Đề tài Phân tích tầm quan trọng của địa chính trị và địa chính trị của philippines

Như chúng ta đã biết, trong những năm 60 của Thế kỷ trước, người ta đã từng coi Philippines là một “Nhật Bản thứ hai” với việc nhận được rất nhiều viện trợ từ Mỹ. Thế nhưng điều này đã không thể xảy ra bởi nạn tham nhũng trầm trọng và những chính sách sai lầm của Chính Phủ. Đến thập kỷ 90, Philippines lại tiếp tục phải trải qua cuộc khủng hoảng tiền tệ năm 1997, cuộc khủng hoảng thực sự đã làm suy sụp nền kinh tế của quốc đảo này. Tuy nhiên, trong năm năm đầu của Thế kỷ 21 này, với những cải cách mạnh mẽ từ phía Chính Phủ, nền kinh tế Philippines đã có được những bước phát triển khá tích cực. Philippines là một miền đất nằm trên vùng xích đạo, rất đa dạng và đầy màu sắc, một dân tộc đã hòa đồng nhiều chủng tộc và truyền thống tuyệt vời để trở thành một cá tính Philippines. Philippines là một đất nước của những mâu thuẫn: Những tòa nhà chọc trời bằng betong sang trọng trái ngược một cách gay gắt với những khu nhà ổ chuột, nền y học hiện đại cùng song hành với lối chữa bệnh bằng niềm tin, những tín ngưỡng tự nhiên thuần giáo đan xen những nghi thức trang trọng của Thiên Chúa giáo . Người Philippines trong lịch sử từng lần lượt chịu ảnh hưởng của Trung Quốc, Ấn Độ, Tây Ban Nha và Mỹ . mà kết quả trong họ có một sự kết hợp độc đáo giữa tính cách dễ thương của người Latinh, óc kinh doanh của người Mỹ, sự sùng kính của người Tây Ban Nha, sự ấm áp và hiếu khách của người Malay . họ cũng là một dân tộc rất nhạy cảm về mặt nghệ thuật.

doc39 trang | Chia sẻ: lvbuiluyen | Lượt xem: 2383 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Đề tài Phân tích tầm quan trọng của địa chính trị và địa chính trị của philippines, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
ĐỀ TÀI PHÂN TÍCH TẦM QUAN TRỌNG CỦA ĐỊA CHÍNH TRỊ VÀ ĐỊA CHÍNH TRỊ CỦA PHILIPPINES LỜI NÓI ĐẦU Như chúng ta đã biết, trong những năm 60 của Thế kỷ trước, người ta đã từng coi Philippines là một “Nhật Bản thứ hai” với việc nhận được rất nhiều viện trợ từ Mỹ. Thế nhưng điều này đã không thể xảy ra bởi nạn tham nhũng trầm trọng và những chính sách sai lầm của Chính Phủ. Đến thập kỷ 90, Philippines lại tiếp tục phải trải qua cuộc khủng hoảng tiền tệ năm 1997, cuộc khủng hoảng thực sự đã làm suy sụp nền kinh tế của quốc đảo này. Tuy nhiên, trong năm năm đầu của Thế kỷ 21 này, với những cải cách mạnh mẽ từ phía Chính Phủ, nền kinh tế Philippines đã có được những bước phát triển khá tích cực. Philippines là một miền đất nằm trên vùng xích đạo, rất đa dạng và đầy màu sắc, một dân tộc đã hòa đồng nhiều chủng tộc và truyền thống tuyệt vời để trở thành một cá tính Philippines. Philippines là một đất nước của những mâu thuẫn: Những tòa nhà chọc trời bằng betong sang trọng trái ngược một cách gay gắt với những khu nhà ổ chuột, nền y học hiện đại cùng song hành với lối chữa bệnh bằng niềm tin, những tín ngưỡng tự nhiên thuần giáo đan xen những nghi thức trang trọng của Thiên Chúa giáo ... Người Philippines trong lịch sử từng lần lượt chịu ảnh hưởng của Trung Quốc, Ấn Độ, Tây Ban Nha và Mỹ ... mà kết quả trong