạt. Giá tiền công luôn biến động song nó phải xoay quanh giá trị sức lao động. Bởi vì hàng hoá sức lao động cũng như các loại hàng hoá khác, nó đòi hỏi khách quan yêu cầu tính đúng, tính đủ giá trị của nó. Tuy nhiên dù giá tiền công biến động thì vẫn phải luôn đảm bảo mức lương tối thiểu cho người lao động để họ có thể tái sản xuất sức lao động của mình, tiếp tục làm việc. Trong cơ chế thị trường, tiền công chỉ ®­îc tr¶ cho những hoạt động có ích, những hoạt động mang lại giá trị vật chất hoặc tinh thần cho xã hội. Song tiền công mà người sử dụng lao động trả cho người lao động lại căn cứ vào số lượng, chất lượng sản phẩm được sản xuất ra, ai làm nhiều, ai có trình độ tay cao, tạo ra nhiều sản phẩm người đó sẽ nhận được nhiều tiền công. Và ngược lại ai làm ít, có trình độ tay nghề thấp, làm ra được ít sản phẩm hơn họ sẽ nhận được tiền công ít hơn. Sự công bằng xã hội là làm nhiều hưởng nhiều, làm ít hưởng ít và không làm thì không hưởng. Bản chất của tiền công là giá cả sức lao động, tiền lương là biểu hiện bằng tiền của chi phí nhân công mà doanh nghiệp trả cho người lao động theo thời gian, khối lượng công việc mà họ đã cống hiến cho doanh nghiệp. Vai trò (chức năng) của tiền lương: Tiền lương có các vai trò, chức năng chủ yếu sau: Chức năng tái sản xuất sức lao động. Chức năng thước đo giá trị sức lao động. Chức năng kích thích sức lao động. Chức năng điều tiết lao động. Chức năng đòn bẩy kinh tế. Chức năng tái sản xuất sức lao động: Sức lao động là công năng về cơ bắp, tinh thần của người lao động. Trong quá trình lao động, công năng đó sẽ tiêu hao dần vào quá trình sản xuất. Tiền lương lúc này sẽ giữ vai trò khôi phục lại công năng đó. Tái sản xuất sức lao động là một yêu cầu tất yếu không phụ thuộc vào một điều kiện khách quan nào, là cơ sở tối thiểu để đảm bảo tác động trở lại sản xuất. Tiền lương phải đủ nuôi sống người lao động và gia đình họ, đảm bảo những nhu cầu tối thiểu trong cuộc sống của người lao động để từ đó có thể tái sản xuất sức lao động và một lực lượng sản xuất. Nếu những điều kiện này không được thực hiện thì sẽ không đảm bảo tái sản xuất sức lao động và quá trình tái sản xuất xã hội không đảm bảo tiến hành bình thường ngay cả tái sản xuất giản đơn. Quá trình tái sản xuất sức lao động được tiến hành bởi việc trả công cho người lao động thông qua tiền lương. Như vậy chức năng tái sản xuất sức lao động là yêu cầu tối thiểu của tiền lương, có như vậy người lao động mới duy trì được sức lao động, năng lực làm việc lâu dài, có hiệu quả. Tóm lại, để tái sản xuất sức lao động, tiền lương phải ®¶m b¶o ®ñ ba ®iÒu kiÖn sau: Duy trì và phát triển sức lao động của chính bản thân người lao động. Sản xuất ra sức lao động mới. Tích luỹ kinh nghiệm, hoàn thành kỹ năng lao động, nâng cao trình độ tay nghề, tăng cường chất lượng lao động. Chức năng thước đo giá trị sức lao động: Như đã nêu ở trên, giá trị sức lao động là chi phí đào tạo, là những tư liệu sinh hoạt cần thiết để duy trì đời sống của người