Nếu như ở Phương Tây - Hi Lạp cổ đại là đỉnh cao của văn minh nhân
loại, thì ở Phương Đông - Trung Quốc cổ đại cũng được đánh giá như vậy.
Một trong những đỉnh cao của văn minh Trung Hoa chính là văn học nghệ
thuật, đặc biệt là thơ ca. Khái niệm thi (thơ ca) ra đời từ rất sớm ở Trung
Quốc, ít ra là đã ba nghìn năm [33, tr. 212]. Có thể hiểu thơ dưới nhiều cách
khác nhau, nhưng “thời này phổ biến công nhận lối cắt nghĩa thơ (thi) xuyên
qua chí, nhìn thấy trong thơ một rung động tinh thần nảy sinh trong tim nhà
thơ và sau đó thể hiện ra lời” [33, tr. 213]. Đã nghìn năm trôi qua, khái niệm
thơ có nhiều thay đổi nhưng nó vẫn là tiếng lòng, tiếng nói của tình cảm, tiếng
nói tri âm. Thi (thơ ca) dù được hiểu như thế nào đi chăng nữa thì “nó vẫn là
một trong những khái niệm quan trọng nhất của tư tưởng văn học truyền
thống của Trung Hoa”. [33, tr. 211]
                
              
                                            
                                
            
 
            
                 154 trang
154 trang | 
Chia sẻ: duongneo | Lượt xem: 3036 | Lượt tải: 5 
              
            Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Luận văn Khuất Nguyên - Con người và thơ ca trong văn học Trung Đại Việt Nam, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO 
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH 
 Võ Hương Giang 
LUẬN VĂN THẠC SĨ VĂN HỌC 
 Thành phố Hồ Chí Minh – 2008 
BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO 
TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH 
VÕ HƯƠNG GIANG 
Chuyên ngành : Văn học nước ngoài 
Mã số : 60 22 30 
LUẬN VĂN THẠC SĨ VĂN HỌC 
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC 
PGS. TRẦN XUÂN ĐỀ 
Thành phố Hồ Chí Minh – 2008 
LỜI CẢM ƠN 
Nhờ sự giúp đõ của thầy cô, gia đình và bạn bè, luận văn của tôi đã 
được hoàn thành. 
Để tỏ lòng tri ân tôi xin gởi những lời cảm ơn chân thành đến tất cả 
mọi người. 
Trước hết tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc PGS. TRẦN XUÂN 
ĐỀ, nguời đã tận tình hướng dẫn, giúp đỡ tôi trong suốt quá trình thực 
hiện luận văn. 
Xin gửi lời cảm ơn đến các giáo sư đã giảng dạy tôi trong thời gian 
học tập tại trường Đại học Sư Phạm Thành Phố Hồ Chí Minh. 
Xin gửi lời cảm ơn đến Ban Giám hiệu, Phòng Khoa học công nghệ 
Sau đại học đã tạo điều kiện để tôi được hoàn thành luận văn. 
Xin cảm ơn quý thầy cô của tổ bộ môn Văn học nước ngoài, khoa 
Ngữ văn trường Đại học Sư Phạm Thành Phố Hồ Chí Minh đã động viên 
cũng như tạo mọi điều kiện cho tôi trong quá trình học tập, nghiên cứu 
và hoàn thành luận văn. 
Xin cảm ơn chân thành và sự tri ân sâu sắc đến ba mẹ và những 
người thân trong gia đình đã giúp đỡ và động viên trong suốt thời gian 
tôi học tập và nghiên cứu. 
Cuối cùng là lời cảm ơn đến bạn bè đã chia sẻ, động viên giúp tôi 
hoàn thành luận văn này. 
 Võ Hương Giang 
MỞ ĐẦU 
1. Lý do chọn đề tài 
Nếu như ở Phương Tây - Hi Lạp cổ đại là đỉnh cao của văn minh nhân 
loại, thì ở Phương Đông - Trung Quốc cổ đại cũng được đánh giá như vậy. 