họ có một sự kết hợp độc đáo giữa tính cách dễ thương của người Latinh, óc kinh doanh của người Mỹ, sự sùng kính của người Tây Ban Nha, sự ấm áp và hiếu khách của người Malay ... họ cũng là một dân tộc rất nhạy cảm về mặt nghệ thuật. Chương 1. TỔNG QUAN VỀ NƯỚC CỘNG HÒA PHILIPPINES Là một trong mười một thành viên của ASEAN, quần đảo Philippines là một quốc gia có vị trí rất quan trọng trong khu vực cả về kinh tế và quân sự với bao quanh là đường bờ biển rất dài. Trong chương 1 này, chúng ta sẽ có một cái nhìn tổng quan về một đất nước Phi-lip-pin năng động, một thị trường đầy hứa hẹn và tiềm năng. 1.1. Khái quát chung: + Tên nước: Nước cộng hòa Philippines. + Thủ đô: Manila. + Vị trí địa lý: Là một quần đảo ở Đông Nam Á với khoảng 7107 đảo chạy dài từ Bắc xuống Nam giữa vĩ tuyến 4023 – 21025. + Đặc điểm tự nhiên, khí hậu: Đường bờ biển rất dài. 3/4 diện tích là rừng núi, đồng bằng thấp nhỏ hẹp. Đây là khu vực có nhiều động đất và núi lửa với khoảng 10 núi lửa đang trong thời kỳ hoạt động. Khí hậu nhiệt đới gió mùa, thường có bão lớn. Một năm có hai mùa rõ rệt là mùa mưa và mùa khô. + Diện tích: 300.000 km2. + Dân số: 89,4 triệu người (7/2006). + Dân tộc: Gồm 3 nhóm dân tộc chính là: - Indio theo cơ đốc giáo chiếm 3/4 dân số. - Các dân tộc miền núi chiếm khoảng 5% dân số. - Nhóm người Moro theo Hồi giáo chiếm khoảng 5% dân số. Ngoài ra số ngoại kiều (Hoa, Anh, Ấn, Mỹ, Tây Ban Nha, Arập…) chiếm 2%. + Tôn giáo: Thiên chúa giáo là quốc đạo (85% dân số). Hồi giáo (10%), 5% theo đạo Tin lành và các đạo khác. + Ngôn ngữ: Tiếng Tagalog, tiếng Anh được sử dụng rộng rãi và là ngôn ngữ chính. + Đơn vi tiền tệ: Đông Pê-sô (Peso). + Quốc khánh: 12/06/1898. + Lãnh đạo nhà nước hiện nay: - Tổng thống: Bà Gloria Macapagal Arroyo. - Phó tổng thống: Ông Noli De Castro. - Chủ tịch Thượng viện: Ông Manuel B. - Chủ tịch Hạ viện: Ông Jose. - Ngoại trưởng: Ông Alberto. 1.2. Thể chế chính trị: 1.2.1. Thể chế nhà nước: Cộng hòa. + Từ 1972 trở về trước: Theo Hiến Pháp năm 1935, Quốc hội gồm Thượng viện và Hạ viện. Đứng đầu Nhà nước và Chính phủ là Tổng thống với nhiệm kỳ 4 năm do dân bầu trực tiếp. + Từ 1981 – 1985: Theo Hiến Pháp năm 1973, Quốc hội chỉ gồm một viện (bỏ Thượng viện). Đứng đầu Nhà nước là Tổng thống với nhiệm kỳ 6 năm, không được tái cử. Đứng đầu Chính phủ là Thủ tướng. Quyền lực tập trung vào Tổng thống. + Từ 1986 đến nay: Theo Hiến pháp năm 1987, cơ quan lập pháp cao nhất là Quốc hôi bao gồm hai viện. Thượng viện gồm 24 nghị sĩ (nhiệm kỳ 6 năm) và Hạ viện với 200 đến 250 nghị sĩ (nhiệm kỳ 3 năm). + Tổng thống là người đứng đầu Nhà nước và Chính phủ. Tổng thống có quyền: bổ nhiệm các bộ trưởng nội các với sự thong qua của Quốc hội; thành lập các hội đồng… + Cơ chế bầu cử: Theo Hiến Pháp 1987, dân trực tiếp bầu Tổng thống, phó tổng thống và các nghị sĩ. 1.2.2. Tình hình chính trị chính: Philippines là một quốc gia có nhiều đảng phái chính trị khác nhau nên tình hình chính trị trong nước có nhiều bất ổn. Liên minh Lakas-NUCD-UMDP do Tổng thống Arroyo làm Chủ tịch và ông De venecia làm đồng chủ tịch. Hiện nay Liên minh này đổi tên là “Lakas ng Kristiyano at Muslim Democrata “ (Liên minh Sức mạnh quần chúng của những người dân chủ Thiên chúa giáo và Hồi giáo).            