Thức trạng ban hành và thực thi pháp luật về đầu tư ra nước ngoài

Đầu tư ra nước ngoài (ĐTRNN) là vấn đề mang tính chất toàn cầu và là xu thế của các quốc gia trong khu vực và trên thế giới nhằm mở rộng thị trường, nâng cao hiệu quả sản xuất kinh doanh, tiếp cận gần khách hàng hơn, tận dụng nguồn tài nguyên, nguyên liệu tại chỗ, tiết kiệm chi phí vận chuyển hàng hóa, tránh được chế độ giấy phép xuất khẩu trong nước và tận dụng được quota xuất khẩu của nước sở tại để mở rộng thị trường, đồng thời, tăng cường khoa học kỹ thuật, nâng cao nâng lực quản lý và trình độ tiếp thị với các nước trong khu vực và trên thế giới. Tuy nhiên, tuỳ thuộc vào nhu cầu và điều kiện của mỗi nước mà ĐTRNN cân bằng và đồng hành với đầu tư nước ngoài. Vì vậy, dòng vốn đầu tư giữa các nước phát triển sang các nước đang phát triển biến động từng năm tùy thuộc nhu cầu và điều kiện phát triển kinh tế-xã hội của mỗi nước, như Hàn Quốc là một nước có chính sách thúc đẩy và hỗ trợ đầu tư nước ngoài vào, đồng thời cũng khuyến khích các doanh nghiệp Hàn Quốc đầu tư ra nước ngoài. Việt Nam đi lên từ một nền kinh tế kém, tiến hành thu hút đầu tư nước ngoài chậm hơn so với các nước khu vực và thế giới nhưng 20 năm qua đã đạt được nhiều thành tự trong thu hút và sử dụng vốn ĐTNN, đồng thời, do nhận thức được vai trò của ĐTRNN nên sớm đã có chính sách khuyến khích doanh nghiệp Việt Nam ĐTRNN.

doc12 trang | Chia sẻ: ducpro | Lượt xem: 2128 | Lượt tải: 2download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Thức trạng ban hành và thực thi pháp luật về đầu tư ra nước ngoài, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
LỜI MỞ ĐÂU Đầu tư ra nước ngoài (ĐTRNN) là vấn đề mang tính chất toàn cầu và là xu thế của các quốc gia trong khu vực và trên thế giới nhằm mở rộng thị trường, nâng cao hiệu quả sản xuất kinh doanh, tiếp cận gần khách hàng hơn, tận dụng nguồn tài nguyên, nguyên liệu tại chỗ, tiết kiệm chi phí vận chuyển hàng hóa, tránh được chế độ giấy phép xuất khẩu trong nước và tận dụng được quota xuất khẩu của nước sở tại để mở rộng thị trường, đồng thời, tăng cường khoa học kỹ thuật, nâng cao nâng lực quản lý và trình độ tiếp thị với các nước trong khu vực và trên thế giới. Tuy nhiên, tuỳ thuộc vào nhu cầu và điều kiện của mỗi nước mà ĐTRNN cân bằng và đồng hành với đầu tư nước ngoài. Vì vậy, dòng vốn đầu tư giữa các nước phát triển sang các nước đang phát triển biến động từng năm tùy thuộc nhu cầu và điều kiện phát triển kinh tế-xã hội của mỗi nước, như Hàn Quốc là một nước có chính sách thúc đẩy và hỗ trợ đầu tư nước ngoài vào, đồng thời cũng khuyến khích các doanh nghiệp Hàn Quốc đầu tư ra nước ngoài. Việt Nam đi lên từ một nền kinh tế kém, tiến hành thu hút đầu tư nước ngoài chậm hơn so với các nước khu vực và thế giới nhưng 20 năm qua đã đạt được nhiều thành tự trong thu hút và sử dụng vốn ĐTNN, đồng thời, do nhận thức được vai trò của ĐTRNN nên sớm đã có chính sách khuyến khích doanh nghiệp