Hiệp ước Warsaw (1955-91) là tên không chính thức của Hiệp ước Hữu nghị, Hợp tác
và Tương trợ, là hiệp ước thành lập Tổ chức hiệp ước Warsaw. Đây là hiệp ước phòng
thủ chung với sự tham gia của 8 nước cộng sản ở Đông Âu. Hiệp ước này được thiết lập
theo sáng kiến của Liên Xô và được kí kết tại Warsaw ngày 14/05/1955.
Trong khối cộng sản, hiệp ước này được xem như là tương đương (trên lĩnh vực quân
sự) với Hội đồng tương trợ kinh tế của cộng đồng các nước cộng sản ở Đông Âu. Hiệp
ước Warsaw là phản ứng quân sự của khối Xô Viết trước việc Tây Đức gia nhập vào khối
NATO năm 1955, theo Hiệp ước Paris (gồm 4 hiệp ước quốc tế kí kết ngày 13/10/1954
tại Paris về việc trao chủ quyền đầy đủ cho Tây Đức và tái quân sự hóa Tây Đức. Hiệp
ước thứ 3 chấp nhận Tây Đức trở thành thành viên của NATO.)
Ở phương Tây, Hiệp ước Hữu nghị, Hợp tác và Tương trợ thường được gọi với tên
Liên minh quân sự Warsaw, viết tắt là Warpac, WAPA hay WP
12 trang |
Chia sẻ: lvbuiluyen | Lượt xem: 3640 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tiểu luận Tổ chức hiệp ước Vacxava, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
1
Tiểu luận
TỔ CHỨC HIỆP ƯỚC VACXAVA
2
1. Khái quát chung:
Hiệp ước Warsaw (1955-91) là tên không chính thức của Hiệp ước Hữu nghị, Hợp tác
và Tương trợ, là hiệp ước thành lập Tổ chức hiệp ước Warsaw. Đây là hiệp ước phòng
thủ chung với sự tham gia của 8 nước cộng sản ở Đông Âu. Hiệp ước này được thiết lập
theo sáng kiến của Liên Xô và được kí kết tại Warsaw ngày 14/05/1955.
Trong khối cộng sản, hiệp ước này được xem như là tương đương (trên lĩnh vực quân
sự) với Hội đồng tương trợ kinh tế của cộng đồng các nước cộng sản ở Đông Âu. Hiệp
ước Warsaw là phản ứng quân sự của khối Xô Viết trước việc Tây Đức gia nhập vào khối
NATO năm 1955, theo Hiệp ước Paris (gồm 4 hiệp ước quốc tế kí kết ngày 13/10/1954
tại Paris về việc trao chủ quyền đầy đủ cho Tây Đức và tái quân sự hóa Tây Đức. Hiệp
ước thứ 3 chấp nhận Tây Đức trở thành thành viên của NATO.)
Ở phương Tây, Hiệp ước Hữu nghị, Hợp tác và Tương trợ thường được gọi với tên
Liên minh quân sự Warsaw, viết tắt là Warpac, WAPA hay WP.
2. Lý do thành lập:
Kể từ năm 1949, tình hình thế giới ngày càng trở nên căng thẳng với việc Mỹ và các
nước đồng minh của Mỹ đẩy mạnh chính sách “chiến tranh lạnh”, ráo riết chạy đua vũ
trang và thành lập các liên minh quân sự nhằm chuẩn bị một cuộc chiến tranh chống Liên
Xô và các nước XHCN. Tháng 4/1949, tổ chức NATO ra đời với sự tham gia của 12
nước tư bản phương Tây làm cho tình hình thế giới thêm căng thẳng, bởi đây là liên minh
quân sự lớn nhất, quan trọng nhất của Mỹ và các đồng minh.
Sau đó liên tiếp ra đời các liên minh quân sự khác như: khối ANZUS (9/1951), khối
SEATO Đông Nam Á (9/1954), khối CENTO ở Trung Cận Đông (1959).
Năm 1955, các nước thành viên NATO lại quyết định cho Tây Đức gia nhập liên
minh quân sự này nhằm biến Tây Đức thành lực lượng xung kích chống Liên Xô, Cộng
hòa dân chủ Đức và các nước XHCN Đông Âu khác. Tình hình Châu Âu cằng trở nên
căng thẳng, nền hòa bình và an ninh khu vực bị đe dọa nghiêm trọng.