Một trong những đỉnh cao của văn minh Trung Hoa chính là văn học nghệ 
thuật, đặc biệt là thơ ca. Khái niệm thi (thơ ca) ra đời từ rất sớm ở Trung 
Quốc, ít ra là đã ba nghìn năm [33, tr. 212]. Có thể hiểu thơ dưới nhiều cách 
khác nhau, nhưng “thời này phổ biến công nhận lối cắt nghĩa thơ (thi) xuyên 
qua chí, nhìn thấy trong thơ một rung động tinh thần nảy sinh trong tim nhà 
thơ và sau đó thể hiện ra lời” [33, tr. 213]. Đã nghìn năm trôi qua, khái niệm 
thơ có nhiều thay đổi nhưng nó vẫn là tiếng lòng, tiếng nói của tình cảm, tiếng 
nói tri âm. Thi (thơ ca) dù được hiểu như thế nào đi chăng nữa thì “nó vẫn là 
một trong những khái niệm quan trọng nhất của tư tưởng văn học truyền 
thống của Trung Hoa”. [33, tr. 211] 
Từ khi ra đời cho đến nay, không biết bao nhiêu lời nhận xét được các 
nhà nghiên cứu gán cho thơ Trung Hoa đó là “Trung Quốc là đỉnh cao của 
thơ ca nhân loại” hay “Thơ quả là tôn giáo của người Trung Hoa” [18, tr. 
94]. Theo Lâm Ngữ Đường, ở Trung Quốc thơ có nhiệm vụ thay thế tôn giáo, 
nghĩa là có nhiệm vụ làm cho tâm hồn thanh khiết, cảm được cái bí mật cùng 
cái đẹp của vũ trụ, gây cho con người tấm lòng thương đồng loại và mọi sinh 
vật [18, tr. 92]. Quả nhiên, đối với người Trung Quốc, thơ ca có một sức 
mạnh vô biên, nó dạy cho con người biết bao điều trong cuộc sống: biết yêu 
con người, yêu thiên nhiên, biết tận hưởng cuộc đời bình dị, biết giữ được một 
lý tưởng hiền lương, thanh khiết, biết vượt lên mọi kiếp trần lao khổ Những 
điều mà thơ ca dạy cho người Trung Hoa thật vô cùng quý báu cho mỗi người 
chúng ta. Cái muốn biết thật vô cùng, vô tận trong kho tàng kiến thức của 
nhân loại nhưng những cái cần biết kia mới là nền tảng để con người tiếp tục 
một cuộc hành trình dài trong cuộc đời của mỗi con người. 
Có lẽ trong thời buổi hiện đại này không còn mấy ai mặn mà với thơ ca 
để rồi còn được học những bài học quý báu ấy. Nhưng giữa bộn bề của sự 
mưu sinh, giữa lo toan nhọc nhằn của cuộc sống đôi lúc con người cũng cần 
lắng lại lòng mình, nhìn lại mình, trở về với chính mình, và chính lúc này đây 
thơ ca như dòng suối ngọt ngào thấm vào mảnh đất khô cằn của tâm hồn con 
người khiến họ biết mở rộng lòng mình để đón nhận vạn vật, biết lắng nghe, 
chia sẻ và đồng cảm với mọi người xung quanh. Cuộc đời này cần lắm những 
con người như vậy. 
Có hiểu được tầm quan trọng của thơ ca trong thế giới tinh thần của 
người Trung Quốc chúng ta mới hiểu được vì sao người Trung Quốc lại biết 
làm thơ sớm như vậy? Kinh thi là một bộ tổng tập thơ ca sớm nhất của người 
Trung Quốc xuất hiện ở Phương Bắc. Ở Phương Nam lại hưng khởi một thể 
thơ mới - Sở từ - mang âm hưởng dân ca Sở, đậm đà màu sắc địa phương Sở 
và nhà thơ vĩ đại Khuất Nguyên là người đại diện bất hủ. Nghiên cứu con 
người và thơ ca của Khuất Nguyên trong thời điểm hiện nay là một vấn đề 
nan giải, bởi lẽ tài liệu về cuộc đời ông không nhiều, thơ ca của ông để lại cho 
người đời sau cũng ít (khoảng 25 bài) “nhưng qua những bài thơ còn lại của 
ông, chúng ta có thể biết tường tận về cuộc đời chìm nổi của một con người 
từng ôm ấp những hoài bão lớn lao và đã đấu tranh đến cùng để bảo vệ nó”. 
