Tiểu luận Tìm hiểu truyền hình Việt Nam

Truyền hình là loại hình thông tin đại chúng mới xuất hiện từ khoảng giữa thế kỉ XX, nhưng đã phát triển rất nhanh chóng, mạnh mẽ và được phổ biến hết sức rộng rãi trong vài ba thập niên trở lại đây. Có thể nói, hiện nay truyền hình là phương tiện truyền thông phổ biến nhất thế giới. Không chỉ là một phương tiện truyền thông, phương tiện giải trí thuần túy, ngày nay truyền hình còn được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực của cuộc sống hiện đại. Thế mạnh về truyền hình là cung cấp thông tin dưới dạng hình ảnh (kết hợp âm thanh và ở mức độ nhất định về cả chữ viết) mang tính hấp dẫn, sinh động, trực tiếp và tổng hợp. Từ đó loại hình truyền thông độc đáo đặc biệt này tạo nên được ở người tiếp nhận thông tin hiệu quả tổng hợp tức thời về nhận thức và thẩm mỹ, trước hết là ở trình độ trực quan trực cảm. Với đề tài nghiên cứu, tìm hiểu về chủ đề truyền hình, bài thuyết trình dưới đây của nhóm sẽ đi sâu giới thiệu tổng quan truyền hình và sự ra đời, hình thành và triển vọng của truyền hình Việt Nam. Nhóm cũng xin được đưa ra bảng so sánh truyền hình với các phương tiện truyền thông đại chúng khác nhằm thấy được cái nhìn tổng quan về những ưu thế và bất lợi của truyền hình trong việc thu hút khán giả trong thời đại ngày nay.

pdf14 trang | Chia sẻ: lvbuiluyen | Lượt xem: 4522 | Lượt tải: 2download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tiểu luận Tìm hiểu truyền hình Việt Nam, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tiểu luận Tìm hiểu truyền hình Việt Nam LỜI MỞ ĐẦU Truyền hình là loại hình thông tin đại chúng mới xuất hiện từ khoảng giữa thế kỉ XX, nhưng đã phát triển rất nhanh chóng, mạnh mẽ và được phổ biến hết sức rộng rãi trong vài ba thập niên trở lại đây. Có thể nói, hiện nay truyền hình là phương tiện truyền thông phổ biến nhất thế giới. Không chỉ là một phương tiện truyền thông, phương tiện giải trí thuần túy, ngày nay truyền hình còn được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực của cuộc sống hiện đại. Thế mạnh về truyền hình là cung cấp thông tin dưới dạng hình ảnh (kết hợp âm thanh và ở mức độ nhất định về cả chữ viết) mang tính hấp dẫn, sinh động, trực tiếp và tổng hợp. Từ đó loại hình truyền thông độc đáo đặc biệt này tạo nên được ở người tiếp nhận thông tin hiệu quả tổng hợp tức thời về nhận thức và thẩm mỹ, trước hết là ở trình độ trực quan trực cảm. Với đề tài nghiên cứu, tìm hiểu về chủ đề truyền hình, bài thuyết trình dưới đây của nhóm sẽ đi sâu giới thiệu tổng quan truyền hình và sự ra đời, hình thành và triển vọng của truyền hình Việt Nam. Nhóm cũng xin được đưa ra bảng so sánh truyền hình với các phương tiện truyền thông đại chúng khác nhằm thấy được cái nhìn tổng quan về những ưu thế và bất lợi của truyền hình trong việc thu hút khán giả trong thời đại ngày nay. NỘI DUNG I- Tổng quan về truyền hình: 1. Khái niệm: Hệ thống các phương tiện truyền thông đại chúng (Mass Communication/ Mass Media) gồm: báo in, báo phát thanh, báo