Việt Nam ĐTRNN. Tuy nhiên pháp luật Việt Nam về đầu tư ra nước ngoài còn nhiều vấn đề cần phải hoàn thiện cả về số lượng văn bản điều chỉnh và cả về vấn đề thực thi pháp luật. NỘI DUNG I. Khái quát về hoạt động đầu tư ra nước ngoài 1. Khái niệm Đầu tư ra nước ngoài Hiện nay các quy định pháp luật điều chỉnh hoạt động đầu tư ra nước ngoài đã được chính thức pháp điển hóa trong luật đầu tư 2005 Khoản 14 Điều 3 Luật đầu tư định nghĩa: “đầu tư ra nước ngoài là việc nhà đầu tư đưa vốn bằng tiền và các tài sản khác từ Việt Nam ra nước ngoài để tiến hành hoạt động đầu tư” 2. Các hình thức đầu tư ra nước ngoài và đặc điểm của các hình thức đầu tư Đầu tư ra nước ngoài có thể được thực hiện dưới hình thức đầu tư trực tiếp hoặc đầu tư gián tiếp của tổ chức, cá nhân mà theo quy định của pháp luật Việt Nam được phép tiến hành đầu tư Đầu tư trực tiếp Là hình thức đầu tư ra nước ngoài chủ yếu mà nhà đầu tư nước ngoài đầu tư vốn, tài sản vào nước tiếp nhận đầu tư và thiết lập các dự án đầu tư tại đó đồng thời họ trực tiếp tham gia điều hành đối tượng mà họ bỏ vốn đầu tư Hình thức đầu tư này có đặc điểm sau: + Hình thức đầu tư này bằng nguồn vốn của tư nhân do đó nhà đầu tư có toàn quyền quyết định đầu tư và tự ghánh chịu trách nhiệm về kết quả đầu tư. Cho nên hình thức đầu tư này ít bị ràng buộc về chính trị + Nhà đầu tư tự mình điều hành toàn bộ dự án đầu tư hoặc tham gia điều hành dự án đầu tư tại nước tiếp nhận đầu tư. + thông qua hoạt động đầu tư trực tiếp, nước tiếp nhận đầu tư có cơ hội được tiếp thu công nghệ tiên tiến, kinh nghiệm quản lí …của nhà đầu tư Đầu tư gián tiếp Là hình thức đầu tư ra nước ngoài mà các nhà đầu tư nước ngoài thông qua thị trường tài chính mua cổ phần hoặc chứng khoán của các công ty trực tiếp nhận đầu tư nhằm thu lợi nhuận dưới hình thức cổ tức hoặc thu nhập chứng khoán mà không tham gia điều hành trực tiếp đối với đối tượng mà họ bỏ vốn ra đầu tư Hình thức này có đặc điểm sau: + Phương thức đầu tư chủ yếu là nhà đầu tư mua một số lượng cổ phần nhất định của các công ty nước ngoài đang làm ăn có hiệu quả để hưởng cổ tức. Thông lệ quốc tế là dưới 10% số cổ phần của công ty nước ngoài + Nhà đầu tư không được tham gia điều hành trực tiếp đối với công ty mà họ đã đầu tư vốn, tài sản vào đó + Nước tiếp nhận đầu tư không có cơ hội tiếp thu công nghệ tiên tiến, kinh nghiệm quản lí của các nhà đầu tư nhưng họ lại tận dụng được nguồn vốn nhàn rỗi và biết cách chia sẽ rủi ro kinh doanh cho các nhà đầu tư nước ngoài. II Đánh giá thi hành pháp luật về đầu tư ra nước ngoài §¸nh gi¸ nh÷ng ­u ®iÓm vµ nh­îc ®iÓm cña ph¸p luËt ViÖt Nam trong ®iÒu chØnh ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi: Nh÷ng ­u ®iÓm cña hÖ thèng ph¸p luËt ®Çu t­ ra n­íc ngoµi cña ViÖt Nam: Thø nhÊt, hÖ thèng ph¸p luËt ®iÒu chØnh ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi t­¬ng ®èi hoµn thiÖn. Chóng ta cã LuËt §Çu t­ (n¨m 2005), NghÞ ®Þnh sè 78/2006/N§-CP ngµy mïng 9 