[15, tr. 34] 
Là một nhà chính trị trẻ đầy triển vọng, là một người có nhân cách cao 
quý, luôn hết lòng vì nước, vì dân, hơn lúc nào hết Khuất Nguyên muốn đem 
tài đức của mình ra phục vụ cho nước, cho dân nhưng không được vua tin 
dùng, còn bị ghen ghét gièm pha. Hụt hẫng, thất vọng, đau buồn, chán nản 
không khiến ông lùi bước dù phía trước còn lắm chông gai. Có nhà nghiên 
cứu đã nhận xét: “Phẩm chất trong sáng được rèn luyện, ý chí kiên cường đến 
chết cũng không thay đổi, đã giúp ông trong nghịch cảnh viết được những bài 
thơ rạng rỡ như thời trăng” [49, tr. 43]. Do đó nghiên cứu con người và thơ 
ca của Khuất Nguyên càng giúp chúng ta có điều kiện hiểu rõ hơn nhân cách 
của ông và những vần thơ bay bổng diệu kì của con người hết mực tài hoa 
này. 
Việt Nam trải qua hơn một ngàn năm Bắc thuộc, chịu sự đô hộ của 
phong kiến phương Bắc nên những phong tục, tập quán dường như đã thấm 
sâu trong tâm trí của mỗi người. Không chỉ có phong tục, tập quán mà văn 
chương cũng có những ảnh hưởng khá sâu đậm đối với chúng ta, đặc biệt là 
các nhà tư tưởng lớn, nhà thơ và thơ ca của họ đã trở thành nguồn đề tài để 
các nhà thơ Việt Nam khai thác và khám phá. Do vậy, tìm hiểu con người và 
thơ ca Khuất Nguyên trong sự so sánh đối chiếu với các nhà thơ Việt Nam 
cũng giúp cho ta có dịp hiểu rõ hơn, sâu hơn tấm lòng của các nhà thơ Việt 
Nam dành cho bậc vĩ nhân. 
Theo sự quan sát của chúng tôi, hiện nay ở Việt Nam, việc nghiên cứu 
thơ ca Khuất Nguyên nói riêng, cũng như việc nghiên cứu sự ảnh hưởng của 
Khuất Nguyên đối với các nhà thơ Việt Nam nói chung cũng còn hạn chế. 
Với tấm lòng kính trọng và yêu mến một người có nhân cách lớn và với 
những lý do đã nêu ở trên, chúng tôi quyết định nghiên cứu đề tài “Khuất 
Nguyên - con người và thơ ca trong văn học Trung Đại Việt Nam” một 
phần để bài tỏ tình cảm và quan trọng hơn là góp một phần công sức nhỏ bé 
của mình vào việc bổ sung cho nền nghiên cứu văn học nước nhà thêm những 
công trình mới. 
2. Lịch sử vấn đề 
Thơ Khuất Nguyên ra đời cách chúng ta hơn hai nghìn năm, đó là một 
quãng thời gian khá dài để có thể thay đổi mọi thứ trong cuộc đời. Thế nhưng, 
những gì còn đọng lại cho thế hệ hôm nay từ thơ ca cũng như nhân cách của 
Khuất Nguyên thì vẫn còn nguyên vẹn. 
Trong suốt tiến trình phát triển của lịch sử thơ ca nói riêng cũng như lịch 
sử văn học Trung Quốc nói chung không thể không nhắc đến “hai đỉnh cao 
xuất hiện sớm nhất trong lịch sử văn học Trung Quốc” là Kinh thi và Sở từ. 
Và ngôi sao sáng của thời đại này không ai xa lạ chính là Khuất Nguyên. Sau 
này khi thơ ca của Trung Quốc thực sự phát triển lên đến đỉnh cao của nhân 
loại thì trên thi đàn văn học của xứ sở thơ ca này không chỉ có một hay vài 
ngôi sao sáng nữa mà xuất hiện rất nhiều ngôi sao sáng khác. Tài năng và tên 
tuổi của họ mãi được lưu danh hậu thế. Mặc dù Khuất Nguyên không được 
chúng ta nhắc nhiều như Đào Tiềm, Đỗ Phủ, Lý Bạchcó thể do thời đại của 
ông đã cách quá xa chúng ta, hoặc tư tưỏng thời ấy còn quá sơ khai, thế 
nhưng những gì chúng ta biết được về con người tài giỏi cả về chính trị lẫn 
thơ ca vẫn đáng để chúng ta khám phá và học hỏi. Có thể nói, nghiên cứu thơ 
ca cũng như những nét cao đẹp về phẩm chất và nhân cách của Khuất Nguyên 
được khá nhiều nhà nghiên cứu bàn đến, tuy chưa đầy đủ và hệ thống nhưng 
dù sao cũng giúp người đọc hình dung được về con người tài giỏi này. Dù 
chưa có nhiều bài viết theo dạng khảo luận, chuyên đềnhưng cuộc đời và 
thơ ca của Khuất Nguyên cũng được đề cập ở các bài viết dưói dạng tìm hiểu 
hoặc điểm qua một vài nhận xét chung về địa vị và ảnh hưởng trên văn đàn 
văn học sử của Trung Quốc nói chung và nền văn học cổ điển của Việt Nam 
nói riêng. Qua đó, người viết có những cơ sở ban đầu trong việc đánh giá, 
nhận xét về vị trí của Khuất Nguyên trong lòng độc giả Việt Nam. 