truyền hình, báo điện tử… Nội dung và tính chất thông tin đều mang tính phổ cập và có phạm vi tác động rộng lớn trên toàn xã hội. Truyền hình là một loại hình truyền thông đại chúng chuyển tải thông tin bằng hình ảnh và âm thanh về một vật thể hoặc một cảnh đi xa bằng sóng vô tuyến điện. Xuất hiện vào đầu thế kỉ thứ XX, truyền hình phát triển với tôc độ như vũ bão nhờ sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật và công nghệ, tạo ra một kênh thông tin quan trọng trong đời sống xã hội. Ngày nay, truyền hình là phương tiện thiết yếu cho mỗi gia đình, mỗi quốc gia, dân tộc và trở thành công cụ sắc bén trên mặt trận tư tưởng văn hóa cũng như các lĩnh vực kinh tế - xã hội, an ninh, quốc phòng. Sự ra đời của truyền hình đã góp phần làm cho hệ thống truyền thông đại chúng càng thêm hùng mạnh, tăng cả về số lượng và chất lượng. Công chúng của truyền hình ngày càng đông đảo trên khắp hành tinh. Xét theo góc độ kỹ thuật truyền tải có truyền hình sóng (wireless TV) và truyền hình cáp (CATV). Xét dưới góc độ thương mại có truyền hình công cộng (public TV) và truyền hình thương mại (commercial TV). Xét theo tiêu chí mục đích nội dung có truyền hình giáo dục, truyền hình giải trí,.. Xét theo góc độ kỹ thuật có truyền hình tương tự (Analog TV) và truyền hình số (Digital TV) 2. Đặc trưng của truyền hình: 2.1. Tính thời sự: Truyền hình là một phương tiện truyền thông đại chúng hiện đại có khả năng thông tin nhanh chóng, kịp thời hơn so với các loại phương tiện khác. Sự kiện được phản ánh khi nó vừa mới diễn ra thậm chí đang diễn ra và người xem có thể quan sát một cách chi tiết, tường tận qua truyền hình trực tiếp. Truyền hình có khả năng phát sóng liên tục 24h trong ngày, luôn mang đến cho người xem những thông tin cập nhật về các sự kiện diễn ra. 2.2. Ngôn ngữ truyền hình là ngôn ngữ hình ảnh và âm thanh: Một ưu thế của truyền hình là truyền tải được cả hình ảnh và âm thanh cùng một lúc. Đối với báo in, người đọc tiếp nhận bằng con đường thị giác, đối với phát thanh bằng con đường thính giác, còn người xem truyền hình tiếp cận sự kiện bằng cả thị giác và thính giác. Do vậy truyền hình trở thành một phương tiện cung cấp thông tin rất lớn, có độ tin cậy cao, có khả năng làm thay đổi nhận thức của con người trước sự kiện. 2.3. Tính phổ cập và quảng bá: Do những ưu thế về hình ảnh và âm thanh, truyền hình có khả năng thu hút hàng triệu người xem cùng một lúc. Truyền hình ngày càng mở rộng phạm vi phủ sóng phục vụ được nhiều đối tượng người xem ở vùng sâu, vùng xa. Tính quảng bá của truyền hình còn thể hiện ở chỗ một sự kiện xảy ra ở bất kì đâu khi được đưa lên vệ tinh sẽ truyền đi khắp châu lục. Ngày nay ngồi một chỗ nhưng con người vẫn có thể nắm bắt được sự kiện diễn ra trên thế giới. 2.4. Khả năng thuyết phục công chúng: Truyền hình đem đến cho khán giả cùng lúc hai tín hiệu cơ bản là hình ảnh và âm thanh mang lại thông tin có độ chính xác cao có khả năng tác động mạnh mẽ vào nhận thức của con người. Truyền hình có thể truyền tải một cách chân thực hình ảnh của sự kiện đi xa nên đáp ứng yêu cầu chứng kiến tận mắt của công chúng. “Trăm nghe không bằng mắt thấy”. Đây là lợi thế lớn của truyền hình so với các loại hình báo in và phát thanh. 