3
Trước tình hình đó, các nước Anbani, Bungary, Hungary, Cộng hòa dân chủ Đức, Ba
Lan, Rumani, Liên Xô, Tiệp Khắc đã tổ chức hội nghị ở Vacxava từ ngày 14/5/1955 đã
thỏa thuận cùng nhau ký kết hiệp ước hữu nghị, hợp tác và tương trợ. Bản hiệp ước có
hiệu lực từ ngày 5/6/1955 với thời hạn 20 năm (sau này có thể tiếp tục gia hạn) đánh dấu
sự ra đời của Tổ chức hợp tác phòng thủ Vacxava nhằm duy trì hòa bình, an ninh Châu
Âu, củng cố tình hữu nghị, sự hợp tác và sức mạnh của các nước XHCN anh em.
3. Cơ cấu tổ chức:
Tổ chức hiệp ước Vacxava gồm:
Ủy ban tham vấn chính trị: để trao đổi ý kiến về các vấn đề mà các nước thành viên
cùng quan tâm. Ủy ban này có trụ sở tại thủ đô Warsaw của Ba Lan.
Bộ chỉ huy liên hợp lực lượng vũ trang: gồm những lực lượng vũ trang được tách ra
theo sự thỏa thuận của các nước thành viên. Tư lệnh tối cao của liên hợp lực lượng vũ
trang này luôn là Thứ trưởng thứ nhất Bộ Quốc phòng Liên bang CHXHCN Xô Viết.
Tổng chỉ huy đầu tiên của liên hợp lực lượng vũ trang là nguyên soái Liên Xô I. S Cô -
nhép. Ngoài ra, người đứng đầu Ban tham mưu thuộc Bộ chỉ huy liên hợp lực lượng vũ
trang này cũng là phó Tổng tham mưu trưởng lực lượng vũ trang của Liên Xô. Do vậy,
mặc dù là một liên minh an ninh tập thể, nhưng trên thực tế Liên Xô đã chi phối lực
lượng vũ trang của khối Warsaw. Trụ sở của Bộ chỉ huy này cũng được đặt tại thủ đô
Warsaw của Ba Lan.
Sau này lập thêm Ủy ban các bộ trưởng quốc phòng các nước thành viên (1969), Ủy
ban các bộ trưởng ngoại giao các nước thành viên tổ chức hiệp ước Vacxava (1976) và
Ban thư ký liên hợp.
4. Tính chất:
Hiệp ước Vacxava là liên minh quân sự - chính trị mang tính chất phòng thủ của các
nước XHCN Châu Âu.
5. Nhiệm vụ:
Bảo vệ lợi ích của các nước XHCN trước áp lực của các nước phương Tây và củng cố
những thành quả chính trị thu được trong và sau CTTG II.
6. Nguyên tắc hoạt động:
4
Mang tính dân chủ cao, tôn trọng các nguyên tắc không can thiệp vào công việc nội
bộ của nhau, bình đẳng, độc lập và chủ quyền quốc gia.
Đánh giá: Chúng ta thật sự cần đánh giá lại mức độ tin cậy của tuyên bố này khi mà chỉ
trong vòng 1 năm sau, Liên Xô đã can thiệp quân sự vào Hungary để trấn áp bạo động ở
nước này và đến năm 1968, Liên Xô lại tiếp tục can thiệp quân sự vào Tiệp Khắc khi
nước này có ý định rút khỏi Vacxava"
Các nước hội viên thỏa thuận trong trường hợp một hay nhiều nước tham gia hiệp ước
bị một hay nhiều nước tấn công thì các nước tham gia hiệp ước có nhiệm vụ giúp đỡ các
nước bị tấn công bằng mọi phương tiện có thể có, kể cả lực lượng vũ trang. Hội nghị đã
thành lập Bộ chỉ huy các lực lượng vũ trang chung, Các nước tham gia hiệp ước đã cam
kết là không đe dọa hoặc dùng vũ lực trong quan hệ quốc tế và sẽ giải quyết các cuộc
tranh chấp bằng phương pháp hòa bình.