1.3. Đối ngoại: Từ năm 1992, Philippines điều chỉnh chính sách đối ngoại với phương châm ngoại giao phục vụ phát triển kinh tế; đẩy mạnh quan hệ với các  nước láng giềng ở Châu Á - Thái Bình Dương.   Hiện nay, Philippines chủ trương chính sách đối ngoại theo hướng đa dạng hoá, đa phương hoá; coi trọng quan hệ với các nước lớn; thúc đẩy hoà bình, ổn định ở khu vực Châu Á – Thái Bình Dương, phát triển quan hệ với ASEAN Chương 2. ĐIẠ LÝ – LỊCH SỬ Nước Cộng hòa Philippines là một hòn đảo gồm một chuỗi 7.107 hòn đảo trải dài từ kinh tuyến 21 Bắc đến kinh tuyến 5 Bắc phía Tây Thái Bình Dương. Đất nước trải ra trên một diện tích 300.00km2, phía Bắc vươn tới Đài Loan và cực nam thì gần đụng tới Borneo. Bờ Tây của nó là biển Nam Trung Hoa và lục địa châu Á, bờ đông là biển Thái Bình Dương. Philippines lớn hơn Vương quốc Anh một chút, nhưng có chiều dài bờ biển gấp đôi Hoa Kì. Địa lý hình thể của Philippines rất đa dạng. Những rặng núi chạy suốt chuỗi đảo làm tương phản với những triền đất dốc xanh rờn và những đồng bằng ven biển rất thích hợp cho nghề nông. Những du khách đầu tiên đến đây đã ví quần đảo này như các viên kim cương và gọi chúng là “Chuỗi ngọc trai Phương Đông”. Không tới một phần ba quần đảo có người ở và diện tích của 11 đảo lớn nhất chiếm tới 95% tổng diện tích quần đảo. 1. Luzon, Visayas và Mindanao Có thể tạm chia quần đảo thành ba vùng chính là Luzon, Visayas và Mindanao. Luzon là đảo lớn nhất, đông dân cư nhất. Thủ phủ Manila có khoảng 10 triệu dân sinh sống nằm ở phía Tây của đảo này. Nhờ có vị trí thuận lợi về sông và biển, Luzon là nơi thích hợp nhất để bố trí trung tâm thương mại và chính trị. Luzon có vịnh Manila, một trong những hải cảng tốt nhất thế giới, lại có diện tích đất nông nghiệp lớn nhất quần đảo. Đây cũng là nơi có mật độ tập trung công nghiệp cao nhất quần đảo. Phía nam Luzon là một dãy các hòn đảo được gọi là Visayas. Nó gồm những đảo quan trọng như Leyte, Negros, Samar, Panay và Cebu. Thành phố Cebu là trung tâm kinh doanh và công nghiệp quan trọng đứng thứ hai chỉ sau Manila. Xa hơn nữa về phía nam là đảo lớn thứ nhì của quần đảo, đó là Mindanao, nơi có những nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú nhất Philippines. Các cộng đồng tín đồ Islam Philippines và các nhóm dân bản xứ khác chống lại công cuộc thuộc địa hóa đến sinh sống trên đảo này, và đã uốn nắn nền văn hóa của Mindanao gần với nền văn hóa cổ truyền Đông Nam Á hơn là với nền văn hóa Tây hóa của Manila. Mặc dù hiện nay những người định cư theo đạo Cơ đốc chiếm đa số ở đây, Mindanao trên thực tế vẫn còn khá biệt lập về mặt văn hóa và gần như bị bỏ lơ. Những nhà cầm quyền ở Manila thỉnh thoảng vẫn lưu ý khách du lịch, dù chỉ nhắc khéo một cách xa xôi, về việc phải xin hộ chiếu nếu muốn đặt chân lên đất Mindanao. 