th¸ng 8 n¨m 2006, c¸c th«ng t­ h­íng dÉn c¸c ho¹t ®éng kh¸c nhau trong ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµicña doanh nghiÖp ViÖt Nam. Trong thêi gian qua, do nhu cÇu héi nhËp kinh tÕ quèc tÕ còng nh­ viÖc ViÖt Nam gia nhËp WTO nªn hµng lo¹t c¸c v¨n b¶n trong lÜnh vùc nµy ra ®êi. LuËt §Çu t­ 2005 ®· bæ sung thªm quy ®Þnh vÒ lÜnh vùc khuyÕn khÝch, cÊm ®Çu t­ ra n­íc ngoµi. Ngoµi ra, riªng häat ®éng ®Çu t­ trùc tiÕp ra n­íc ngoµi cßn cã mét nghÞ ®Þnh h­íng dÉn vÒ ho¹t ®éng nµy, ®ã lµ nghÞ ®Þnh sè 78/2006/N§-CP ngµy mïng 9 th¸ng 8 n¨m 2006. Nh­ vËy, ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi ®· ®­îc quy ®Þnh t¹i c¸c v¨n b¶n ph¸p lý cã gi¸ trÞ ph¸p lý cao nh­: luËt, nghÞ ®Þnh. §iÒu nµy t¹o t©m lý tèt cho c¸c nhµ ®Çu t­ khi tiÕn hµnh ®Çu t­ ra n­íc ngoµi. Thø hai, ph¹m vi ®èi t­îng ®­îc tham gia ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi ®­îc më réng. Tr­íc ®©y theo quy ®Þnh t¹i NghÞ ®Þnh sè 22/1999/N§-CP ngµy 14/04/1999 th× c¸c doanh nghiÖp cã vèn ®Çu t­ n­íc ngoµi kh«ng ®­îc phÐp tham gia ®Çu t­ trùc tiÕp ra n­íc ngoµi, LuËt §Çu t­ 2005 vµ nghÞ ®Þnh sè 78/2006/N§-CP ngµy mïng 9 th¸ng 8 n¨m 2006 ra ®êi ®· cho phÐp doanh nghiÖp cã vèn ®Çu t­ n­íc ngoµi ®­îc phÐp tham gia ®Çu t­ trùc tiÕp ra n­íc ngoµi. Nh­ vËy, viÖc ViÖt Nam gia nhËp WTO ®· buéc chóng ta ph¶i thay ®æi ph¸p luËt ®Ó xo¸ bá sù bÊt b×nh ®¼ng gi÷a c¸c thµnh phÇn kinh tÕ. §iÒu nµy gãp phÇn t¨ng kh¶ n¨ng c¹nh tranh cña c¸c doanh nghiÖp ë trong n­íc vµ trªn thÕ giíi. Thø ba, theo quy ®Þnh cña ph¸p luËt hiÖn hµnh th× thêi h¹n cÊp giÊy phÐp ®Çu t­ ®· ®­îc níi láng h¬n so víi tr­íc. Thêi h¹n ®Ó cÊp giÊy phÐp ®Çu t­ cho c¸c dù ¸n ®Çu t­ cã vèn d­íi 15 tû ®ång ViÖt Nam sÏ ®­îc cÊp giÊy phÐp ®Çu t­ sau 15 ngµy kÓ tõ ngµy nhËn ®­îc hå s¬ hîp lÖ. Nh­ vËy, còng víi viÖc ViÖt Nam gia nhÊp WTO th× c¸c thñ tôc trong ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi ®· ®­îc c¶i c¸ch mét b­íc. Thø t­, møc vèn cña dù ¸n ®Çu t­ ra n­íc ngoµi cña doanh nghiÖp nhµ n­íc cÇn sù chÊp thuËn cña Thñ t­íng ChÝnh phñ ®· t¨ng tõ 1 triÖu USD lªn 3-5 triÖu USD. §iÒu nµy cho thÊy quyÕt t©m c¶i c¸ch thñ tôc hµnh chÝnh cña Nhµ n­íc ta. Thø n¨m, víi chñ tr­¬ng héi nhËp, trong thêi gian qua ViÖt Nam ®· tiÕn hµnh ®Çu t­ trùc tiÕp ra 33 quèc gia vµ khu vùc. Ngoµi ra chóng ta còng ®· ký kÕt ®­îc trªn 50 HiÖp ®Þnh vÒ khuyÕn khÝch vµ b¶o hé ®Çu t­ song ph­¬ng vµ ®a ph­¬ng. §©y chÝnh lµ nÒn t¶ng ph¸p lý quan träng trong viÖc thóc ®Èy ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi cña c¸c doanh nghiÖp ViÖt Nam. Thø s¸u, chóng ta ®· cã v¨n b¶n ph¸p lý quy ®Þnh râ vÒ ho¹t ®éng triÓn khai dù ¸n ®Çu t­ ra n­íc ngoµi ( ch­¬ng III nghÞ ®Þnh sè 78/2006/N§-CP ngµy mïng 9 th¸ng 8 n¨m 2006). V¨n b¶n nµy gióp cho c¸c c¬ quan qu¶n lý nhµ n­íc cã thÓ rµ so¸t ®­îc c¸c dù ¸n ®Çu t­ ra n­íc ngoµi. Nh­ vËy, cã thÕ thÊy ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi cña c¸c doanh nghiÖp ®· vµ ®ang ph¸t triÓn. Víi