Hiệp ước cũng nêu rõ: các nước khác, không kể thuộc chế độ xã hội và nhà nước nào
đều được quyền gia nhập hiệp ước Vacxava nếu tuyên bố sẵn sàng bảo vệ hòa bình và an
ninh giữa các nước. Điều 11 của hiệp ước quy định rằng khi hiệp ước an ninh tập thể toàn
Châu Âu được ký kết thì hiệp ước Vacxava sẽ hết hiệu lực. Điều đó nói lên tính chất
phòng thủ của hiệp ước này.
Đánh giá: Ý tưởng của tuyên bố này không có mấy ý nghĩa vì thực chất, trong bối cảnh
chiến tranh lạnh lúc đó, một "hiệp ước an ninh tập thể toàn Châu Âu" là điều không
tưởng.
Văn kiện “Về học thuyết quân sự của các nước thành viên hiệp ước Vacxava” vạch
rõ: các nước thành viên hiệp ước không mở đầu trước các hoạt động chiến sự; không sử
dụng trước vũ khí hạt nhân; không có tham vọng về lãnh thổ đối với bất kỳ nước nào, chủ
trương giữ thế cân bằng lực lượng vũ trang ở mức ngày càng thấp hơn, cấm các vụ thử vũ
khí hạt nhân, cấm và thủ tiêu vũ khí hóa học, cấm mở rộng cuộc chạy đua vũ trang lên
khoảng không vũ trang.
Đánh giá: Đây đều là các ý tưởng khó tin, bằng chứng là hai cuộc can thiệp quân sự đã
nói ở trên và cuộc chạy đua vũ trang quyết liệt của Vacxava với NATO.
5
Tóm lại, nguyên tắc hoạt động của Vacxava đã được vẽ lên bằng những ngôn ngữ bóng
bẩy nhất. Tuy nhiên thực chất của các tuyên bố đó đến đâu thì chưa chắc chắn. Nguyên
tắc quan trọng nhất và thực chất nhất, nói lên được bản chất "phòng thủ tập thể" của liên
minh này là:
“Các nước hội viên thỏa thuận trong trường hợp một hay nhiều nước tham gia hiệp ước bị
một hay nhiều nước tấn công thì các nước tham gia hiệp ước có nhiệm vụ giúp đỡ các
nước bị tấn công bằng mọi phương tiện có thể có, kể cả lực lượng vũ trang. Hội nghị đã
thành lập Bộ chỉ huy các lực lượng vũ trang chung, Các nước tham gia hiệp ước đã cam
kết là không đe dọa hoặc dùng vũ lực trong quan hệ quốc tế và sẽ giải quyết các cuộc
tranh chấp bằng phương pháp hòa bình”.
Đây là điều kiện tiên quyết để thành lập một liên minh phòng thủ tập thể. Vì nó cho thấy
sức mạnh đáp trả lớn lao của bất kỳ một nước nào trong liên minh khi bị tấn công. Còn
các nguyên tắc còn lại chủ yếu chỉ là những thứ cần thiết để đưa ra trong một bản tuyên
bố nhằm thuyết phục người khác.
7. Khái quát hoạt động và sự giải thể:
Trong suốt 36 năm, NATO và Khối Warsaw chưa từng phát động chiến tranh ở châu
Âu chống lại nhau lần nào, trong khi Mỹ và Liên Xô cùng những đồng minh thân cận đã
thực hiện hàng loạt các chính sách chiến lược để ngăn chặn nhau ở châu Âu đồng thời
tranh giành ảnh hưởng trong cuộc Chiến tranh lạnh trên phạm vi quốc tế.
Năm 1956, sau khi chính phủ Imre Nargy tuyên bố Hungary rút khỏi Hiệp ước
Warsaw, quân đội Liên Xô đã tiến vào nước này và lật đổ chính quyền này.
Hành động chung duy nhất của Lực lượng vũ trang hỗn hợp thuộc Hiệp ước Warsaw
là việc đưa quân vào Czechoslovakia tháng 8 năm 1968 (có sự tham gia của tất cả các
thành viên, trừ Cộng hòa XHCN Romania).