2. Miền đất của núi lửa và địa chấn Sự hình thành về mặt địa chấn của Philippines diễn ra song hành với những đợt phun trào của núi lửa, những dịch chuyển trong sắp xếp địa tầng của đại dương, làm cho các hòn đảo cứ nhô lên rồi sụt xuống, và kết quả là tạo ra những ngọn núi và những rãnh nứt. Không phải tất cả những biến động địa chất này đều mang theo thảm họa. San hô, vốn phát triển rất nhanh ở trong những vùng nước ấm của Philippines, đã tích tụ lại thành nền cho các hòn đảo. Sau này, vào thời kì băng hà, những chiếc cầu đất đã nối liền quần đảo này với các đảo khác và lục địa châu Á. Điều đó giải thích sự tương đồng về hệ động thực vật của Philippines với hệ động thực vật ở các quần đảo Celebes, Moluccas, Borneo và thậm chí là ở Đài Loan. Philippines là miền đất của những điều trái ngược. Nó được thiên nhiên ban tặng cho nguồn tài nguyên rất phong phú, cho dù thiên nhiên cho đó rồi cũng lấy đi đó, một di sản mà người dân đất này không lựa chọn nhưng phải sống chung với nó. Philippines nằm trong phần hoạt động của vùng đứt gãy của vỏ trái đất chạy quanh Thái Bình Dương, có tên gọi là vành đai Địa chấn Thái Bình Dương. Cứ 10 năm một lần đất nước này lại bị một trận động đất cực kì lớn (từ 7.75 độ richte trở lên) và bảy trận động đất lớn (từ 7.0 đến 7.45 độ), ngoài ra mỗi năm còn có năm trận động đất trung bình (từ 6.0 đến 6.9 độ). Quần đảo còn nổi tiếng là vòng lửa, một vành đai núi lửa vòng quanh Thái Bình Dương và hiện có 21 núi lửa hoạt động. Mặc dù mỗi lần các núi lửa này phun trào là một lần gây thiệt hại lớn, nhưng cũng nhờ đó mà các đất đai ở quanh vùng núi lửa lại cực kì màu mỡ, ngoài ra lại còn có thêm nguồn nhiệt năng vô cùng nhiều nữa. Những ngọn núi lửa lớn phải kể đến là Mayon, Teal, Hibok – Hibok và Kamlaon. 3. Khí hậu Giống như hầu hết các nước láng giềng vùng Đông Nam Á, khí hậu của Philippines nhìn chung là nóng (nhiệt độ trung bình là 270c) và nhiều mưa. Nơi đây có thể chia ra làm ba mùa: mùa nóng, mùa mưa và mùa lạnh. Từ tháng Ba đến tháng Sáu khí hậu rất nóng và khô, từ tháng Bảy đến tháng Mười mưa nhiều, thời tiết cực kì ẩm ướt, từ tháng Mười một đến tháng Hai lại mát mẻ và khô ráo. 4. Bão biển Bão biển (Typhoon) ở vùng xích đạo cũng giống như bão Hurricane ở vùng Bắc và Trung Mỹ. Nó là khối không khí khổng lồ chuyển động dữ dội và quay ngược chiều kim đồng hồ. Nhưng ở trung tâm của cơn bão – mắt bão thì lại rất tĩnh lặng. Bão thường kèm theo những cơn mưa lớn gây lụt lội và đôi khi là sóng thần, xảy ra trong những tháng có gió mùa tây nam. Ở Philippines người ta tính cường độ bão bằng cấp gió. Trung bình hàng năm có 21 cơn bão đổ vào Philippines gây thiệt hại lớn về người và của. Bão Typhoon thường quét qua một đường cong nhẹ khi đi qua quần đảo, nhưng cũng có những cơn bão không chỉ quét qua một lần mà là vài lần hay quần qua quần lại rất lâu. 5. Hệ thực vật Philippines là một trong những nước có hệ thực vật phong phú với trên 12.000 loài. Trong số những câu có hoa thì họ hoa lan là nhiều nhất với khoảng 940 loài, trong đó 790 loài có gốc gác tại chỗ. Philippines cũng um tùm các loài cây mọc tán, mọc cả ở các rừng mưa nhiệt đới trong đất liền, tổng cộng bao phủ 15 triệu ha, nghĩa là gần một nửa diện tích của nước này. 6. Hệ động vật Đông vật đất liền cơ bản cũng giống như ở các đảo khác trong vùng như Borneo và