lao động và gia đình họ, giúp họ khôi phục những hao phí về năng lực, thể chất và tinh thần sau quá trình lao động. Biểu hiện của giá trị sức lao động là cơ sở điều chỉnh giá cả sức lao động cho phù hợp mỗi khi giá cả biến động nói chung và giá cả sức lao động biến động nói riêng. Chức năng kích thích lao động: Chính sách tiền lương là những đảm bảo có tính pháp lý của Nhà nước buộc người sử dụng lao động phải trả theo công việc đã hoàn thành của người lao động đảm bảo quyền lợi tối thiểu mà họ được hưởng. Từ đó mới phát huy được chức năng kích thích sức lao động, căn cứ vào yêu cầu cơ bản này thông qua thực tiễn tình hình kinh tế xã hội mà Nhà nước định ra chế độ tiền lương phù hợp như một văn bản bắt buộc đối với người sử dụng lao động. Các cơ sỏ sản xuất kinh doanh lấy một phần thu nhập do kết quả sản xuất kinh doanh của đơn vị mình để trả lương. Người lao động được giới hạn mức lương giữa mức lương tối thiểu do Nhà nước quy định và kết quả sản xuất kinh doanh của đơn vị, chính điều này có tác dụng buộc người lao động tự giác tiết kiệm lao động cũng như các chi phí khác trong quá trình sản xuất kinh doanh, sản xuất sản phẩm. Chức năng điều tiết lao động: Thông qua hệ thống bậc lương, thang lương và các chế độ phụ cấp theo lương được xác định cho từng vùng, từng ngành nghề nhất định, với mức tiền lương đúng đắn và thoả mãn, người công nhân tự giác hoàn thành nhiệm vụ được giao. Tiền lương chính là yếu tố tạo động lực trong sản xuất, là công cụ điều tiết lao động giữa các vùng các ngành trên toàn lãnh thổ, tạo ra cơ cấu lao động hợp lý. Đó là điều kiện cơ bản để Nhà nước thực hiện kế hoạch phát triển cân đối giữa ngành và lãnh thổ. Chức năng làm đòn bẩy kinh tế: Trong quá trình lao động, lợi ích kinh tế là động lực thúc đẩy con người đồng thời thúc đẩy những hoạt động kinh tế xã hội nhất định. Chính vì vậy đặt ra là phải giải quyết tốt lợi ích tốt cho người lao động có như vậy mới kích thích họ bộc lộ năng lực của mình. Lợi ích cá nhân của người lao động là động lực trực tiếp và quan trọng đối với sự phát triển của kinh tế và sự phát triển của xã hội. Khi giải quyết đúng đắn chính sách tiền lương sẽ phát huy được sức mạnh của mỗi cá nhân trong việc thực hiện mục tiêu kinh tế xã hội của mỗi doanh nghiệp. Bên cạnh đó tổ chức tiền lương phải đảm bảo thúc đẩy người lao động phát huy năng lực, đảm bảo công bằng và bình đẳng xã hội. Mở rộng áp dụng linh hoạt các hình thức tiền thưởng để cùng với tiền lương góp phần làm động lực thúc đẩy mỗi người lao động đem lại nhiều lợi ích cho xã hội và cả doanh nghiệp. Thực tế cho thấy rằng khi được trả công xứng đáng người lao động sẽ tích cực làm việc, sẽ không ngừng cố gắng hoàn thiện mình hơn nữa và ngược lại, nếu người lao động không được trả công xứng đáng với sức lao động họ bỏ ra thì có những cuộc đình công, b·i c«ng, biểu tình, đấu tranh đòi quyền lợi.... Tiền công có một ý nghĩa rất quan trọng, nó như một đòn bẩy kinh tế đối với người sử dụng lao động nói chung và những