2.5. Khả năng tác động dư luận xã hội mạnh mẽ và trở thành diễn đàn của nhân dân: Các chương trình truyền hình mang tính thời sự, cập nhật, hấp dẫn người xem bằng cả hình ảnh, âm thanh và lời bình, vừa cho người xem thấy được thực tế của vấn đề, vừa tác động vào nhận thức của công chúng. Vì vậy, truyền hình có khả năng tác động vào dư luận mạnh mẽ. Các chương trình “Sự kiện và bình luận”, “Đối thoại trực tiếp” không chỉ tác động dư luận mà còn định hướng dư luận, hướng dẫn dư luận để phù hợp với sự phát triển của xã hội cũng như đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước. Ngày nay, công chúng của truyền hình ngày càng đông đảo nên sự tác động dư luận ngày càng rộng rãi. Chính vì thế,truyền hình có khả năng trở thành diễn đàn của nhân dân. Các chuyên mục “ý kiến bạn xem truyền hình”, “với khán giả VTV3”,… đã trở thành cầu nối giữa người xem và những người làm truyền hình. Qua đó người dân có thể nêu lên những ý kiến ủng hộ, phản đối, góp ý phê bình về các chương trình truyền hình hoặc gửi đi những thắc mắc, bất cập, sai trái ở địa phương. 3. Đặc điểm của báo chí truyền hình và sản phẩm của truyền hình. 3.1. Về nội dung kỹ thuật: Tuy ra đời muộn hơn các loại hình truyền thông khác nhưng truyền hình là sản phẩm của nền văn minh khoa học công nghệ phát triển. Được thừa hưởng kinh nghiệm và phương pháp tạo hình, tiếng của điện ảnh và phát thanh, truyền hình có sự khái quát triết lý của báo in; tính chuẩn xác cụ thể bằng hình ảnh, âm thanh của điện ảnh và phát thanh; tính hình tượng của hội họa; cảm xúc tư duy của âm nhạc. Truyền hình là loại hình truyền thông có các yếu tố kỹ thuật hiện đại, là sự kết hợp giữa: nghệ thuật (kỹ thuật+mỹ thuật), kinh tế và báo chí. 3.2. Về tư duy và sáng tạo tác phẩm: Mỗi loại hình truyền thông đại chúng đều có những đặc thù riêng. Nếu dựa vào quá trình làm ra một sản phẩm, ở báo in một bài báo có thể là sản phẩm riêng của một nhà báo. Nhưng sáng tạo một tác phẩm truyền hình còn công phu hơn nhiều bởi đó là đứa con tinh thần của cả một tập thể bao gồm đạo diễn, biên kịch và những người làm kỹ thuật. Sản phẩm đó thể hiện ý kiến thống nhất của tất cả thành viên trong đoàn làm phim. Vì vậy đối với báo in, nhà báo có thể viết đề cương rồi viết luôn thành bài; còn truyền hình do tính chất đặc thù quy định, đề cương đó được thể hiện ở kịch bản. Kịch bản là xương sống cho một tác phẩm truyền hình, đồng thời tạo ra sự thống nhất giữa đạo diễn và quay phim cũng như sự ăn ý giữa hình ảnh và lời bình. 4. CHỨC NĂNG CỦA BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH: Xét vai trò của truyền hình như một tiểu hệ thống trong hệ thống báo chí nói riêng và hệ thống xã hội liên tục vận động và phát triển nói chung, truyền hình có những chức năng cơ bản như sau: chức năng thông tin, chức năng tư tưởng, chức