Java. Những dải đất bắc cầu nối quần đảo với đất liền thời cổ đã tạo điều kiện di thực cho các giống loài đến từ Đông Nam Á. Các thương nhân và những kẻ chinh phục cũng mang đến đây một số loài động vât, bổ sung cho quỹ động vật bản sứ. Chim ở đây cũng có khoảng 800 loài, còn động vật biển thì phong phú nhất châu Á. Các rặng san hô ngầm ở Philippines nổi tiếng về kích cỡ cũng như sự đa dạng của các loài hản sản sinh sống ở đó. Mặc dù có rất nhiều loài sinh vật sống trên đảo nhưng số lượng cá thể của mỗi loài thì không được nhiều. Thật ra, điều này có thể giải thích bởi đặc điểm có quá nhiều đảo nhỏ của đất nước này nhưng con người cũng phải chịu một phần trách nhiệm. Hậu quả là nhiều loài thú chỉ có ở Philippines đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng. Loài Tamaraw, một họ hàng hoang dã và nhỏ con hơn của trâu nước chỉ còn tìm thấy trên đảo Mindoro. Đại bàng săn khỉ, loài đại bàng lớn nhất, đang là mối quan tâm của toàn thế giới. Kiêu hãnh và nhạy cảm, loài đại bàng này chỉ còn thoi thóp trong những khu rừng bị đốn trơ trọi. Các động vật khác đang có nguy cơ tuyệt chủng là hươu chuột, chim Koch’s Pitta, chim bồ nông, loài khỉ đêm nhỏ nhất và hạc Sarus. Các loài động vật cũng là phương tiện sinh sống quan trọng của người dân. Trong đó quan trọng nhất đối với người nông dân Philippines là loài trâu nước nhỏ. Cần cù và có thể làm được những công việc nặng nhọc, con trâu nước được xem như biểu tượng cho đức tính siêng năng cần cù và kiên nhẫn của người dâu nước này. 7. Manila Thủ phủ Từ nhiều thế kỉ nay, thành phố cổ Manila vẫn là thủ đô của đất nước mãi cho đến khi ai đó có lo ngại về sự chật chội, về tỷ lệ phạm tội ngày một tăng, về tiếng tăm ngày càng suy đồi của Manila, nên đã quyết định xây dựng một thủ đô mới ở nơi ngoại ô rộng rãi tươi mát của Quezon City. Tuy vậy, không hiểu vì một lý do nào đó mà Quenzon City lại không được nhiều người biết tới. Không thể nào làm ngơ hay quên đi được tầm quan trọng và tiếng tăm về mặt lịch sử của Manila. Ngày nay Manila lại trở lại là thủ đô. Nó là một phần của vùng đô thị Manila Thủ Phủ bao gồm 4 thành phố và những thị trấn trong bán kính 80km. Vào cuối thế kỉ 20, Manila thủ phủ mở rộng theo chiều ngang đảo Luzon ra đến Infanta, Quezon nằm bên bờ biển Thái Bình Dương và như vậy sẽ trở thành một trong những thành phố lớn nhất châu Á. 8. Manila lịch sử Truyện thuyết kể rằng Thành phố mang tên loài cây milad trôi nổi trên sông Pasig do đó tên thuở ban đầu là Maynilad. Vì có một hải cảng rất tốt, Manila không khỏi quyến rũ các nhà khai phá, các thương gia và dân định cư. Khi người Tây Ban Nha phát hiện ra Manila thì nó đã là một công trình khá thịnh vượng. Ngoại trừ một thời gian ngắn bị người Anh chiếm đóng, người Tây Ban Nha đã thành công trong việc giữ nó tách biệt và thuần túy Tây Ban Nha. Tuy nhiên thành phố đã phát triển ra ngoài khuôn viên của tường thành, và khi người Mỹ đến thì các thành phố nằm trong bức tường chỉ còn là một quận bình thường mà thôi. Manila vẫn luôn là cứ địa của quyền lực chính trị. Manila đã từng là địa điểmcủa những biến cố lịch sử quan trọng như việc hành