doanh nghiệp nói riêng. Khi sử dụng tốt đòn bẩy này thì sẽ mang lại hiệu quả cao và ngược lại nếu không sử dụng tốt đòn bẩy này thì sẽ không đạt được kết quả như mong muốn. Phân loại tiền lương và lao động : Phân loại lao động: Một trong những nguyên tắc hạch toán lao động và tiền lương là phải phân loại lao động hợp lý. Do lao động trong doanh nghiệp có nhiều loại khác nhau nên để thuận lợi cho việc quản lý và hạch toán, cần thiết phải tiến hành phân loại. Phân loại lao động là việc sắp xếp lao động vào các nhóm khác nhau theo những đặc trưng nhất định. Thông thường lao động được phân theo các tiêu thức sau: Phân loại lao động theo thời gian lao động: Theo thời gian lao động có thể chia tổng số lao động của doanh nghiệp thành hai loại: Lao động thường xuyên trong danh sách (gồm cả số hợp đồng ngắn hạn và dài hạn) và lao động tạm thời, mang tính thời vụ. Cách phân loại này giúp cho doanh nghiệp nắm được tổng số lao động của mình, từ đó có thể cã kế hoạch bồi dưỡng, sử dụng, tuyển dụng và huy động khi cần thiết. Đồng thời, xác định các khoản nghĩa vụ đối với người lao động và với Nhà nước được chính xác. Lao động tạm thời mang tính thời vụ là số lao động mà do nhu cầu thời vụ, doanh nghiệp thuê mướn tạm thời để giải quyết một số công việc không đòi hỏi kỹ thuật, tay nghề giỏi ... Phân loại lao động theo chức năng và nhiệm vụ của lao động trong quá trình sản xuất kinh doanh: Theo cách này, tổng số lao động trong doanh nghiệp có thể chia làm ba loại: (Lao động thực hiện chức năng sản xuất, chế biến: bao gồm những lao động tham gia trực tiếp hoặc gián tiếp vào quá trình sản xuất, chế tạo sản phẩm hay thực hiện các lao vụ, dịch vụ như công nhân trực tiếp sản xuất, nhân viên phân xưởng.... (Lao động thực hiện chức năng bán hàng: là những lao động tham gia hoạt động tiêu thụ sản phẩm, hàng hoá, lao vụ, dịch vụ như nhân viên bán hàng, tiếp thị, nghiên cứu thị trường ... (Lao động thực hiện chức năng quản lý: là những lao động tham gia hoạt động quản trị kinh doanh và quản lý hành chính của doanh nghiệp như các nhân viên quản lý kinh tế, nhân viên quản lý hành chính... Cách phân loại này có tác dụng giúp cho việc tập hợp chi phí lao động được kịp thời, chính xác, phân định được chi phí sản xuất và chi phí thời kỳ. Phân loại lao động theo quan hệ với quá trình sản xuất: Dựa theo mối quan hệ của lao động với quá trình sản xuất, lao động của doanh nghiệp được chia thành hai loại sau: (Lao động trực tiếp sản xuất: lao động trực tiếp sản xuất chính là bộ phận công nhân trực tiếp tham gia vào quá trình sản xuất sản phẩm hay thực hiện các lao vụ, dịch vụ. Thuộc loại này bao gồm những người điều khiển thiết bị, máy móc để sản xuất sản phẩm ( kể cả cán bộ kỹ thuật trực tiếp sử dụng), những người vụ quá trình sản xuất (vận chuyển, bốc dỡ nguyên vật liệu trong nội bộ, sơ chế nguyên vật liệu trước khi đưa vào dây chuyền...) (Lao động gián tiếp sản xuất: đây là bộ phận lao động tham gia một cách gián tiếp vào quá trình sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. Thuộc bộ phận này bao gồm nhân viên kỹ thuật ( trực tiếp làm công tác kỹ thuật hoặc tổ chức, chỉ đạo, hướng dẫn kỹ thuật), nhân viên quản lý kinh tế (trực tiếp lãnh đạo, tổ chức, quản lý hoạt động sản xuất kinh doanh như giám đốc, phó giám đốc kinh doanh, cán bộ phòng ban kế toán, thống kê, cung tiêu.....), nhân viên quản lý hành chính (những người làm công tác tổ chức, nhân sự, văn thư, quản trị ...). Cách phân loại này giúp cho doanh nghiệp đánh giá được tính hợp lý của cơ cấu lao động. Từ đó có biện pháp tổ chức, bố trí lao động phù hợp với yêu cầu công việc, tinh giảm bộ máy gián tiếp. Phân loại tiền lương: Cũng như lao động, phân loại tiền lương một cách phù hợp là nguyên tắc của hạch toán lao động và tiền lương. Do tiền lương có nhiều loại vói tính chất khác nhau, chi trả cho các đồng thời khác nhau nên cần phân loại tiền lương theo tiêu thức phù hợp. Trên thực tế có rất nhiều cách phân loại tiền lương: Phân loại tiền lương theo ®èi t­îng trả lương: Theo cách phân loại này, tiền lương được phân thành hai loại: (Tiền lương trả cho lao động trực tiếp sản xuất: là tiền lương trả cho bộ phận công nhân trực tiếp sản xuất hay trực tiếp tham gia vào quá trình sản xuất sản phẩm hay thực hiện các lao vụ, dịch vụ (công nhân điều khiển thiết bị, máy móc để sản xuất sản phẩm, cán bộ kỹ thuật trực tiếp sử dụng, những người phục vụ quá trình sản xuất, sơ chế nguyên vật liệu trước khi đưa vào dây chuyền). (Tiền lương trả cho lao động gián tiếp sản xuất: là tiền lương trả cho bộ phận lao động tham gia một cách gián tiếp vào quá trình sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp ( nhân viên kỹ thuật, nhân viên quản lý kinh tế, nhân viên quản lý hành chính...). Phân loại tiền lương theo chức năng, nhiệm vụ của tiền lương: Theo cách phân loại này, tổng số quỹ lương của doanh nghiệp bao gồm ba loại tiền lương sau : (Tiền lương trả cho lao động thực hiện chức năng sản xuất: là bộ phận tiền lương trả cho những lao động tham gia trực tiếp hoặc gián tiếp voà quá trình sản xuất, chế tạo các sản phẩm hay thực hiện các lao vụ, dịch vụ. (Tiền lương trả cho lao động thực hiện chức năng bán hàng: là bộ phận tiền lương trả cho lao ®éng tham gia vµo ho¹t ®éng tiªu thô s¶n phÈm, hµng ho¸, lao vô, dÞch vô. (TiÒn l­¬ng tr¶ cho lao ®éng thùc hiÖn chøc n¨ng qu¶n lý: lµ bé phËn tiÒn l­¬ng tr¶ cho nh÷ng ng­êi lao ®éng tham gia ho¹t ®éng qu¶n trÞ kinh doanh vµ qu¶n lý hµnh chÝnh cña doanh nghiÖp. Ph©n lo¹i tiÒn l­¬ng theo c¸ch thøc h¹ch to¸n: Theo c¸ch nµy, tæng sè quü l­¬ng cña doanh nghiÖp bao gåm hai lo¹i tiÒn l­¬ng sau: (TiÒn l­¬ng chÝnh: lµ bé phËn tiÒn l­¬ng tr¶ cho ng­êi lao ®éng trong thêi gian thùc tÕ cã lµm viÖc bao gåm c¶ tiÒn l­¬ng cÊp bËc, tiÒn th­ëng vµ c¸c kho¶n phô cÊp cã tÝnh chÊt tiÒn l­¬ng, th­êng xuyªn (phô cÊp th©m niªn, phô cÊp thªm giê....) vµ c¸c lo¹i tiÒn th­ëng trong s¶n xuÊt (th­ëng n©ng cao chÊt l­îng s¶n phÈm,th­ëng tiÕt kiÖm vËt t­, th­ëng s¸ng kiÕn....). (TiÒn l­¬ng