tổ chức quản lý xã hội, chức năng phát triển khai sáng và giải trí, chức năng chỉ đạo giám sát xã hội. 4.1. Chức năng thông tin: Nhiệm vụ hàng đầu và cũng là lý do ra đời của báo chí là thông tin. Có thể nói, thông tin là chức năng khởi nguồn, chức năng cơ bản nhất của báo chí nói chung và của truyền hình nói riêng. Truyền hình có những lợi thế nhất định so với các loại hình báo chí khác trong việc phản ánh thông tin. Trước hết, truyền hình cũng như báo chí nói chung đều phải thông tin một cách nhanh chóng, kịp thời, đúng lúc nhất, đảm bảo tính cập nhật, tính thời sự của thông tin. Không những thông tin nhanh nhạy, phong phú đa dạng mà thông tin trên truyền hình phải đảm bảo tính trung thực, độ chính xác cao. Một trong những nguyên tắc của hoạt động báo chí và truyền thông đại chúng là bảo đảm tính khách quan và chân thật. Không những thế thông tin đưa ra phải nhằm những mục đích nhất định. Một yêu cầu khác mà thông tin trên báo chí phải hết sức lưu ý đó là thông tin phải phù hợp với hệ thống giá trị văn hoá và đạo lý của dân tộc, thông tin phù hợp với sự phát triển và phục vụ sự phát triển. Thông tin trên truyền hình cũng phải nhằm vào việc định hướng dư luận xã hội, định hướng thái độ, nhận thức và hành vi cho công chúng. 4.2. Chức năng tư tưởng: Với khả năng tác động một cách rộng lớn, nhanh chóng và mạnh mẽ vào xã hội, hoạt động báo chí nói chung cũng như của truyền hình nói riêng có vai trò và ý nghĩa rất lớn trong công tác tư tưởng. Truyền hình với những lợi thế đặc biệt về âm thanh và hình ảnh có khả năng thể hiện một lượng thông tin lớn sinh động và cụ thể nên có tác động rất lớn đến nhận thức của người xem, từ đó quyết định hành vi của họ.Truyền hình luôn bám sát đời sống thực tiễn, tập trung phản ánh những điển hình trong xã hội, đồng thời phê phán những cái tiêu cực trong xã hội. Truyền hình nói riêng có vai trò rất lớn trong việc tạo ra dư luận xã hội. Dư luận xã hội là phản ứng, thái độ của xã hội đối với một sự kiện, hiện tượng vấn đề hoặc một nhân vật nào đó.Điều đó chứng tỏ nếu thông tin bị bóp méo hay xuyên tạc thì hậu quả sẽ rất lớn vì nó tạo ra dư luận xã hội không tốt mà không dễ gì dập tắt được. 4.3. Chức năng tổ chức – quản lý xã hội: Báo chí nói chung và truyền hình nói riêng đang hàng ngày hàng giờ tham gia vào công tác tổ chức, quản lý xã hội. Truyền hình góp phần tuyên truyền những chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước đến cho nhân dân, đòng thời cũng là diễn đàn để phản ánh những tâm tư nguyện vọng của người dân. Truyền hình là kênh thông tin hai chiều để mọi chính sách mà Đảng và Nhà nước đề ra đều phù hợp với nguyện vọng của nhân dân. Ở góc độ khác, vai trò tổ chức của báo chí truyền hình còn được thể hiện ở các khía cạnh khác như biểu dương nhân tố, hình mẫu tích cực tiên tiến và nhân rộng ra thành phong trào. Trong vai trò quản lý xã hội, báo chí truyền hình đảm nhận vai trò vừa là yếu tố liên kết thông tin, cầu nối, vừa là động lực khơi dậy tiềm năng của chủ thể và khách thể. 4.4. Chức