xu h­íng më réng quan hÖ hîp t¸c h÷u nghÞ, ho¹t ®éng nµy sÏ ngµy cµng ph¸t triÓn trong thêi gian tíi. Nh÷ng bÊt cËp vµ nh­îc ®iÓm cña ph¸p luËt vÒ ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi cña ViÖt Nam: MÆc dï LuËt §Çu t­ 2005 vµ nh÷ng v¨n b¶n kh¸c ra ®êi ®· phÇn nµo thóc ®Èy ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi nh­ng nh×n tæng thÓ ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi vÉn cßn gÆp mét sè h¹n chÕ sau ®©y: Thø nhÊt, LuËt §Çu t­ ra ®êi cÇn rÊt nhiÒu c¸c v¨n b¶n h­íng dÉn thi hµnh ®Ó cã thÓ ¸p dông mét c¸ch hiÖu qu¶ trªn thùc tÕ nh­ng cho ®Õn nay, ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi vÉn cßn nhiÒu phÇn bá ngá. VÝ dô: theo quy ®Þnh t¹i kho¶n 3 ®iÒu 74 LuËt §Çu t­ quy ®Þnh: “Nhµ n­íc t¹o ®iÒu kiÖn thuËn lîi cho c¸c nhµ ®Çu t­ ®­îc tiÕp cËn c¸c nguån vèn tÝn dông trªn c¬ së b×nh ®¼ng kh«ng ph©n biÖt ®èi xö gi÷a c¸c thµnh phÇn kinh tÕ, b¶o l·nh vay vèn ®èi víi c¸c dù ¸n ®Çu t­ ra n­íc ngoµi trong c¸c lÜnh vùc ®Æc biÖt khuyÕn khÝch ®Çu t­.”. Quy ®Þnh nµy muèn cã hiÖu qu¶ trªn thùc tÕ th× Ng©n hµng ph¶i cã th«ng t­ h­íng dÉn thi hµnh ®iÒu kho¶n nµy. Tuy nhiªn cho ®Õn nay vÉn ch­a cã th«ng t­ nµo h­íng dÉn vÊn ®Ò nµy. Thø hai, c¸c biÖn ph¸p khuyÕn khÝch dù ¸n ®Çu t­ trong lÜnh vùc ®­îc khuyÕn khÝch ®Çu t­ ra n­íc ngoµi ch­a ®­îc quy ®Þnh cô thÓ. §iÒu nµy khiÕn cho quy ®Þnh vÒ vÊn ®Ò nµy chØ mang tÝnh h×nh thøc, kh«ng cã gi¸ trÞ thùc hiÖn trong thùc tÕ. Thø ba, thÈm quyÒn cÊp giÊy phÐp ®Çu t­ ch­a thùc sù phï hîp. Trong quy ®Þnh nµy vÉn Èn chøa sù ph©n biÖt ®èi xö gi÷a vèn thuéc së h÷u nhµ n­íc vµ vèn thuéc h×nh thøc së h÷u kh¸c. Nh­ vËy, quy ®Þnh nµy ®· vi ph¹m nguyªn t¾c ®èi xö b×nh ®¼ng trong s©n ch¬i WTO. Thø t­, chÕ ®é b¸o c¸o ho¹t ®éng cña c¸c doanh nghiÖp ®Çu t­ ra n­íc ngoµi ch­a ®­îc thùc hiÖn nghiªm tóc. MÆc dï ®· ®­îc quy ®Þnh cô thÓ nh­ng do c¬ chÕ gi¸m s¸t ch­a thùc sù cã hiÖu qu¶ nªn ho¹t ®éng nµy ch­a ®­îc thùc hiÖn nghiªm tóc trªn thùc tÕ. Thø n¨m, ViÖt Nam vÉn ch­a cã mét tæ chøc chuyªn m«n vÒ ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi. §iÒu nµy dÉn ®Õn t×nh tr¹ng cã rÊt nhiÒu doanh nghiÖp muèn tham gia ®Çu t­ ra n­íc ngoµi nh­ng do ch­a n¾m b¾t ®­îc chÝnh x¸c vµ cô thÓ c¸c th«ng tin vÒ thÞ tr­êng mµ m×nh quan t©m dÉn ®Õn nhiÒu doanh nghiÖp cßn kh¸ rôt rÌ trong lÜnh vùc nµy. Thø s¸u, hÖ thèng ph¸p luËt ViÖt Nam ch­a cã mét c¬ chÕ ®¶m b¶o cho ho¹t ®äng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi. Dï r»ng ®©y lµ ho¹t ®éng ph©n t¸n rñi ro nh­ng nã vÉn ph¶I ®èi mÆt víi nhiÒu vÊn ®Ò nh­ rñi ro vÒ chÝnh trÞ, chiÕn tranh…NÕu chóng ta cã hÖ thèng b¶o hiÓm tèt vÒ vÊn ®Ò nµy sÏ gi¸n tiÕp thóc ®Èy ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi cña c¸c chñ thÓ. Tãm l¹i, trong thêi gian qua §¶ng vµ ChÝnh phñ ta ®· cã nh­ng quan t©m ®óng møc ®Õn ho¹t ®éng ®Çu t­ ra n­íc ngoµi, ®Æc biÖt trong bèi c¶nh khi ViÖt Nam ®· lµ thµnh viªn cña WTO. §Ó thóc ®Èy h¬n n÷a ho¹t ®éng nµy trong thêi