Trước khi Chiến tranh lạnh kết thúc, sự phẫn nộ của dân chúng đã dẫn tới sự sụp đổ
hệ thống các chính phủ cộng sản ở các nước Đông Âu vốn theo đuổi những chính sách
kinh tế và cải cách mở cửa (perestroika và glasnost) nhưng thất bại trong hai năm 1989-
90. Vào ngày 1/7/1991, tại Pra-ha, Tổng thống Czechoslovakia Vaclav Havel chính thức
tuyên bố chấm dứt Hiệp ước Hữu nghị, Hợp tác và Tương trợ 1955 và do đó giải tán
6
Khối Warsaw sau 36 năm liên minh quân sự với Liên Xô. Năm tháng sau, vào tháng
12/1991, Liên Xô tự giải thể.
8. Tác động của khối Hiệp ước Vacxava:
Sau khi ra đời với những hoạt động của mình, tổ chức hiệp ước Vacxava đã có những ảnh
hưởng tích cực và to lớn đối với sự phát triển tình hình ở Châu Âu và thế giới. Như một
đối trọng với NATO, tổ chức hiệp ước Vacxava đã đóng vai trò quan trọng giữ gìn hòa
bình, an ninh Châu Âu và thế giới. Sự lớn mạnh của Liên Xô và các nước thành viên đã
đưa tới sự hình thành thế chiến lược cân bằng về sức mạnh quân sự giữa các nước XHCN
và các nước ĐQCN vào đầu những năm 70.
Nhưng cuộc thử nghiệm sức mạnh trên thực tế lại thiên về yếu tố tâm lí hơn là thực chất,
bởi lẽ trong suốt 36 năm tồn tại của mình, khối Warsaw và NATO chưa bao giờ trực tiếp
phát động chiến tranh chống lại nhau. Cả hai bên đều theo đuổi chính sách ngăn chặn sự
bá quyền của đối phương, nhưng kết quả đã rất khác với các kiểu cân bằng quyền lực
trước đó (đều sụp đổ và dẫn tới chiến tranh thế giới, như Hiệp ước Utretch và Đại hội
Vienna). Không giống như cân bằng quyền lực thế kỉ 19 trong đó có 5 cường quốc
chuyển hóa Liên minh qua lại với nhau, cân bằng quyền lực giữa khối Warsaw và NATO
trong Chiến tranh lạnh được điều chỉnh rất rõ ràng giữa hai quốc gia siêu cường là Mỹ và
Liên Xô, trong đó mỗi siêu cường đều có khả năng đánh bại bên còn lại trong chớp
nhoáng.
Một số người theo thuyết hiện thực mới như Kenneth Waltz chẳng hạn thì định nghĩa thế
hai cực là tình trạng trong đó hai siêu cường có gần như toàn bộ sức mạnh, nhưng thế hai
cực đơn thuần như thế rất hiếm khi tồn tại. Thế hai cực thường xuất hiện trong lịch sử là
dạng liên minh cố kết quá chặt đến mức mất đi tính linh hoạt, như đã từng xảy ra trong
chiến tranh Peloponnesian giữa Athens và Sparta thế kỉ thứ 5 TCN. Mặc dù đều là các
quốc gia độc lập, nhưng liên minh của Athens và Sparta đều cố kết chặt chẽ vào thế hai
cực. Tương tự như thế, vào đêm trước của Chiến tranh thế giới thứ nhất, hệ thống các liên
minh cũng bám chặt vào thế hai cực. Sự ra đời của khối Hiệp ước Warsaw đánh dấu
chính thức sự xuất hiện của thế hai cực trong Chiến tranh Lạnh, trong đó Mỹ và Liên Xô
là trung tâm.