quyết Jose Rizal tại Bagumbayan, việc thành lập nước Cộng hòa Philippines năm 1945, Manila cũng gánh chịu những thảm họa thiên nhiên và lịch sử. Trong thế chiến thứ hai nó là thành phố bị tàn phá nặng nề nhất thế giới chỉ sau Warsaw – thủ đô của Ba Lan. Nhưng dù có biến cố này, Manila vẫn sống và vẫn trụ lại. Cũng như rượu để lâu năm, càng cổ xưa lại càng thêm hương vị. Đã có lúc người ta cho rằng thủy tổ của người Philippines là thổ dân Negrito (Aeta), có vóc dáng thấp bé, da sậm, tóc quăn. Tuy nhiên những phát hiện gần đây cho thấy rằng học là những di dân ở Đông Nam Á, đến quần đảo này trên 22.000 năm trước. Sau khi dải đất nối liền quần đảo này với lục địa và các đảo lân cận chìm xuống biển cả, việc di cư thường bằng đường biển. Một giả thuyết khác nói về ba nhóm người đã đến đây, một nhóm thấp và chắc người đến từ Indonesia, hai nhóm kia cao và mảnh mai hơn đến từ Malaysia. Những người đến sau đã xua đuổi những cư dân đến trước lên vùng cao hơn còn họ thì thành lập những cộng đồng thôn xóm sinh sống ven biển và lưu vực các con sông. Và đã từ lâu họ hình thành một lối sống riêng biệt, lối sống này còn được các thủy thủ và thương nhân đến từ Trung Hoa, Ả Rập và Ấn Độ bổ sung và làm cho phong phú thêm. 9. Xã hội tiền Tây Ban Nha Những người dân của thời kì tiền Tây Ban Nha nhóm họp thành các cộng đồng dựa trên cơ sở thân tộc được gọi là Barangay, đó là tên gọi của chiếc bè vượt biển đã đưa họ tới xứ này. Sử sách chép lại rằng ở đây đã có một nền văn minh phát triển dựa trên nghề trồng lúa nước, câu cá, dệt vải, khai mỏ và buôn bán. Họ dùng tiền vỏ sò, dùng chữ viết kiểu Ấn Độ khắc lên thanh tre. Họ tuân thủ luật lệ, được một hội đồng bô lão chỉ huy, họ thờ cúng tổ tiên gọi là Anitos và cũng thờ cúng các thế lực thiên nhiên vây quanh họ. Người Trung Hoa đã mang đến cho họ đồ gốm, dạy họ phương pháp canh tác tiến bộ và nghệ thuật nấu nướng. Người Ấn Độ thì làm giàu thêm ngôn ngữ và chữ viết của họ. Người Ả Rập mang đến nghệ thuật buôn bán và đạo Islam, và đạo Islam đã bắt rễ ở Mindanao miền Nam. Mặc dù có vẻ là một xã hội mở cửa phóng khoáng, những những người Philippines thời kì tiền Tây Ban Nha luôn sa vào những tranh chấp vặt vãnh giữa các thị tộc và vì thế mà bị chia rẽ. Người Tây Ban Nha chẳng thể tìm đâu ra một dân tộc dễ bị thuộc địa hóa hơn thế. 10. Thời kì bị Tây Ban Nha chiếm đóng Để tìm con đường mới đi đến quần đảo hương liệu, Ferrdinand Magellan giương buồm đi tìm xứ Ấn Độ vào ngày 16/3/1521. Cùng với các giáo sĩ, ông ta đã bắt đầu công cuộc thuộc địa hóa bằng cách cải đạo cho các tù trưởng và gia đình họ sang đạo Cơ đốc. Năm năm sau, một cuộc viễn chinh khác quyết tâm hơn do Miguel Lopez de Legaspi dẫn đầu đã được thực hiện. Được trang bị bằng những kinh nghiệm có được khi đi chinh phục và cai trị ở Mehico, Legaspi đã thành công trong việc thiết lập một căn cứ hùng mạnh ở Luzon và Visayas. Ông ta gọi quần đảo này là Philippines để vinh danh vua Philip đệ nhị của Tây Ban Nha. Ông ta đã đánh bại các tù trưởng nhỏ bé và thưởng cho những người tham gia vào công cuộc chinh phục những vùng đất rộng mênh mông, những lãnh địa khổng