gian tíi, vÊn ®Ò tiªn quyÕt ®Æt ra cho chóng ta lµ ph¶i cñng cè vµ hoµn thiÖn hÖ thèng ph¸p luËt. ChÝnh v× vËy, chóng ta cÇn cã nh÷ng gi¶i ph¸p hîp lý ®Ó kh¾c phôc nh÷ng h¹n chÕ nh­ ®· ®Ò cËp trªn ®©y. 2. Đánh giá thi hành pháp luật về đầu tư ra nước ngoài Chính phủ đã ban hành Nghị định số 22/1999/NĐ-CP ngày 14/4/1999 quy định ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam để hướng dẫn và quản lý hoạt động ĐTRNN. Như vậy, có thể nói sau hơn 10 năm thực thi Luật đầu tư nước ngoài tại Việt Nam pháp luật về ĐTRNN tại Việt Nam bắt đầu hình thành, mở đường cho các hoạt động ĐTRNN sau này. Mặc dù hành lang pháp lý cho ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam mới được ban hành đầu năm 1999, nhưng trước thời điểm này một số doanh nghiệp Việt Nam đã tiến hành hoạt động ĐTRNN. Để triển khai Nghị định 22/1999/NĐ-CP nói trên, các Bộ, ngành liên quan đã ban hành các văn bản hướng dẫn cụ thể hoạt động ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam (Thông tư số 05/2001/TT-BKH ngày 30/8/2001 của Bộ Kế hoạch và Đầu tư; Ngân hàng Nhà nước Việt Nam ban hành Thông tư số 01/2001/TT-NHNN ngày 19/01/2001 hướng dẫn về quản lý ngoại hối đối với ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam). Những văn bản nêu trên cùng với các văn bản pháp luật khác đã tạo nên một khung pháp lý cần thiết cho hoạt động ĐTRNN. Trong hơn 16 năm qua, đã có 249 dự án ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam với tổng vốn đầu tư đăng ký 1,39 tỷ USD. Việc ban hành Nghị định số 22/1999/NĐ-CP và các văn bản hướng dẫn đã đánh dấu mốc quan trọng trong việc hình thành cơ sở pháp lý cho hoạt động ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam, tạo điều kiện cho việc ra đời nhiều dự án ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam hoạt động đạt hiệu quả nhất định. Đồng thời là minh chứng cho sự trưởng thành về nhiều mặt của các doanh nghiệp Việt Nam từng bước hội nhập đời sống kinh tế khu vực và thế giới. Tuy nhiên, qua thực tế cho thấy hoạt động ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam còn lúng túng, gặp nhiều khó khăn khi triển khai thực hiện, bộc lộ một số hạn chế đòi hởi cần được hoàn thiện. Chẳng hạn, các quy định còn thiếu cụ thể, đồng bộ, nhất quán, có một số điều khoản đến nay không còn phù hợp, không bao quát được sự đa dạng của các hình thức ĐTRNN. Thủ tục hành chính nhìn chung vẫn còn phức tạp, rườm rà, không ít quy định của cơ quan quản lý can thiệp quá sâu vào quá trình hoạt động sản xuất, kinh doanh của doanh nghiệp. Quy trình đăng ký và thẩm định cấp Giấy chứng nhận đầu tư ra nước ngoài còn phức tạp, thủ tục điều chỉnh Giấy chứng nhận đầu tư chưa được rõ ràng. Thiếu các chế tài cụ thể về cơ chế báo cáo, cung cấp thông tin về triển khai dự án đầu tư ở nước ngoài và chưa có cơ chế kiểm soát hoạt động ĐTRNN. Cơ chế phối hợp quản lý đối với ĐTRNN chưa được quy định cụ thể, rõ ràng. Ngoài ra, văn bản pháp lý về ĐTRNN mới dừng