7
Kenneth Waltz lập luận rằng thế hai cực là một dạng khá ổn định của hệ thống chính trị
quốc tế bởi lẽ nó hạn chế thông tin và tính toán. Tuy nhiên, hệ thống hai cực lại thiếu tính
linh hoạt đồng thời làm nghiêm trọng hơn hệ quả của những xung đột ngoại vi (như
Chiến tranh Việt Nam trong Chiến tranh Lạnh). Việc thành lập khối Warsaw (đồng nghĩa
với việc xuất hiện thế hai cực ở châu Âu) không mang lại cho các nước Đông Âu an ninh
(theo như lập luận ở Liên Xô cho rằng có thể thoát khỏi thế lưỡng nan về an ninh thông
qua việc liên minh lại với nhau để có an ninh chung). Trên thực tế thì việc khối Warsaw
ra đời lại chính là hành động khiến cả hai khối đều mất an ninh, nghĩa là rơi vào thế
lưỡng nan an ninh cổ điển. Đối đầu trực tiếp giữa hai khối không diễn ra ở châu Âu có lẽ
xuất phát từ nỗi lo sợ vũ khí hạt nhân và hậu quả của việc sử dụng nó chứ không phải cân
bằng quyền lực mà khối Warsaw mang lại.
Cuộc khủng hoảng tên lửa ở Cuba là một ví dụ cho thấy khi hai cực đứng trước nguy cơ
xảy ra chiến tranh và hai khối quân sự ở trong trạng thái căng thẳng, sẵn sàng tiếp sức
cho hai cực khi cần thiết, chính tiềm lực quân sự quá lớn của hai khối đã ngăn không cho
chiến tranh xảy ra. Sau khi khủng hoảng chấm dứt, chủ tịch Viện đánh giá chiến lược
Liên Xô Aleksandr Konovalov nói:
“Lần đầu tiên thế giới đã đến bên vạch đỏ, đằng sau đó là nguy cơ thực tế của thảm họa
chiến tranh hạt nhân. Nếu như hồi đó cuộc đọ sức hạt nhân xảy ra thì đã không còn ai là
người chiến thắng. Cho nên kết quả là ta nhận thức được đang sở hữu một tiềm năng
quân sự như thế nào và cần phải thận trọng ra sao. Nói chung, có hai khái niệm trong vấn
đề ổn định chiến lược. Thứ nhất là dụng cụ chiến tranh, tức vũ khí mà chúng ta sở hữu và
có thể sử dụng. Thứ hai là quan niệm của đối phương về việc chúng ta sắp làm gì với vũ
khí đó. Đôi khi điều thứ hai này lại đóng vai trò quan trọng hơn”
Chạy đua vũ trang giữa hai khối
Bảng thống kê số lượng vũ khí hai bên có trong chiến tranh lạnh
(Theo tập san quốc phòng toàn dân số tháng 3 năm 1991, trang 89)
8
1. Vũ khí thông thường Vacxava NATO
Quân số 5.373.100 3.660.200
Xe tăng 59.470 30.690
Pháo các loại 71.876 57.660
Máy bay chiến đấu 7.876 7.130
Tàu ngầm 228 200
Tàu chiến 102 499
2. Vũ khí chiến lược Vacxava NATO
Tên lửa chiến lược ICBM
(đặt trên bệ phóng dưới đất)
1.398 1.018
Tên lửa chiến lược SLBM
(đặt trên tàu ngầm)
922 672
Máy bay chiến lược 160 518
Tàu ngầm chiến lược 62 36
9
PHỤ LỤC : NGUYÊN VĂN HIỆP ƯỚC HỮU NGHỊ, HỢP TÁC VÀ TƯƠNG TRỢ
(bản tiếng Anh)
Nguồn : Thư viện Lịch sử châu Âu hiện đại, Trường Đại học Fordham, New York, Mỹ.
TREATY OF FRIENDSHIP, CO-OPERATION AND MUTUAL ASSISTANCE
Between the People's Republic of Albania, the People's Republic of Bulgaria, the
Hungarian People's Republic, the German Democratic Republic, the Polish People's
Republic, the Rumanian People's Republic, the Union of Soviet Socialist Republics, and
the Czechoslovak Republic, May 1, 1955
The contracting parties,
Reaffirming their desire for the organisation of a system of collective security in Europe,
with the participation of all the European states, irrespective of their social and state
systems, which would make it possible to combine their efforts in the interests of
securing peace in Europe,
Taking into consideration at the same tirne the situation obtaining in Europe as the result
of ratification of the Paris agreements, which provide for the formation of a new military
grouping in the shape of the "Western European Union" together with a remilitarised
Western Germany, and for the integration of Western Germany in the North Atlantic
bloc, which increases the threat of another war and creates a menace to the national
security of the peaceloving states,
Convinced that, under these circumstances, the peaccloving states of Europe should take
the necessary measures for safeguarding their security, and in the interests of maintaining
peace in Europe,
Guided by the purposes and principles of the United Nations Charter,
In the interests of further strengthening and promoting friendship, co-opcration and
mutual assistance, in accordance with the principles of respect for the independence and
sovereignty of states, and also with the principle of noninterference in their internal
affairs,
Have resolved to conclude this Treaty of Friendship, Co-operation and Mutual
Assistance, . . .