Ở Trung Quốc, Khuất Nguyên được các nhà nghiên cứu viết khá kỹ về 
những ảnh hưởng của ông trên thi đàn văn học. Trong cuốn “Lịch sử văn học 
Trung Quốc”, Dư Quan Anh, Tiềm Chung Thư, Phạm Ninh dành hơn hai 
trang giấy để nói về địa vị và ảnh hưởng của ông trong lịch sử văn học. 
Những tác giả này đánh giá rất cao Khuất Nguyên, họ cho rằng: “tư tưởng yêu 
nước của Khuất Nguyên, lòng kiên trì lý tưởng trong sự nghiệp đấu tranh 
chính trị và tinh thần hi sinh thà chết chứ không chịu khuất phục của ông đã 
gây được một ảnh hưởng vô cùng to lớn đối với các nhà văn đời sau” [55; tr. 
119]. Bởi lẽ, họ tìm thấy ở Khuất Nguyên tư tưởng lớn, nhân cách lớn và xem 
Khuất Nguyên như người bạn tri kỷ với những mối đồng cảm sâu xa. Đó là 
Giả Nghị, là Tư Mã Thiên. Dường như tinh thần vĩ đại của Khuất Nguyên đã 
truyền cho họ một sức mạnh lớn lao dám đứng lên đấu tranh chính trị, vạch 
trần và phê phán nền chính trị đen tối hoặc có khi quên thân mình hi sinh vì lý 
tưởng tốt đẹp. Không chỉ ảnh hưởng về nội dung mà phương pháp biểu hiện 
nghệ thuật của ông cũng có ảnh hưởng rất lớn. Để chứng minh cho ý kiến trên 
các tác giả đã dẫn một đoạn trích ở thiên Biện tao trong “Văn tâm điêu long” 
của Lưu Hiệp. 
“Khi ông diễn tả nỗi oan ức của mình thì làm cho độc giả vô cùng xúc 
động, khi ông phô bày nỗi đau khổ biệt li thì làm cho người đọc cùng xót 
thưong sâu sắc, khi nói đến núi sông thì chỉ nghe âm thanh mà tưởng tượng 
thấy cảnh núi cao, sông sâu, khi nói đến bốn mùa thì xem văn như thấy thời 
tiết đổi thay. Về sau, Mai Thặng, Giả Nghị (những nhà từ phú có tiếng đời 
Hán) phỏng theo phong cách đó, cho nên tác phẩm mới hay. Tư Mã Tương 
Như, Dương Hùng (cũng là những nhà từ phú nổi tiếng đời Hán) theo cái tinh 
thần của ông nên văn chương mới kì diệu. Chiếc áo lông của ông bao trùm 
lên các nhà làm từ không phải chỉ có một thời đại. Những nhà văn hậu thế có 
tài đều hấp thu tư tưởng trong tác phẩm của ông, còn những nhà văn tầm 
thường cũng nhặt nhạnh được lời văn đẹp đẽ.” [55, tr. 120] 
Tương tự, trong cuốn “Văn học sử Trung Quốc”, một nhóm tác giả khác 
như Chương Bồi Hoàn, Lạc Ngọc Minh cũng đưa những ý kiến của mình khi 
xét về địa vị ảnh hưỏng của Khuất Nguyên. Qua đó, các tác giả cũng đã khái 
quát được phần nào tầm quan trọng của Khuất Nguyên trên thi đàn văn học. 