lại ở cấp Nghị định của Chính phủ nên hiệu lực pháp lý chưa cao. Từ thực tế nêu trên, năm 2005 Chính phủ đã trình Quốc hội luật hóa hoạt động ĐTRNN và được Quốc hội đã thông qua Luật Đầu tư năm 2005 (có hiệu lực vào tháng 7/2006), trong đó có các quy định về ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam. Sau một thời gian ngắn, Nghị định 78/2006/NĐ-CP của Chính phủ quy định về ĐTRNN của doanh nghiệp Việt Nam được ban hành ngày 09/9/2006 nhằm hướng dẫn thi hành Luật Đầu tư năm 2005 với 4 mục tiêu chủ đạo là (I) phù hợp với thực tiễn hoạt động; (II) quy định rõ ràng, cụ thể hơn; (III) tăng cường hiệu quả của quản lý nhà nước và (IV) đơn giản hóa thủ tục hành chính. Đồng thời, kế thừa và phát huy có chọn lọc những mặt tích cực, cũng như khắc phục những hạn chế của hệ thống pháp luật hiện hành về ĐTRNN nhằm mở rộng và phát triển quyền tự chủ, tự do kinh doanh của doanh nghiệp. Nghị định 78/2006/NĐ-CP còn quy định các nhà đầu tư và doanh nghiệp thuộc mọi thành phần kinh tế, trong đó có doanh nghiệp có vốn ĐTNN, đều có quyền ĐTRNN, có quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm trong hoạt động kinh doanh, được lựa chọn hay thay đổi hình thức tổ chức quản lý nội bộ, hình thức đầu tư thích ứng với yêu cầu kinh doanh và được pháp luật Việt Nam bảo hộ. Giảm thiểu các quy định mang tính “xin-cho” hoặc “phê duyệt” bất hợp lý, không cần thiết, trái với nguyên tắc tự do kinh doanh, gây phiền hà cho hoạt động đầu tư, đồng thời, có tính đến với lộ trình cam kết trong các thoả thuận đa phương và song phương trong hội nhập kinh tế quốc tế, nhất là các nguyên tắc đối xử quốc gia và tối huệ quốc. Bên cạnh đó, Nghị định 78/2006/NĐ-CP còn quy định rõ về trách nhiệm, các quan hệ giữa cơ quan nhà nước đối với nhà đầu tư và doanh nghiệp, về việc thực hiện các mối quan hệ đó cũng như chế tài khi có những vi phạm từ hai phía (nhà đầu tư và cơ quan, công chức nhà nước) nếu không thực hiện đúng các quy định của pháp luật. Như vậy, khuôn khổ pháp lý của hoạt động ĐTRNN đã dần dần được hoàn thiện hơn thông việc ban hành Luật Đầu tư năm 2005, đồng thời, Nghị định số 78/2006/NĐ-CP ngày 9/8/2006 quy định về ĐTRNN đã thay thế Nghị định số 22/1999/NĐ-CP ngày 14/4/1999 và thủ tục đầu tư ra nước ngoài đã được hướng dẫn cụ thể, rõ ràng, đơn giản tại Quyết định số 1175/2007/QĐ-BKH ngày 10/10/2007 của Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Từ những dẫn chứng nêu trên ta thấy, Việt Nam đã có nhưng nỗ lực thật sự để thi hành pháp luật để đầu tư ra nước ngoài, tuy nhiên quá trình này vẫn phải được tiến hành một cách có hiệu quả hơn nữa mới có thể khắc phục được những hạn chế tồn tại từ lâu.. IV. Phương hướng hoàn thiện pháp luật điều chỉnh hoạt động đầu tư ra nước ngoài.  