năng chỉ đạo, giám sát xã hội: Chức năng chỉ đạo của báo chí, chủ yếu xuất phát từ nhu cầu của chủ thể quản lý, lãnh đạo nhằm thúc đẩy công việc theo mục tiêu đã đề ra, uốn nắn những lệnh lạc hay cổ vũ mọi người tập trung thực hiện các chỉ tiêu kế hoạch trọng tâm trong từng thời gian. Nhiệm vụ của báo chí là giải thích và giải đáp những vấn đề của cuộc sống, góp phần tháo gỡ và thúc đẩy tình hình phát triển. Báo chí chỉ đạo thông qua việc đăng tải chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, qua việc thông tin, thông qua thuyết phục là chủ yếu. Vai trò tư vấn thuyết phục, định hướng nhận thức thay đổi thái độ và hành vi, do đó hướng dẫn hoạt động thực tiễn được coi là vai trò chỉ đạo của báo chí. Trong Nghị quyết Trung ương 6 (khoá VIII) lần 2, Đảng ta xác định báo chí là một trong 4 hệ thống giám sát xã hội quan trọng. Đặc thù giám sát của báo chí là giám sát bằng dư luận xã hội, bằng tai mắt của nhân dân. đó là sự giám sát mọi nơi, mọi lúc. 4.5. Chức năng phát triển văn hoá và giải trí của truyền hình: Cuộc sống càng hiện đại, con người phải làm việc căng thằng thì nhu cầu giải trí càng cao. Truyền hình đã và đang là sự lựa chọn hàng đầu hiện nay. Nhờ vào khoa học kĩ thuật – công nghệ ngày càng hiện đại, người dân có thể ngồi tại nhà và chọn lựa tất cả những kênh truyền hình mà họ yêu thích. Nếu như phát thanh mới chỉ dáp ứng được yêu cầu về mặt âm thanh thì truyền hình là cả âm thanh và hình ảnh. Ca nhạc, phim ảnh… tất cả những loại hình nghệ thuật đáp ứng nhu cầu giải trí và nâng cao kiến thức của con người đều có thể đáp ứng trên truyền hình. Đây là một ưu điểm đặc biệt mà không phải loại hình báo chí nào cũng có được. Có thể nói, chức năng phát triển văn hoá, giải trí là một trong những chức năng quan trọng của truyền hình, là yếu tố có tính quyết định đến sự phát triển của truyền hình. Thông qua các chương trình truyền hình, khán giả vừa có điều kiện giải trí, vừa có điều kiện nâng cao kiến thức của mình về mọi lĩnh vực trong đời sống xã hội. Bên cạnh đó còn rất nhiều những chương trình ca nhạc, phim truyện đặc sắc đáp ứng tối đa nhu cầu giải trí của công chúng. Truyền hình cũng là một trường học từ xa với rất nhiều những chương trình khoa học thường thức cung cấp kiến thức cho người xem trong mọi lĩnh vực. Hiện nay, Đài Truyền hình Việt Nam đã có những kênh chuyên biệt để tạo sự thuận lợi cho người xem. Kênh VTV 1 là chương trình thời sự, VTV 2 là kênh khoa học, giáo dục và kênh VTV 3 là kênh thể thao giải trí, thông tin kinh tế. Khán giả đang ngày càng có nhiều sự lựa chọn hơn đối với truyền hình. Các chức năng xã hội của báo chí truyền hình quan hệ chặt chẽ, biện chứng với nhau, khó có thể tách bóc từng chức năng trong hoạt động thực tiễn. Nhận thức về chức năng xã hội của báo chí truyền hình cũng có nghĩa là đồng thời nhận thức về vai trò xã hội của nhà báo truyền hình để không ngừng phấn đấu học tập và rèn luyện nhằm góp phần nâng cao năng lực và hiệu quả tác động của báo chí. So sánh báo in, phát thanh, truyền