Nói như các nhà nghiên cứu : nếu xét về địa vị của Khuất Nguyên trong xã 
hội thời bấy giờ ông là một nhà chính trị chứ không phải là một “thi nhân” 
theo ý nghĩa thông thường. Nhưng những tác phẩm ông để lại cho đời đã 
được mọi người đánh giá rất cao và ông thực sự là “một thi nhân vĩ đại trong 
lịch sử văn học Trung Quốc”. Khuất Nguyên là một người có nhân cách cao 
thượng, luôn hết lòng vì nước, vì dân. Với tư tưởng ấy mà mãi cho đến ngày 
nay ông vẫn được đánh giá rất cao với tư cách là một người yêu nước kiên 
định, trung thành với lý tưởng nhân sinh. Vì theo đuổi lý tưởng mà ông sẵn 
sàng đối kháng với tập đoàn thống trị cho nên ông thà chết chứ không chịu 
khuất phục. “Ông là một người tuẫn nạn cho lý tưởng, cho nên người hậu thế 
nhận được từ ông một sự xúc động và kêu gọi cực kỳ to lớn. Phương thức lập 
thân xử thế của ông cũng được những văn nhân đời sau xem là một tấm 
gương để bắt chước” [24; tr. 223] 
Ở đây, các tác giả cũng xét về sự ảnh hưởng ở mặt nghệ thuật. Với lời 
văn phóng túng, tác phẩm của Khuất Nguyên đã phơi bày được một tình cảm 
mạnh mẽ, mở ra một phong cách thi ca giàu sinh khí, có tính truyền cảm lớn. 
Cũng bởi thế mà “những thi nhân đời sau có cá tính và xúc cảm mạnh mẽ như 
Lý Bạch, Lý Hạ v.vđều nhận được sự gợi mở ở Khuất Nguyên” [24; tr. 224]. 
Để đúc kết cho điều này, các tác giả cũng viết “đại để có thể, những hệ phái 
chú trọng sự hoa mỹ và văn vẻ trong văn học cổ của nước Trung Quốc, truy 
cho cùng đều bắt nguồn từ Khuất Nguyên” [24; tr224] 
Còn ở Việt Nam, giới nghiên cứu cũng dành cho ông những tình cảm 
chân thành, sâu sắc. Dù chưa nhiều nhưng chúng ta có thể tìm hiểu qua những 
bài viết ấy để thấy rõ hơn sự ảnh hưởng của Khuất Nguyên đối với nền văn 
học cổ Việt Nam. Nhưng trước khi tìm hiểu những bài viết của các tác giả 
Việt Nam, chúng ta có thể khảo sát qua một bài viết “Văn học Việt Nam từ 
thời trung cổ đến hiện đại, thế kỉ X->XIX” của nhà Việt Nam học người Nga 
N.I Niculin, do nhà xuất bản khoa học ban biên tập văn học Phương Đông 
xuất bản năm 1977 của nhóm tác giả trường ĐHSP-TPHCM, phòng khoa học 
công nghệ và sau đại học biên soạn, dịch. Ở đây, Niculin có nhắc đến khía 
cạnh của việc “làm sáng tỏ ít nhiều sự phức tạp của quá trình cảm thụ nền 
văn hoá Trung Quốc ở Việt Nam thời đó” [74; tr. 28]. Trong bài viết này, tác 
giả có đề cập đến di cảo văn học Việt Nam sớm nhất mà khoa học biết được, 
có thể xem đó là một bài thơ do Ngô Chân Lưu viết cách đây gần một ngàn 
năm, vào thời của vua Lê Hoàn (Lê Đại Hành). Trong tình thế nước nhà bị 
bọn xâm lăng ở phương Bắc uy hiếp, theo lệnh của Lê Hoàn, Ngô Chân Lưu 
đã viết một bài thơ để trình sứ thần nhà Tống. Và hình thức thơ được nhà thơ 
chọn là “từ khúc” ra đời ở nước Sở phía Nam của Trung Quốc để viết lên 
những vần thơ khảng khái mà dường như “có một cái gì đó thân thuộc với 
những hình ảnh to lớn, bao la của Khuất Nguyên văng vẳng trong những 
dòng thơ của Ngô Chân Lưu”. [74, tr. 28] 
Tuy không trực tiếp nói đến sự ảnh hưởng và ảnh hưởng như thế nào 
nhưng thấp thoáng đâu đó trong từng lời văn là sự tiếp thu và sự tác động của 
những tinh hoa văn hoá Trung Quốc đến chúng ta từ thời xa xưa. 