phô: lµ bé phËn tiÒn l­¬ng tr¶ cho ng­êi lao ®éng trong thêi gian thùc tÕ kh«ng lµm viÖc nh­ng ®­îc chÕ ®é quy ®Þnh nh­ nghØ phÐp, héi häp, häc tËp, lÔ tÕt, ngõng s¶n xuÊt..v..v.... ViÖc ph©n chia tiÒn l­¬ng chÝnh, tiÒn l­¬ng phô cã ý nghÜa quan träng trong c«ng t¸c kÕ to¸n tiÒn l­¬ng vµ ph©n tÝch c¸c kho¶n môc chi phÝ tiÒn l­¬ng trong gi¸ thµnh s¶n phÈm. Nã gióp cho viÖc tÝnh to¸n, ph©n bæ chi phÝ tiÒn l­¬ng ®­îc chÝnh x¸c vµ cung cÊp th«ng tin cho viÖc ph©n tÝch chi phÝ tiÒn l­¬ng. Trong c«ng t¸c kÕ to¸n, tiÒn l­¬ng chÝnh cña c«ng nh©n s¶n xuÊt th­êng ®­îc h¹ch to¸n trùc tiÕp vµo chi phÝ s¶n xuÊt cho tõng lo¹i s¶n phÈm v× tiÒn l­¬ng chÝnh cña c«ng nh©n s¶n xuÊt cã quan hÖ trùc tiÕp tíi khèi l­îng s¶n phÈm s¶n xuÊt ra, cã quan hÖ víi n¨ng suÊt lao ®éng. Tr­êng hîp doanh nghiÖp cã thùc hiÖn trÝch tr­íc chi phÝ tiÒn l­¬ng nghØ phÐp th× sÏ c¨n cø vµo tiÒn l­¬ng chÝnh cña c«ng nh©n s¶n xuÊt ®Ó tÝnh sè trÝch tr­íc tiÒn l­¬ng nghØ phÐp vµo chi phÝ s¶n xuÊt kinh doanh. TiÒn l­¬ng phô cña c«ng nh©n trùc tiÕp s¶n xuÊt kh«ng g¾n bã víi viÖc chÕ t¹o ra s¶n phÈm còng nh­ kh«ng quan hÖ ®Õn n¨ng suÊt lao ®éng cho nªn tiÒn l­¬ng phô ®­îc ph©n bæ mét c¸ch gi¸n tiÕp vµo chi phÝ s¶n xuÊt c¸c lo¹i s¶n phÈm. TiÒn l­¬ng phô th­êng ®­îc ph©n bæ cho tõng lo¹i s¶n phÈm c¨n cø theo tiÒn l­¬ng chÝnh cña c«ng nh©n s¶n xuÊt cña tõng lo¹i s¶n phÈm. Nguyªn t¾c tÝnh tr¶ l­¬ng: Tr¶ l­¬ng cho ng­êi lao ®éng mét mÆt ®em l¹i hiÖu qu¶ kinh tÕ cao, thÓ hiÖn n¨ng suÊt lao ®éng kh«ng ngõng ®­îc t¨ng lªn, sö dông lao ®éng cã hiÖu qu¶ nhÊt, ph©n phèi lao ®éng hîp lý gi÷a c¸c ngµnh, c¸c vïng, c¸c ®¬n vÞ vµ c¸c bé phËn cña tõng cÊp qu¶n lý b¶o ®¶m khuyÕn khÝch ng­êi lao ®éng h¨ng say lµm viÖc. MÆt kh¸c tr¶ l­¬ng ph¶i tu©n thu quy luËt ph©n phèi theo lao ®éng cã tÝnh c¸c yÕu tè nhu cÇu søc lao ®éng ®­îc tho¶ thuËn gi÷a chñ doanh nghiÖp vµ ng­êi lao ®éng. Bëi thÕ yªu cÇu cña vÊn ®Ò nµy lµ ph¶i tu©n thñ quy luËt ph©n phèi theo lao ®éng cã tÝnh ®Õn c¸c yÕu tè nhu cÇu søc lao ®éng ®­îc tho¶ thuËn gi÷a chñ doanh nghiÖp vµ ng­êi lao ®éng. Trong chÕ ®é x· héi chñ nghÜa, ph©n phèi theo lao ®éng lµ nguyªn t¾c c¬ b¶n nhÊt. Bëi thÕ yªu cÇu cña vÊn ®Ò nµy lµ ph¶i tu©n theo cña nguyªn t¾c sau: (Trong ®iÒu kiÖn nh­ nhau, lao ®éng ngang nhau th× tr¶ c«ng ngang nhau, lao ®éng kh¸c nhau th× tr¶ c«ng kh¸c nhau. Lao ®éng ngang nhau lµ lao ®éng cña nh÷ng ng­êi cã cïng sè l­îng, chÊt l­îng lao ®éng. Trong doanh nghiÖp ph¶i vËn dông quy luËt ph©n phèi theo lao ®éng, viÖc tr¶ l­¬ng kh«ng ph©n biÖt giíi tÝnh, tuæi t¸c, t«n gi¸o..... ph¶i ®¶m b¶o tr¶ l­¬ng c«ng b»ng cho ng­êi lao ®éng gióp hä tÝch cùc phÊn ®Êu vµ yªn t©m c«ng t¸c, x©y dùng doanh nghiÖp ngµy cµng ph¸t triÓn. (§¶m b¶o tèc ®é t¨ng n¨ng suÊt lao ®éng nhanh h¬ tèc ®é t¨ng tiÒn l­¬ng b×nh qu©n. Do tiÒn l­¬ng lµ bé phËn cÊu thµnh nªn gi¸ thµnh s¶n phÈm vµ gi¸ c¶ hµng ho¸ trong doanh nghiÖp cho nªn viÖc tr¶ l­¬ng ph¶i can cø vµo n¨ng suÊt lao ®éng, g¾n chÆt tiÒn l­¬ng víi n¨ng suÊt lao ®éng. Ngoµi c¸
Luận văn liên quan