lồ sau này được khai thác bằng nhân công bản sứ và đã cung phụng cho người Tây Ban Nha một cuộc sống sung túc và một địa vị xã hội ăn trên ngồi trốc. Tây Ban Nha đã cai trị Philippines thông qua Mehico. Những chiếc tàu khổng lồ đã đi qua đi lại giữa Manila và Acapulo chở đầy tơ lụa, đồ gốm, vàng và hương liệu đến châu Âu làm giàu không kể xiết cho những nhà đầu tư. Những người Tây Ban Nha không thể nào củng cố vị thế của mình trên quần đảo này nếu không có những nhà truyền giáo giúp họ thuần phục trái tim của những người bản xứ. Tự cho mình phải cứu giúp những linh hồn ngoại đạo, các tu sĩ đã bắt tay vào một chiến dịch cải đạo mạnh mẽ, Cơ đốc hóa phần lớn cư dân của vùng thấp chỉ trong một thời gian ngăn. Họ xây dựng nên những nhà thời làm nơi tập trung các sinh hoạt cộng đồng của thành phố. Thế lực và ảnh hưởng của họ sánh ngang bằng và có khi còn lấn át cả chính quyền thế tục. Trong suốt 300 năm ở Philippines chưa từng xảy ra sự tách biệt giữa giáo hội và chính quyền. Người Tây Ban Nha là những ông chủ khắc nghiệt. Họ áp đặt chế độ lao động cưỡng bức và đòi hỏi sự cung phụng vô lý từ người dân bản xứ mà họ gọi một cách miệt thị là những người Indio (mọi). Mặc dù dễ bảo, nhưng các thổ dân vẫn thường bị dồn vào thế bắt buộc phải nổi loạn để rồi dễ dàng bị đè bẹp bởi chiến thuật “chia để trị” và vũ khí của người Tây Ban Nha. Mãi cho đến TKXIX, mới có được một phong trào phản kháng dài lâu. Sự xuất hiện của tầng lớp trung lưu đã giúp cho con cái các gia đình giàu có được hưởng nền giáo dục châu Âu cùng với nó là những tư tưởng tự do. Những người trong phong trào truyền bá đã đấu tranh đòi cải cách và truyền bá những kiến thức chống lại giới tăng lữ. Trong số đó nổi bật nhất là Jose Rizal. Việc ông bị bắt giữ và hành quyết đã châm dầu ngọn lửa cách mạng vào năm 1896. Ngày 12/6/1898 nước Cộng hòa Philippines lần đầu tiên được tuyên bố thành lập. 11. Cuộc phiêu lưu của Hoa Kì Nền Cộng hòa sống chẳng được bao lâu. Tướng Aguinaldo, thủ lĩnh của các chiến lược cách mạng, bị lưu đày. Trong lúc đó, cuộc chiến Tây Ban Nha – Hoa Kì bùng nổ. Tháng 5/1898 đô đốc hải quân George Dewey đưa tàu chiến vào vịnh Manila tiêu diệt hạm đội Tây Ban Nha. Người Philippines đã giúp đỡ người Mỹ vì nghĩ rằng sẽ được trao nền độc lập, nhưng họ hoảng hồn khi thấy người Mỹ đổ bộ lên Philippines như những kẻ chiếm đóng chứ không phải như đồng minh. Tháng 12/1898, Tây Ban Nha đã nhượng lại Philippines cho Hoa Kỳ để lấy 20 triệu đô la. Giận dữ và thất vọng, người Philippines lại nổi loạn và kết quả là cuộc chiến đẫm máu nhất trong lịch sử đã diễn ra. Cuối cùng quần đảo này cũng trở nên yên bình trở lại vào năm 1902, miếng mồi nhử về những cơ hội kinh tế và giáo dục cho tất cả mọi người quá mạnh mẽ đã lấn át đi mọi sự kháng cự. Đã đến lúc Hoa Kỳ thấy phải chuẩn bị cho Philippines được tự trị. Hoa Kỳ áp dụng định chế và quy trình chính trị ở đất nước này theo kiểu Hoa Kỳ và mở rộng thị trường Philippines ra phương Tây để đất nước này tự túc về kinh tế. Quan trọng nhất là việc xây dựng các trường học để giáo dục người Philippines. Trong khi Tây Ban Nha từ chối mọi nền giáo