hình, báo mạng: Báo in Phát thanh Truyền hình Báo mạng Ngôn ngữ Sử dụng ngôn ngữ chữ viết, hình vẽ tĩnh, đồ họa. Ngôn ngữ nói và âm thanh hiện trường. Ngôn ngữ, hình ảnh, âm thanh tiếng nói. Chữ viết, hình ảnh tĩnh, động, đồ họa, âm thanh. Đối tượng tiếp nhận Hoàn toàn chủ động. Bị động. Vừa chủ động, vừa bị động. Lưu trữ Dễ dàng, đơn giản chi phí thấp. Phức tạp, tốn kém, không mang tính bền vững. Vừa đơn giản vừa phức tạp. Kỹ thuật Phương tiện kĩ thuật đơn giản Phụ thuộc nhiều vào các yếu tố kĩ thuật. Mã thông tin Đơn điệu về mã. Đối tượng tiếp nhận thông tin phải có trình độ phù hợp mới giải mã được thông tin Mã thông tin phong phú, đa dạng. Giải mã thông tin tốt. Phát hành Chủ yếu bằng hình thức trao tay. Thông qua phát sóng. Hệ thống mạng máy tính. Ưu điểm Phân tích chuyên sâu. Chi phí thấp. Tính phản ánh. Tính cập nhật. II- Truyền hình Việt Nam 1. Quá trình hình thành và phát triển: 1.1. Sự ra đời của Truyền hình Việt Nam: Ngày 7/9/1970, chương trình truyền hình thử nghiệm đầu tiên của nước Việt Nam dân chủ cộng hoà được phát sóng. Chương trình này do Đài tiếng nói Việt Nam thực hiện. Trước đó, ngày 4/1/1968, phó thủ tướng Lê Thanh Nghi ký quyết định số 01/TTG-VP cho phép tổng cục thông tin (trực thuộc Chính Phủ) thành lập "Xưởng phim vô tuyến truyền hình Việt Nam ". Năm 1971, Chính Phủ đã quyết định chuyển xưởng phim vô tuyến truyền hình từ tổng cục thông tin sang Đài tiếng nói Việt Nam, tăng cường cho truyền hình một đội ngũ làm phim thời sự tài liệu có kinh nghiệm thực tế và có một số vốn tư liệu quý. Sau một thời gian làm thử, tối 30 tết Tân Hợi (27/1/1971), nhân dân Thủ đô Hà Nội được xem chương trình truyền hình đầu tiên. Như vậy, ngay từ những chương trình truyền hình thử nghiệm cũng như chương trình phát sóng phục vụ nhân dân đầu tiên, truyền hình Việt Nam đã dùng hình thức phát trực tiếp là do những hạn chế về mặt thiết bị kỹ thuật. Lúc đó chúng ta chưa có máy ghi hình dùng băng từ và cũng chưa có telecine (máy chiếu phim truyền hình). Sau khi thử nghiệm phát sóng thành công, các chương trình thử nghiệm tiếp tục được phát và kéo dài đến tháng 4 năm 1972 khi Mỹ mở rộng chiến tranh bằng không gian đánh phá ác liệt vào Hà Nội . Trong thời gian này các phóng viên, biên tập viên của Đài truyền hình vẫn tiếp tục làm việc nhằm ghi lại những hình ảnh chiến đấu dũng cảm của quân và dân Thủ đô. Những bộ phim tài liệu được thực hiện trong thời gian này như: Hà Nội - Điện Biên Phủ, Hà Nội 5 ngày đọ sức, Tiếng Trống Trường đã giành được nhiều giải thưởng Bông Sen Bạc quốc tế và trong nước. Sau khi hiệp định Pari được ký kết, các chương trình của đài THVN lại được tiếp tục phát sóng. Các chương trình của đài lần lượt được ra mắt công chúng như: Vì an ninh Tổ quốc (27.1.1973) (Buổi phát sóng đầu tiên của chương trình này là tối 16-8-1972), Câu lạc bộ nghệ thuật (21.2.1976) văn hoá xã hội (21.3.1976) Quân đội nhân dân (24-4-1976), thể dục thể thao (26.5.1976), Kinh tế (9.5.1976). 