10
Article 1. The contracting parties undertake, in accordance with the Charter of the United
Nations Organisation, to refrain in their international relations from the threat or use of
force, and to settle their international disputes by peaceful means so as not to endanger
international peace and security.
Article 2. The contracting parties declare their readiness to take part, in the spirit of
sincere co-operation, in all international undertakings intended to safeguard international
peace and security and they shall use all their energies for the realisation of these aims.
Moreover, the contracting parties shall work for the adoption, in agreement with other
states desiring to co-operate in this matter, of effective measures towards a general
reduction of armaments and prohibition of atomic, hydrogen and other weapons of mass
destruction.
Article 3. The contracting parties shall take council among themselves on all important
international questions relating to their common interests, guided by the interests of
strengthening international peace and security.
They shall take council among themselves immediately, whenever, in the opinion of any
of them, there has arisen the threat of an armed attack on one or several states that are
signatories of the treaty, in the interests of organising their joint defence and of upholding
peace and security.
Article 4. In the event of an armed attack in Europe on one or several states that are
signatories of the treaty by any state or group of states, each state that is a party to this
treaty shall, in the exercise of the right to individual or collective self-defence in
accordance with Article 51 of the Charter of the United Nations Organisation, render the
state or states so attacked immediate assistance, individually and in agreement with other
states that are parties to this treaty, by all the means it may consider necessary, including
the use of armed force. The states that are parties to this treaty shall immediately take
council among themselves concerning the necessary joint measures to be adopted for the
purpose of restoring and upholding international peace and security.
In accordance with the principles of the Charter of the United Nations Organisation, the
Security Council shall be advised of the measures taken on the basis of the present article.
11
These measures shall be stopped as soon as the Security Council has taken the necessary
measures for restoring and upholding international peace and security-.
Article 5. The contracting parties have agreed on the establishment of a joint command
for their armed forces, which shall be placed, by agreement among these parties, under
this command, which shall function on the basis of jointly defined principles. They shall
also take other concerted measures necessary for strengthening their defence capacity, in
order to safeguard the peaceful labour of their peoples, to guarantee the inviolability of
their frontiers and territories and to provide safeguards against possible aggression.
Article 6. For the purpose of holding the consultations provided for in the present treaty
among the states that are parties to the treaty, and for the purpose of considering
problems arising in connection with the implementation of this treaty, a political
consultative committee shall be formed in which each state that is a party to this treaty
shall be represented by a member of the government, or any other specially appointed
representative.
The committee may, form the auxiliary organs for which the need may arise.
Article 7. The contracting parties undertake not to participate in any coalitions and
alliances, and not to conclude any agreements the purposes of which would be at variance
with those of the present treaty.
The contracting parties declare that their obligations under existing international treaties
are not at variance with the provisions of this treaty.
Article 8. The contracting parties declare that they will act in the spirit of friendship and
co-operation with the object of furthering the development of, and strengthening the
economic and cultural relations between them, adliering to the principles of mutual
respect for their independence and sovereignty, and of non-interference in their internal
affairs.
Article 9. The present treaty is open to be acceded to by other states-irrespective of their
social and state systems-which may express their readiness to assist, through participation
in the present treaty, in combining the efforts of the peaccloving states for the purpose of
safeguarding the peace and security, of nations. This act of acceding to the treaty shall
12
become effective, with the consent of the states that are parties to this treaty, after the
instrument of accedence has been deposited with the government of the Polish People's
Republic.
Article 10. The present tre