Có lẽ, Dương Quảng Hàm - tác giả cuốn “Văn học Việt Nam sử yếu” 
[23] đã dành trọn thiên thứ nhất để viết về “ảnh hưởng của văn chương Tàu” 
từ “tính cách phổ thông của văn chương Tàu và văn chương Việt Nam” đến 
“các văn sĩ và thi sĩ Tàu có ảnh hưởng lớn nhất đến văn chương Việt Nam”. 
Một số văn sĩ, thi sĩ được Dương Quảng Hàm nhắc đến trong đó có Khuất 
Nguyên. Bởi lẽ, những gì mà Khuất Nguyên để lại thật đáng để chúng ta phải 
suy ngẫm. Từ cuộc đời đến tư tưởng, tính tình được tác giả viết rất ngắn 
nhưng nổi bật lên trên hết là một số phận chìm nổi, có tài nhưng không được 
trọng, có đức mà không được dùng; phẫn uất, bất đắc chí, chán chường khi 
nhìn Tổ Quốc bị xâm chiếm, cuối cùng ông đành chọn cái chết để giữ tròn khí 
tiết. Chính vì “ông là người tư tưởng cao thượng, tính tình thanh khiết, trí 
tưởng tượng phong phú, yêu cảnh vật đẹp đẽ của tạo hoá, nhưng cũng thiết 
tha đến nỗi đau khổ của người đời” [23; tr. 199] mà ông luôn được các thi 
nhân, không chỉ của Trung Quốc mà cả Việt Nam, xem là người bạn tri âm, 
tri kỷ của mình. 
Sau này, một số bài viết cũng tiếp tục đề cập đến những ảnh hưởng to 
lớn của Khuất Nguyên đến các thi nhân Việt Nam. Thực sự, những bài viết 
này cũng chỉ là những nét chấm phá chứ chưa đầy đủ, chi tiết. Một số bài 
cũng chỉ điểm qua chẳng hạn trong “Thơ văn cổ Trung Hoa, mảnh đất quen 
mà lạ” [51], Nguyễn Khắc Phi đã kết lại phần Khuất Nguyên - Li tao bằng 
một đoạn văn ngắn, trong đó ông có nói “ảnh hưởng của Khuất Nguyên đối 
với đời sau không phải chỉ bằng thơ, mà còn bằng cả nhân cách đạo lý làm 
người” [51; tr. 64]. Và điều này được tác giả nói rõ hơn trong cuốn “Văn học 
Trung Quốc, tập 1” [50], được viết chung với Trương Chính. Ở đây, người 
viết đã kể tên những thi nhân Việt Nam ảnh hưởng từ thơ ca và con người 
Khuất Nguyên đó là “Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Nguyễn Công Trứ, Cao Bá 
Quát, mỗi người một hoàn cảnh nhưng người nào cũng có nỗi oan ức cần 
phải bộc bạch đều có thơ vịnh Khuất Nguyên. Nhiều nhất là Nguyễn Du. Khi 
đi sứ Trung Quốc, qua vùng Giang Nam, ông đã làm cả thảy bảy bài thơ về 
Khuất Nguyên. Cảm hứng dồi dào như thế là vì ông cũng gặp cảnh ngộ tương 
tự như Khuất Nguyên, bị bọn nịnh thần chèn ép” [50; tr. 65] 
Trong cuốn “Đại cương văn hoá Phương Đông” [63], GS Lương Duy 
Thứ cùng một số nhà nghiên cứu khác cũng dành những tình cảm ưu ái của 
mình khi viết về nhân cách lỗi lạc của văn hoá Trung Hoa, trong đó có nhà 
thơ Khuất Nguyên. Ở đây, các tác giả có nhắc đến Nguyễn Trãi - nhà thơ, nhà 
chính trị lỗi lạc của Việt Nam, với cách nhìn nhận có sự giống nhau “Cửu 
chương gồm chín bài trữ tình nội tâm, trong đó đáng chú ý hơn cả là bài 
“Quất tụng” (ca ngợi cây quýt Phương Nam). Nhà thơ đã ngợi ca phẩm chất 
ngay thẳng kiên trinh bốn mùa tươi tốt của cây quýt. Ông nói đến chùm rễ 
cắm sâu vào đất Phương Nam khiến ta nghĩ đến cây tùng lá xanh suốt mùa 
đông giá rét vì “cội rễ bền, dời chẳng động” trong thơ Nguyễn Trãi” [63; tr. 