1.2. Thời kỳ phát sóng chính thức hàng ngày: Ngày 16/6/1976 việc khai thác sóng chuyển từ 58 Quán Sứ về trung tâm Giảng Võ. Năm 1976, Đài truyền hình thành phố Hồ Chí Minh đã thử nghiệm phát hình màu. Một năm sau, 1977, Đài truyền hình Trung ương cũng bắt đầu phát thử nghiệm truyền hình màu. Từ giữa năm 1980, khi Đài Hoa sen đi vào hoạt động, chương trình phát sóng của Đài truyền hình Trung ương xen kẽ lúc có màu, lúc không do sử dụng nhiều chương trình màu thu từ Đài Hoa sen. Ngày 1/8/1986, Đài truyền hình Trung ương chuyển hẳn sang phát màu hệ SECAM 3b bằng các thiết bị chuyên dùng, từ bỏ hoàn toàn truyền hình đen trắng. Bắt đầu từ ngày 1/1/1991, hệ truyền hình màu của Đài truyền hình Việt Nam chuyển từ hệ SECAM 3b sang phát bằng hệ PAL/D/K. Từ đầu nhưng năm 1990, nhiều địa phương như Đà Nẵng, Hải Phòng, Quảng Ninh, Nghệ An… lần lượt dùng ngân sách địa phương mua máy phát truyền hình. Đặc biệt là từ khi Đài truyền hình Việt Nam sử dụng vệ tinh để phủ sóng toàn quốc thì các đài truyền hình các tỉnh, thành phố đã có một bước tăng trưởng về số lượng. Ngày 30/1/1991, Chính phủ ra quyết định số 26/CP giao cho Tổng cục bưu điện thuê vệ tinh Intesputnik truyền dẫn tín hiệu phát thanh truyền hình cho các đài địa phương. Từ đầu nhưng năm 1990, nhiều địa phương như Đà Nẵng, Hải Phòng, Quảng Ninh, Nghệ An… lần lượt dùng ngân sách địa phương mua máy phát truyền hình. Đặc biệt là từ khi Đài truyền hình Việt Nam sử dụng vệ tinh để phủ sóng toàn quốc thì các đài truyền hình các tỉnh, thành phố đã có một bước tăng trưởng về số lượng. Ngày 31/3/1998, Đài truyền hình Việt Nam chính thức tách kênh VTV1, VTV2, VTV3. Đây là một bước nhảy vọt của Đài truyền hình Việt Nam về cả nội dung chương trình lẫn thời lượng phát sóng. Đến nay, hệ thống truyền hình Việt Nam đã có 1 Đài truyền hình quốc gia, 5 đài truyền hình khu vực (Huế, Đà Nẵng, Cần thơ, Phú Yên, Sơn La) và 64 đài phát thanh - truyền hình đại phương; 4 kênh truyền hình cáp hữu tuyến CATV; tổng thời lượng 200 giờ/ngày được phủ sóng 80% toàn quốc. Ngoài việc nâng cao cơ sở vật chất, kỹ thuật, trang thiết bị hiện đại về máy móc…. Truyền hình Việt Nam chú trọng việc đẩy mạnh đào tạo đội ngũ cán bộ, công nhân viên, cán bộ kỹ thuật, đặc biệt là đội ngũ phóng viên, biên tập, tiêu chuẩn hoá đội ngũ cán bộ phục vụ cho ngành truyền hình hiện đại phù hợp với xu thế toàn cầu hoá trong truyền thông đại chúng thế giới. 2. Triển vọng phát triển truyền hình Việt Nam: Chúng ta đang sống trong một thế giới có đặc điểm nổi bật là sự bùng nổ thông tin trên phạm vi toàn cầu. Thông tin đã xen vào mọi lĩnh vực, chi phối và làm thay đổi phương thức vận hành, quản lý một số hoạt động xã hội. Các phương tiện thông tin đại chúng trong đó có truyền hình đều đã và đang phát triển nhanh chóng, vượt xa sự hình dung của nhiều người. Ở Việt Nam, báo chí đã và đang có những bước phát triển mạnh mẽ, và những năm tới chắc chắn còn có sự tăng trưởng nữa. Bởi vì, tính bình quân sự tiêu dùng báo chí của nhân dân ta vẫn còn ở mức thấp so với các nước trong khu vực và trên thế giới. Báo chí mà đặc