Vấn đề điều chỉnh và hoàn thiện pháp luật điều chỉnh hoạt động đầu tư ra nước ngoài của các doanh nghiệp Việt Nam trong thời gian qua đã có những bước tiến đáng kể. về cơ bản,chúng ta đã xay dựng đc những văn bản pháp luật quan trọng nhất điều chỉnh lĩnh vực này xong vẫn còn một số hạn chế như: khuôn khổ pháp lý về đầu tư ra nước ngoài theo hình thức gián tiếp chưa rõ ràng, gây hạn chế cho việc đầu tư theo hình thức này; quy định của pháp luật về đầu tư ra nước ngoài theo hình thức trực tiếp cơ bản đã đầy đủ chi tiết xong hệ thống các văn bản hứơng dẫn thi hành luật có liên quan vẫn còn thiếu rất nhiều. Cần tiếp tục xây dựng hoàn thiện pháp luật điều chỉnh hoạt động đầu tư ra nước ngoài như sau :        -  Thứ nhất cần tiếp tục ban hành các văn bản quy phạm pháp luật điều chỉnh hoạt động đầu tư ra nước ngoài:     Cần phải ban hành một hệ thống văn bản pháp quy đồng bộ, phù hợp với luật đầu tư và nghị định số 78/2006/NĐ-CP ngày 9/8/2006 tạo động lực cho hoat động thúc đẩy đầu tư ra nước ngoài, như:      + Chỉnh phủ cần nhanh chóng ban hành danh mục các lĩnh vực khuyến khích, cấm,hạn chế đầu tư ra nước ngoài      + Ban Hành Văn bản pháp luật quy định về bảo hiểm đầu tư ra nước ngoài     + Ban hành văn bản pháp luật về cơ cấu, chức năng nhiệm vụ của cơ quan chuyên môn này để chủ đầu tư có thể tiếp xúc với các thông tin “bài bản và chi tết ”      + Các cơ quan quản lý nhà nước có trách nhiệm và liên quan trong quản lý nhà nước về đầu tư ra nước ngoài cần ban hành văn bản pháp quy về lĩnh vực mà mình quản lý để tạo điều kiện cho nhà đầu tư trong hoàn tất thủ tục xin phép đầu tư, triển khai dự án đầu tư.    + nhà nước cần ban hành các quy định về chức năng, nhiệm vụ của cơ quan ngoại giao ở nước ngoài trong quản lý nhà nước về đầu tư ra nước ngoài         - Thứ hai: Hoàn thiện các quy định hiện hành nhằm tạo điều kiện cho hoạt động đầu tư :    + Nên sửa đổi quy định về phân biệt các dự án sử dụng vốn thuộc sở hứu nhà nước    + Cần bổ sung lĩnh vực khuyến khích đầu tư ra nước ngoài đối với dự án thu hút công nghệ kỹ thuật mới.    + Cần bổ sung chế độ báo cáo tình hình hoạt động của dự án đầu tư    + Trong nghị định hướng dẫn về đầu tư nước ngoài cần có quy định về việc vận dụng các cam kết trong hiệp định song phương về bảo đảm đầu tư để giải quyết tranh chấp giữa doanh nghiệp Việt Nam và doanh nghiệp các quốc gia khác trên thế giới     + Cần bổ sung chế tài kỷ luật họăc xử phạt hành chính đối với cơ quan quản lý nhà nước trong lĩnh vực đầu tư      + Về hiệu lực thì hành số 78/2006/NĐ-CP cần bổ sung thêm là thay thế nghị định 22/99/NĐ-CP và các văn bản pháp lý có liên quan đến nghị định đó. LỜI KẾT      Tóm lại cùng với việc ban hành các văn bản pháp luật về việc bổ sung.sửa đổi các quy phạm pháp luật về đầu tư ra nước ngoài thì để hoạt động đầu tư ra nước ngoài của việt nam ngày càng hoàn thiện đáp ứng đươc nhu cầu  thì các nhà làm luật cần phải ban hành được những quy pham pháp luật phù hợp nhằm khuyến khích doanh nghiệp trong hoạt động đầu tư, quan trọng hơn nữa các văn bản pháp luật phải được ban hành một cách kịp thời đáp ứng được yêu cầu phát triển kinh tế.
Luận văn liên quan