97,98] 
Bên cạnh những nhà nghiên cứu tìm hiểu về Khuất Nguyên như chúng 
tôi đã nêu ở trên thì GS Trần Xuân Đề là người đã đặt vấn đề nghiên cứu 
Khuất Nguyên trong mối tương quan so sánh với các nhà thơ Việt Nam dưới 
góc độ ảnh hưởng về mặt nhân cách cao đẹp, đó là: tư tưởng yêu nước, lòng 
kiên trì lý tưởng trong đấu tranh chính trị, tinh thần hi sinh thà chết chứ không 
chịu khuất phục của Khuất Nguyên cũng như việc sử dụng hình thức nghệ 
thuật dân ca, sáng tạo một thể tài mới - thể tao - cũng gây được tiếng vang lớn 
và ảnh hưởng sâu sắc đến đời sau. 
“Khuất Nguyên - nhà thơ yêu nước” [14] được GS Trần Xuân Đề viết 
cách đây 35 năm nhưng cũng gợi cho chúng tôi những suy nghĩ và những 
định hướng để tiếp tục những gì mà người viết gợi ra. Nhắc đến Khuất 
Nguyên hay làm thơ vịnh Khuất Nguyên, thực ra các nhà thơ Việt Nam muốn 
bày tỏ “tấm lòng của mình về cuộc đời đầy bất hạnh của Khuất Nguyên, hết 
lời ca ngợi tiết tháo và tài năng văn chương lỗi lạc của ông, và cũng là những 
lời “lòng tự bảo lòng” gửi gắm bao niềm tâm sự riêng tây như Nguyễn Du, 
Cao Bá Quát, Nguyễn Đình Chiểu,” [14; tr. 165], bởi lẽ họ tìm thấy ở 
Khuất Nguyên mối đồng cảm sâu xa. Tiết tháo, tài năng của Khuất Nguyên 
mãi toả những ánh hào quang, soi sáng mọi nẻo đường để chúng ta tiếp bước. 
3. Phạm vi nghiên cứu 
Văn học Trung Đại Việt Nam được tính từ thế kỉ X đến cuối thế kỉ XIX. 
Đây là giai đoạn văn học kéo dài nhất trong nền văn học nước nhà. Cho nên 
để nghiên cứu đề tài “Khuất Nguyên - con người và thơ ca trong văn học 
Trung Đại Việt Nam” người viết cũng chỉ chọn lọc trong giai đoạn này những 
tác giả có ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp đến Khuất Nguyên, có thể là bi 
kịch số phận, nội dung sáng tác hay phương thức nghệ thuật. Tài liệu được 
người viết tham khảo là toàn bộ phần văn học Trung Đại Việt Nam 
Có thể nói đây là một đề tài tương đối rộng, không thể bao quát hết cả 
giai đoạn văn học thời kì Trung đại với một khối lượng tác giả, tác phẩm đồ 
sộ như vậy. Cho nên, người viết chỉ khảo sát khoảng mười lăm tác giả có 
nhắc đến nhà thơ yêu nước vĩ đại - Khuất Nguyên. Đó là những tác giả: Mạc 
Đĩnh Chi, Nguyễn Trung Ngạn, Nguyễn Ức, Trần Nguyên Đán, Vũ Thế 
Trung, Phạm Nhữ Dực, Nguyễn Phi Khanh, Lê Thánh Tông, Phạm Quý 
Thích, Ngô Nhân Tĩnh, Phan Huy Chú, Nguyễn Công Trứ, Cao Bá Quát, 
Miên ThẩmTuy nhiên, theo chiều dài lịch sử văn học chắc chắn không thể 
bỏ qua những nhà thơ lớn của Việt Nam chịu ảnh hưởng sâu sắc và bày tỏ 
tình cảm tri âm của mình. Để bài viết có hướng nghiên cứu sâu hơn người viết 
tiếp tục chia nhỏ và chọn hai tác gia tiêu biểu là Nguyễn Trãi, Nguyễn Du để 
tìm hiểu thái độ ứng xử hay quan điểm chính trị, phần nào hiểu sâu hơn về 
tấm lòng và nhân cách của họ dành cho bậc vĩ n